Sáng sớm, Chúc Nguyệt Triệt đến một nơi được trang trí đơn giản, nhưng lại cổ kính trang nghiêm của Tuyệt Kiếm Tông.
Nơi này gọi là Kiếm Thất, linh khí bên trong nồng đậm so với bên ngoài hơn, tu luyện ở đây sẽ đạt được hiệu quả gấp đôi, các đệ tử có thể dùng điểm cống hiến để đổi lấy cơ hội tu luyện ở đây.
Trước đây nguyên chủ chưa từng đến nơi này, những người xuất hiện ở đây đa phần là đệ tử cấp Giáp và cấp Ất, hoặc là đệ tử cấp Bính làm việc ở đây.
Để tu luyện trong Kiếm Thất, điểm cống hiến cần tiêu hao phải là kim trù hoặc ngân trù.
Công việc nhiệm vụ của đệ tử cấp Bính thường chỉ nhận được đồng trù, không thể đổi lên trên, vì vậy đệ tử cấp Bính hầu như chưa từng được đến Kiếm Thất.
Hôm nay Chúc Nguyệt Triệt đến đây là vì phần thưởng đạt điểm tối đa trong nhiệm vụ bí cảnh tông môn.
Người đạt điểm tối đa cấp Bính, có thể được miễn trừ công việc tạp vụ gần đây... tức là được nghỉ... còn được nhận một ít ngân trù, có thể nâng cao mức tiêu dùng của mình.
Chúc Nguyệt Triệt rất hứng thú với Kiếm Thất, việc đầu tiên nàng làm là đến nơi này.
Trong Ngưng Linh Thất, ngoài điều kiện linh khí tốt ra, nơi này còn có rất nhiều kiếm ngân kiếm ý do các tiền bối tông môn để lại.
Nếu các đệ tử có thể lĩnh ngộ được điều gì đó, cũng có thể giúp ích rất nhiều cho việc tu hành kiếm đạo của bản thân, chỉ là các đệ tử bình thường có ngộ tính và trình độ kiếm đạo hạn chế, không có nhiều người có thể cảm ngộ được điều gì.
Chúc Nguyệt Triệt thì khác, kiếp trước nàng đã là bậc thầy kiếm pháp, hiệu suất lĩnh ngộ những kiếm ý này rất cao, thậm chí có thể phân tích ngược lại bản chất.
Để suy diễn Nguyệt Chân Quyết, nàng cần mở rộng tầm mắt, tìm hiểu đủ loại kiếm pháp, từ đó suy nghĩ ra con đường phù hợp nhất.
Rất nhiều kiếm pháp của thế giới này rất khác so với kiếp trước, có giá trị tham khảo, tìm hiểu các loại kiếm thuật là một phần quan trọng không kém trong kế hoạch tu luyện của nàng.
Có một nơi như Kiếm Thất để nhanh chóng lĩnh hội phong cách kiếm đạo của thế giới này, nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Vào cửa, Chúc Nguyệt Triệt nhìn thấy đệ tử phụ trách thu trù và phân bổ vị trí Kiếm Thất, lại là một người quen.
Vừa nhìn thấy nàng, đối phương lập tức kinh ngạc vui mừng. "Ngươi đến đây tu luyện à?" Tống Nhứ nói.
Chúc Nguyệt Triệt gật đầu, đi đến trước quầy, lấy đồ ra, mỉm cười nói: "Hiếm khi có ngân trù nên phải đến Kiếm Thất xem sao."
"Ngươi đến đúng lúc, hôm nay Kiếm Thất bình thường còn lại đúng một suất cuối cùng." Tống Nhứ lật sổ đăng ký, lấy ngọc phù thông hành ra: "Đại hội tỷ võ tông môn sắp diễn ra, mấy ngày nay Kiếm Thất đều kín chỗ từ sớm, nếu ngươi đến muộn hơn một chút, e rằng sẽ không vào được rồi."
Suất Kiếm Thất bình thường dùng ngân trù để đổi, Kiếm Thất thượng đẳng tốt hơn thì phải dùng kim trù.
Kim trù thường là đệ tử cấp Giáp mới kiếm được, vì vậy các đệ tử đến đây đa phần chỉ đến Kiếm Thất bình thường.
