Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Vào Tiểu Thuyết Ngôn Tình Mang "Quả Cầu" Chạy

Chương 18 (H): Nói thẳng ra

« Chương TrướcChương Tiếp »
Côn ŧᏂịŧ to dài hừng hực không hề có điềm báo trước cả cây xông thẳng vào bên trong tiểu huyệt, miệng huyệt bị đút no đến mức trở nên trắng bệch gần như trong suốt. Chuyện này khiến Tô Lê khó chịu, liên tục kêu gào muốn Tần Kiêu rút ra.

Tần Kiêu cũng không dễ chịu, bị hút đến mức sắc mặt đỏ lên. Anh cúi xuống ngăn miệng Tô Lê lại, vòng eo liên tục đong đưa, khống chế sao cho côn ŧᏂịŧ rút ra chỉ còn lại một chút, sau đó lại hung hăng cắm vào, rút ra một chút rồi lại hung hăng cắm vào... Lặp lại không tới mấy lần, tiểu huyệt vốn nhỏ hẹp đã bắt đầu ướŧ áŧ, có chất bôi trơn nên hành động cắm rút càng ngày càng thông thuận, tiếng rêи ɾỉ tràn ra khỏi bờ môi cũng biến thành ngọt ngào.

Tần Kiêu ôm mông Tô Lê, mở rộng hai chân cô ra đế nó treo lên trên khuỷu tay mình, khiến cô không thể khép chân lại. Môi anh di chuyển từ môi cô đi tới gò má cô, không kiêng kị gì mà liếʍ hôn da thịt mịn màng nơi đó.

"Mới có một quãng thời gian không làm mà em đã chặt thành như thế, sau này sinh con phải làm sao bây giờ, hả?"

Nhiệt độ trên mặt Tô Lê càng cao, cô cố gắng dùng chút lý trí đã bị đánh cho rụng liểng xiểng lại, nhưng lời nói ra vẫn bị ngắt thành từng quãng: "Ai... Ưm a... Ai muốn sinh, sinh con cho anh... A a… A..."

Tần Kiêu cười xấu xa, bảo "Anh đâu có nói muốn em sinh con cho anh... A, hoá ra bảo bối muốn sinh con cho anh đến thế sao? Vậy anh tác thành cho em nhé... "

Không đợi cô trả lời, tốc độ di chuyển của eo anh lại nhanh hơn, phạm vi cũng biến thành to lớn hơn, lần nào ra vào cũng rất dữ dội, lần nào qυყ đầυ khổng lồ cũng muốn cắm tới miệng tử ©υиɠ của cô mới chịu bỏ qua.

"Ưm a... Tần, Tần Kiêu... Không muốn, không muốn nhanh như vậy... ưm a..."

Tần Kiêu đột nhiên ôm Tô Lê đứng lên, Tô Lê kinh hãi nên phía dưới cắn anh thêm chặt, huyệt nhỏ quá chặt chẽ, làm anh suýt chút nữa nhịn không nổi mà bắn ra.

Mặt Tần Kiêu tối sầm lại, tốc độ càng nhanh hơn: "Chặt cũng chẳng sao, cắm nhiều lần một chút, đợi đến khi cắm lỏng ra là có thể sinh con."

Tô Lê giận dữ và xấu hổ muốn chết: "Anh, anh... Đừng có nói... Ừ a..."

Thế nhưng Tần Kiêu không chỉ muốn nói, mà còn muốn lấy thân mình ra thử nghiệm, lấy tư thế hung mãnh liên tục đâm rút như muốn cắm cho cô lỏng ra để chuẩn bị sinh con cho mình.

Tô Lê chỉ có cảm giác bản thân mình sống không quá đêm nay, nhưng Tần Kiêu vẫn còn rất nhiều thủ đoạn chưa triển khai ra.

Anh ôm cô đi về phía tủ quần áo, thả cô xuống trước tấm gương lớn kéo dài từ trên trần nhà xuống dưới sàn, giữ chặt vai cô lại để cô nhìn vào hình ảnh đang diễn ra trong gương.

Tần Kiêu ôm lấy cô từ phía sau, nhẹ nhàng cắn vành tai cô thì thầm: "Bảo bối, em đã từng nhìn thấy bản thân mình thế này chưa?"

Tại sao cô lại chưa từng cơ chứ?

Cô biết bản thân mình xinh đẹp, cũng từng đứng trước gương đánh giá cơ thể của mình, nhưng khi đó trong gương chỉ một mình cô. Còn bây giờ có thêm một Tần Kiêu nữa, đã vậy nơi đó của hai người còn đang dính liền lấu nhau, bảo cô sao có thể không thẹn thùng cho được.

Giọng nói của cô run lên, khóe mắt ửng hồng, dáng vẻ này khiến người ta muốn thương yêu vô cùng: "Tần Kiêu, đừng, đừng như vậy..."

