Chương 23: Vả mặt (2)

Nắm đấm của Đới Phong run lên vì căng thẳng, hận không thể đập nát Tồn Âm Thạch đó.

Nhưng Chúc Nguyệt Triệt đang ở chỗ đội trưởng, gã không có lá gan đó, cũng chắc chắn không thể thành công.

Các đệ tử khác trong sơn cốc nghe xong, ánh mắt họ nhìn Đới Phong đều thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ khinh bỉ.

Vị Lưu sư đệ kia cũng vội vàng hoảng sợ, đau lòng nói: "Đới sư huynh, không ngờ huynh lại là người như vậy!"

Chứng cứ rõ ràng, sắc mặt Nhϊếp Anh u ám, ánh mắt nhìn Đới Phong có thêm vài phần ghét bỏ.

Nàng ta nghiêm nghị quát lớn: "Là đệ tử của Tuyệt Kiếm Tông, sao có thể ức hϊếp hãm hại đồng môn, làm ra hành vi bẩn thỉu như vậy."

Chân Đới Phong mềm nhũn, trên mặt không giấu được vẻ kinh hãi hoảng sợ, máu cũng lạnh đi vài phần.

Những tội danh này có thể lớn có thể nhỏ, mặc dù tình tiết của gã cũng coi như nghiêm trọng, nhưng nếu nói nhẹ đi, chịu phạt vài năm, mất chút thịt cũng coi như xong.

Nhưng vị đội trưởng này nổi tiếng là người không dung thứ cát trong mắt, căm ghét cái ác như kẻ thù, cực kỳ ghét những kẻ tâm thuật bất chính.

Nhϊếp Anh có chức vụ trong Hình Luật Đường, chức vị cũng không thấp, có thể phạt gã, thậm chí còn có thể đuổi gã ra khỏi tông môn.

Gã nghe đội trưởng lạnh lùng nói: "Tuyệt Kiếm Tông không dung thứ cho loại bại hoại như ngươi."

Xong rồi, lần này hoàn toàn xong rồi.

...

Phi thuyền trở về xuyên qua tầng mây, trời tờ mờ sáng, Chúc Nguyệt Triệt đang tu luyện trên boong tàu ngoài trời.

Nhiệm vụ bí cảnh tông môn kết thúc, số lượng vật phẩm nàng giao nộp nhiều, phẩm chất rất tốt, là một trong số ít đệ tử đạt điểm tối đa ở đây.

Vì chuyện của Đới Phong, vết thương trước đó nàng bị khi tìm Bổ Hồn Hoa ở ngoài khu vực nhiệm vụ cũng có lời giải thích hợp lý. Vết thương đó được mặc định là do chiến đấu với Đới Phong mà có, giúp nàng bớt được rất nhiều phiền phức.

Kiếm chiêu mà Chúc Nguyệt Triệt đang luyện tập chính là kiếm pháp cơ bản mà nguyên thân học được ở Tuyệt Kiếm Tông.

Một là để phục hồi chức năng, rèn luyện cơ thể này, hai là để nắm vững hơn những kiếm chiêu này.

Dù sao, trước mặt mọi người, nàng cũng phải sử dụng kiếm pháp Tuyệt Kiếm Tông mà nguyên chủ đã học.

Nếu muốn sử dụng một chút chiêu số của kiếp trước thì cũng phải làm cho nó trông giống như được lĩnh ngộ trên cơ sở của những kiếm pháp này.

Lúc này chỉ có lác đác vài đệ tử đang luyện kiếm.

Lúc đội trưởng Nhϊếp Anh đi ra, nàng ta thấy bóng dáng của Chúc Nguyệt Triệt, ánh mắt đột nhiên khựng dừng lại, nán lại một lúc.

Nền tảng của nữ tu trẻ tuổi này có vẻ rất tốt, kiếm pháp thi triển cũng có tinh thần hơn so với những đệ tử xung quanh.

Trình độ như nàng, trong số các đệ tử cấp Bính là rất hiếm thấy.

Hơn nữa, nàng còn đang bị thương, hôm nay còn siêng năng khổ luyện như vậy, ánh mắt Nhϊếp Anh càng thêm phần tán thưởng.

Sau khi biết chuyện trước đây Đới Phong ức hϊếp Chúc Nguyệt Triệt, ngoài việc ghét bỏ Đới Phong, Nhϊếp Anh cũng có thêm chút thương cảm đối với Chúc Nguyệt Triệt.

Sự siêng năng của Chúc Nguyệt Triệt bây giờ khiến nàng ta vô cùng hài lòng. Đây mới là dáng vẻ mà đệ tử Tuyệt Kiếm Tông nên có.

Trong buổi tỷ võ tông môn sắp tới, có lẽ Chúc Nguyệt Triệt sẽ có biểu hiện tốt, Nhϊếp Anh thầm nghĩ.

Lúc về phải tặng cho Chúc Nguyệt Triệt chút thuốc trị thương tốt vậy.

Những đệ tử cấp Bính như bọn họ không dư dả gì, thường chỉ có thể dùng những loại thuốc cơ bản, hồi phục rất chậm, nếu vì vậy mà làm lỡ buổi tỷ võ tông môn thì thật đáng tiếc.

Ở một nơi khác, lúc này, Đới Phong đang co ro trong phòng, mặt mày xám xịt. Lần này gã bị phạt ở mức độ nặng nhất, không chỉ phải quay về chịu hình, bồi thường tổn thất cho Chúc Nguyệt Triệt, cuối cùng còn bị đuổi ra khỏi Tuyệt Kiếm Tông.

Ở Tuyệt Kiếm Tông, gã còn có hy vọng tiếp tục tu luyện đột phá, nhưng nếu làm tán tu, độ khó thăng cấp sẽ tăng lên rất nhiều.

Chưa kể đến những khó khăn trong việc thu thập tài nguyên tu luyện, rời khỏi Tuyệt Kiếm Tông, gã thậm chí còn không có phần sau của công pháp hiện tại, tiếp theo phải đột phá thăng cấp tu luyện như thế nào đây?

Những thứ gã phải bồi thường cho Chúc Nguyệt Triệt gần như đã vét sạch gia sản ban đầu của gã rồi. May mà... may mà gã còn kiếm được một viên Hồng Linh Thạch ở đây!

Cái này phải cất kỹ, không thể để người khác phát hiện được.

Mang theo Hồng Linh Thạch bên người có thể cải thiện thể chất, căn cốt của con người, hỗ trợ cho người tu hành, gã đã không kịp chờ đợi mà lấy nó ra khỏi túi trữ vật, mang theo bên người.

Nếu sau này có thể đạt được thành tựu gì đó, gã tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho tên khốn khϊếp Chúc Nguyệt Triệt này. Đới Phong nghiến răng nghiến lợi nghĩ.