Chương 29: Chúc Nguyệt Triệt này thật sự có chút bản lĩnh!

Trong lúc xì xào dưới đài, Hứa Lãng cũng đang đánh giá đối thủ.

Khác với những người xem cho rằng nàng chắc chắn sẽ thua, trên mặt Chúc Nguyệt Triệt không hề có chút hoảng loạn hay nản lòng nào khi gặp phải đối thủ mạnh cả, nàng rất bình tĩnh.

Trước đó, Hứa Lãng cũng từng nghe qua một số lời đồn về Chúc Nguyệt Triệt, nhưng hắn ta không để tâm lắm, dù sao sự chênh lệch cảnh giới là điều hiển nhiên.

Hắn ta là Hoàng Cảnh viên mãn với nhiều năm kinh nghiệm, mạnh hơn rất nhiều so với những đệ tử vừa mới thăng cấp, hắn ta được coi là một trong những hạt giống của đại hội tỷ võ lần này.

Đột phá Huyền Cảnh là có thể lên cấp Ất, trong số những người tham gia trận đấu cấp Bính, cảnh giới cao nhất cũng chỉ như hắn ta.

Nói ra thì, hắn ta còn có chút coi thường Chúc Nguyệt Triệt.

Làm mấy trò lố lăng, cái gì mà điểm tối đa bí cảnh tông môn, chẳng qua là may mắn và gian lận thôi.

Biết đâu là có quan hệ gì đó với Tả Lăng, dựa vào vài thứ tốt rớt ra từ vị thủ đồ chưởng môn kia nên mới có thể đạt điểm tối đa.

Lúc tỷ thí với đối thủ, Hứa Lãng luôn có phong cách hung hãn, ra tay tàn nhẫn, cho dù biết đối phương cảnh giới thấp hơn cũng lười khống chế lực đạo và chú ý chừng mực.

Dù sao tông môn cũng đã phái tu sĩ cảnh giới cao hơn đến giám sát các trận đấu để tránh xảy ra thương vong, cấp Bính có tu sĩ Huyền Cảnh cao giai, dù sao đối phương cũng không chết được.

Tất nhiên, bị thương là điều khó tránh khỏi.

Hắn ta không muốn lãng phí thời gian với Chúc Nguyệt Triệt, ra tay nặng hơn một chút, nhanh chóng kết thúc là được.

Với loại trung kỳ vô dụng như nàng, nàng chắc chắn không chịu nổi vài chiêu đâu.

Khi trận đấu chính thức bắt đầu, Hứa Lãng lập tức xuất kiếm.

Chiêu thức của hắn ta hung hãn, tốc độ nhanh như chớp, các đệ tử xem trận đấu dưới đài vừa nhìn đã biết đòn này khó tránh né và đỡ được, rất nhiều người thót tim thay cho Chúc Nguyệt Triệt.

Tuy nhiên, nhát kiếm nhanh như chớp này lại không đâm trúng mục tiêu.

Chân Chúc Nguyệt Triệt di chuyển, lại né tránh một cách linh hoạt và nhẹ nhàng.

Thậm chí, nàng còn có thời gian và sức lực để phản công.

Bóng kiếm bạc lóe lên, kiếm của nàng đánh úp tai từ một góc độ hiểm hóc.

Lúc trước Hứa Lãng đã chủ quan, chỉ chú trọng tấn công, không chừa lại chút phòng thủ và né tránh nào, lúc này chỉ có thể miễn cưỡng đổi chiêu, vội vàng giơ kiếm đỡ, lùi lại vài bước.

Lúc đứng vững lại, trong lòng Hứa Lãng kinh ngạc, lại cảm thấy mặt mình nóng bừng. Trong lần giao đấu đầu tiên mà mình lại rơi vào thế hạ phong!

Các đệ tử dưới đài cũng vô cùng ngạc nhiên, tiếng ồn ào nổi lên. Chúc Nguyệt Triệt này thật sự có chút bản lĩnh!

Rất nhiều người đang nghĩ, nếu mình ở trên đài, liệu mình có thể đỡ được nhát kiếm đó của Hứa Lãng hay không.

Trong đó, có rất nhiều đệ tử đã tích lũy vài năm ở Hoàng Cảnh hậu kỳ đều cảm thấy khó mà đỡ được, chứ đừng nói đến việc phản công như Chúc Nguyệt Triệt.

Thực ra tốc độ mà Chúc Nguyệt Triệt thể hiện cũng không nhanh lắm, bọn họ muốn làm được cũng không khó.

Nhưng cách ứng phó của nàng lại khéo léo bất ngờ, nắm bắt thời cơ cực kỳ chính xác, nếu tự mình lên đài đánh, e rằng sẽ không nghĩ ra cách hóa giải này.

Có người âm thầm ghi nhớ để về phân tích, lần này đúng là học được chút gì đó.

Nói đi cũng phải nói lại, mặc dù tốc độ và lực đạo mà Chúc Nguyệt Triệt thể hiện lúc này không mạnh lắm, không bằng trình độ của Hứa Lãng, nhưng cũng vượt xa Hoàng Cảnh trung kỳ bình thường rất nhiều.

Chẳng lẽ, nàng thật sự đã đột phá một tiểu cảnh giới trong khoảng thời gian ngắn ngủi này sao?