Số lượng Kiếm Thất bình thường tuy nhiều, nhưng người đến còn nhiều hơn, vì thế nên cũng dễ hết chỗ.
Bây giờ sảnh trước Kiếm Thất trông vắng vẻ là vì những người đến đã vào từ sớm rồi.
Tống Nhứ đang định đưa sổ đăng ký cho Chúc Nguyệt Triệt ký tên thì bỗng nhiên có một giọng nói gấp gáp vang lên: "Tên cấp Bính phía trước kia, tránh ra."
Một nam tu mặc trang phục đệ tử cấp Ất bước đến trước quầy, đứng cùng với Chúc Nguyệt Triệt, không hề có ý định xếp hàng trước sau.
Hắn ta ném ngân trù lên quầy, hất hàm về phía Tống Nhứ nói: "Một Kiếm Thất bình thường."
Tống Nhứ nói: "... Thật ngại quá, hôm nay đã kín chỗ rồi."
"Không phải còn một chỗ sao?" Nam tu cấp Ất Tằng Viễn dùng ngón tay chỉ vào ngọc phù thông hành đặt trên quầy.
"Chỗ đó là của vị đạo hữu này..." Tống Nhứ còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.
Tằng Viễn mất kiên nhẫn nói: "Nàng ta còn chưa đăng ký xong mà, chỗ này cho ta."
"Quy tắc đến trước đến sau, chắc đạo hữu không thể không biết chứ?" Giọng Chúc Nguyệt Triệt vang lên.
Tằng Viễn cười khẩy một tiếng, liếc nhìn tên cấp Bính không biết tiến thoái này: "Kiếm Thất này vốn không phải là nơi một tên cấp Bính như ngươi nên đến, chỉ là may mắn nhặt được một cơ hội mà cũng xứng bàn chuyện trước sau với ta sao?"
Chúc Nguyệt Triệt nhìn hắn ta, nhưng lại không hề có chút sợ hãi chùn bước nào trước đệ tử cao hơn nàng một cấp.
"Ai chả phải dùng trù để đổi, có gì mà xứng với không xứng chứ." Ánh mắt nàng bình tĩnh mà lạnh nhạt.
Tằng Viễn thấy người này lại muốn cãi nhau với mình, hắn ta không khỏi cảm thấy bị xúc phạm, tức giận. Đúng là cái thứ có mắt không thấy thái sơn.
Có thái độ khinh thường đối với đệ tử cấp thấp hơn là chuyện rất bình thường, dù sao ban đầu khi nhập môn phân cấp, là dựa theo tư chất căn cốt được đo lường mà phân chia.
Cấp bậc thấp đã nói rõ thiên phú của người đó không bằng mình, tốc độ tu luyện chậm, giới hạn cũng thấp, chỉ có số ít người có thể đột phá, thăng lên cấp bậc cao hơn.
Tuyệt Kiếm Tông cấm làm hại đồng môn vô cớ, đệ tử cấp Ất đương nhiên sẽ không công khai bắt nạt đệ tử cấp Bính, nhưng chuyện tự cho mình là cao hơn người khác, coi đệ tử cấp Bính như người hầu lại không hiếm gặp, Tằng Viễn càng là như vậy.
Vốn dĩ cũng không chênh lệch bao nhiêu thời gian, chỉ là đến trước đến sau, hắn ta đã là Huyền giai, tên cấp Bính này chỉ là Hoàng giai, dù nhìn từ phương diện nào thì người này cũng nên tự giác nhường lại mới phải!
Nếu làm ầm ĩ đến nỗi quản sự ở đây phải ra mặt, không đưa suất này cho hắn ta, chẳng lẽ lại đi giúp đỡ tên cấp Bính nhỏ bé này sao?
Lúc này, ở cửa lớn sảnh trước Kiếm Thất lại có một bóng người bước vào, với thính lực của hắn ta, từ lúc ở ngoài đã có thể nghe thấy tiếng cãi vã bên trong rồi, chỉ là không mấy để tâm, nhưng khi nhìn thấy Chúc Nguyệt Triệt, bước chân hắn ta bỗng khựng lại.
Người đến chính là đệ tử cấp Giáp, Mục Bách.
"Vậy mà lại gặp được nàng ta... Thật là trùng hợp." Ánh mắt Mục Bách hơi lóe lên.