Chương 3: Đại hỉ của quần chúng ăn dưa

Trên đường, Chúc Nguyệt Triệt đi phía trước, nam tu cao lớn bên cạnh lặng lẽ nắm lấy tay nàng, truyền linh lực qua giúp nàng khôi phục sức khỏe.

Nhờ linh lực tinh khiết ôn dưỡng, trạng thái của Chúc Nguyệt Triệt nhanh chóng hồi phục, cũng có tinh lực sử dụng thuật pháp. Nàng truyền âm nhập mật vài câu với người bên cạnh.

Tả Lăng gật đầu.

Thật ra, theo quy trình của Hình Luật Đường, cho dù đệ tử bị giam giữ cảm thấy oan ức, muốn báo cáo điều tra lại, cũng phải tiếp tục ở trong Phạt Cấm Thất, không thể tự ý ra ngoài, phải đợi Hình Luật Đường phái người đến dẫn đi.

Đương nhiên Chúc Nguyệt Triệt không định làm theo quy trình đó, như vậy sẽ mất thời gian, việc điều tra lại rất có thể bị kẻ gian nghe được phong thanh, đánh rắn động cỏ.

Bây giờ đi có thể bắt tận tay day tận trán là tốt nhất.

Việc trộm đan dược là bị người ta vu oan, Chúc Nguyệt Triệt không muốn mang tiếng oan này, thành toàn cho người khác.

Nếu cứ mang theo vết nhơ này, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của nàng trong tông môn sau này.

Còn về phần hung thủ thật sự...

Chính là kẻ làm việc ở kho thuốc, người phụ trách tiếp nhận đan dược với nguyên chủ, Lý Kiên, gã chính là kẻ vừa ăn cắp vừa la làng.

Nguyên chủ không đoán ra được chân tướng, nhưng Chúc Nguyệt Triệt đã từng trải qua đủ loại đầu trâu mặt ngựa lại có thể nhìn thấu ngay lập tức.

Khóe môi tái nhợt của nàng nở ra một nụ cười lạnh.

Không lâu sau, cả nhóm đến kho thuốc nơi Lý Kiên làm việc.

Đệ tử trực ban trong kho thuốc đa phần là đệ tử cấp Bính, mọi người bận rộn, ngăn nắp, trong môi trường tương đối sạch sẽ pha lẫn mùi thuốc nhàn nhạt.

Vài đệ tử đang làm việc, bọn họ tinh mắt, đã nhìn thấy Chúc Nguyệt Triệt đi vào trước. Tin tức của họ cũng khá nhanh nhạy, đã nghe nói chuyện Chúc Nguyệt Triệt trộm đan dược bị bắt, không khỏi xì xào bàn tán, nghi ngờ tại sao bây giờ nàng lại đến đây.

Sau đó, cách vài bước chân phía sau nàng, thân ảnh nam tu cao lớn, y phục tinh xảo bước vào khiến họ mở to mắt.

Chẳng phải đó là Tả Lăng sư huynh sao?!

Đệ tử cấp Giáp ai cũng là thiên kiêu của tông môn, Tả Lăng là thủ đồ của chưởng môn, càng là nhân vật xuất sắc trong số đó, khác biệt một trời một vực với những đệ tử cấp Bính như bọn họ.

Ngày thường bọn họ chỉ có thể nhìn thấy Tả Lăng trong thạch lưu ảnh hoặc các hoạt động thi đấu công khai.

Vậy mà Tả Lăng lại đến kho thuốc của bọn họ.

Dù rất kinh ngạc, nhưng bọn họ cũng nghĩ đến Chúc Nguyệt Triệt đi phía trước.

Đây là tình huống gì, chẳng lẽ...

Trước đó tin đồn giữa Chúc Nguyệt Triệt và Tả Lăng lan truyền khá rộng, nhưng vì hai người khác biệt quá lớn nên nhiều người cho rằng chỉ là tin đồn nhảm.

Nhưng có vài đệ tử cấp Bính thề sống thề chết là tận mắt nhìn thấy, vì thế, trong đám cấp Bính, có rất nhiều người tin vào tin đồn này.

Chúc Nguyệt Triệt si tâm vọng tưởng dùng thủ đoạn hèn hạ câu dẫn, mọi người không có ý kiến gì, muốn leo cao mà, chỉ là chiêu trò này quá ngu xuẩn và buồn cười, cuối cùng chỉ nhận được sự chán ghét của Tả Lăng thôi.

Lời nói như vậy dường như bị sự việc trước mắt lật đổ.

Nếu Tả Lăng thật sự chán ghét nàng, tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở kho thuốc với nàng? Hắn hoàn toàn không có lý do gì để đến đây cả.

Tả Lăng không có ý che giấu hành tung của mình, rất nhanh, các đệ tử trong kho thuốc đều chú ý đến sự xuất hiện của hắn, tiếng kinh hô thấp giọng vang lên liên tục.

Các đệ tử cố gắng duy trì kỷ luật, tiếp tục làm công việc đang làm, nhưng không nhịn được mà lén lút chú ý đến Tả Lăng và Chúc Nguyệt Triệt.

Nhiều người trong số họ đang nói nhỏ với người bên cạnh, bàn tán xôn xao.

Còn hai đệ tử mặc trang phục Hình Luật Đường đi phía sau, khiến một số người đoán rằng ở đây có người phạm tội.

Lý Kiên đang từ phòng trong đi ra, thấy mọi người xung quanh có thái độ khác thường, không khỏi tò mò quay đầu nhìn.

Ngay sau đó, hắn phát hiện ra bóng dáng của Chúc Nguyệt Triệt và Tả Lăng, lập tức đơ ra, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa hoài nghi.

Chúc Nguyệt Triệt cũng nhìn thấy Lý Kiên, nàng lập tức hét to: "Lý Kiên, ngươi tự mình giám sát tự mình trộm đan dược, lại đổ tội cho ta, thật là không biết xấu hổ."

Đệ tử kho thuốc xung quanh nghe xong, lập tức vểnh tai lên. Bọn họ vẫn tiếp tục công việc trên tay, nhưng mắt đều hướng về phía Lý Kiên, có người lộ liễu, có người kín đáo.