Tần Kiêu mắt điếc tai ngơ, quay về tấm gương nhìn ngực cô một chút, đầu ngực thẳng tắp xinh đẹp đong đưa lên xuống nhịp nhàng như sóng nhấp nhô khiến cho Tần Kiêu thích không buông tay hết vò lại kéo, ngón tay còn vân vê một bên đầu ngực, khiến Tô Lê ngâm khẽ liên tục. Anh nói: "Em xem, ngực em đẹp đẽ biết bao nhiêu, núʍ ѵú hồng nhạt khiến người ta vừa nhìn đã muốn ngậm lấy... Bảo bối à, nếu như em có sữa nữa thì tốt quá."

Tô Lê mở mắt ra, từ trong gương thấy được con ngươi tăm tối của người đàn ông, tim cô đập rất nhanh, tâm trạng vô cùng bất an.

Chỉ thấy Tần Kiêu chợt cười, anh ung dung thong thả giơ một chân của cô lên, nơi riêng tư đẹp đẽ nhất của cô gái lập tức hiện ra trong gương một cách vô cùng chân thật. Tần Kiêu rút hẳn côn ŧᏂịŧ ra, sau đó chậm rãi đút vào từng chút một ngay trước mắt cô, lúc đẩy đến nơi sâu nhất anh mới mở miệng nói ra một câu...

"Bảo bối, sinh một đứa bé đi."

Tô Lê trợn to mắt, cô mới không muốn sinh. Tô Lê mở miệng muốn phản bác, lại bị người đàn ông xoa cằm trao cho một nụ hôn sâu, va chạm dưới thân cũng theo đó mà trở nên mãnh liệt hơn.

"Em vẫn luôn không tin anh, tại sao cơ chứ?"

"Nếu như kết hôn thì sao? Nếu như chúng ta có con thì thế nào đây? Như vậy liệu em có tin tưởng anh thêm một chút hay không?"

"Tô Lê, anh phải làm thế nào em mới nguyện tin tưởng anh mà không dè chừng nữa?"

Tô Lê không chịu được nữa trượt xuống đất, Tần Kiêu mượn cơ hội này thay đổi tư thế để cô quỳ nằm trên mặt đất nhếch cái mông lên cao để anh làm, tư thế nguyên thủy, cuồng dã cũng khó có thể che lấp được nỗi hoảng sợ trong lòng người đàn ông.

Có lẽ là thật sự không chịu được nữa, hoặc cũng có thể là do biểu hiện của người đàn ông đã chạm đến trái tim cô, hoặc cũng có thể là vì bị anh làm đến mức váng đầu, thế mà Tô Lê lại đem bí mật giấu ở nơi sâu xa nhất dưới đáy lòng nói thẳng ra.

Cô nói rất nhiều, từ lai lịch của chính mình, những chuyện bản thân đã từng trải qua, bao gồm cả quyển tiểu thuyết kia nữa... Nhiều đến mức cuối cùng ngôn ngữ của Tô Lê bị loạn, chính cô cũng không biết bản thân mình đã nói những gì rồi.

Thật ra đó là chuyện rất bình thường, chẳng ai có thể duy trì được lý trí khi bị làm tàn nhẫn thế này.

Nói xong, Tô Lê đã khóc, không biết vì hồi ức đã qua mà khóc hay là chỉ đơn thuần vì không chịu nổi sự hung ác của người đàn ông phía sau mà khóc.

Tần Kiêu cũng không vì vậy mà mềm lòng, động tác của anh càng ngày càng hung ác, tựa như thật sự muốn làm chết cô mới chịu thôi.

Trong gương, đôi mắt của người đàn ông phủ trên người cô gái vằn vện tia máu, như một ác ma vô cùng hung ác.

"Tô Lê, tiểu thuyết là tiểu thuyết, hiện thực là hiện thực, lẽ nào em thật sự không cảm thấy cuối cùng người anh thích là ai sao?"

"Tần Kiêu, em... A... Chậm, chậm một chút... sâu quá... A a a..."

Dưới sự kiên trì không ngừng cố gắng, rốt cuộc qυყ đầυ khổng lồ kia cũng mở được miệng tử ©υиɠ nhỏ hẹp ra, toàn bộ đỉnh đầu hung ác xông vào, cắm rút đến mức Tô Lê cảm thấy vừa đau vừa thoải mái. Đó là bên trong cơ thế, ở bên ngoài cơ thể người đàn ông cũng không lưu tình chút nào, bàn tay khiến cô rêи ɾỉ vô số lần vì tính chuyện lâu dài mà không ngừng vần vò lên thịt châu đã sưng to, trong lúc ấy ngón giữa còn muốn theo côn ŧᏂịŧ cùng xâm nhập vào bên trong huyệt nhỏ. Huyệt nhỏ vốn đã phải gian nan lắm mới chứa đựng được côn ŧᏂịŧ của anh sao có thể ăn thêm một ngón tay nữa. Anh cứ như thế khiến Tô Lê cảm thấy toàn thân cả trong lẫn ngoài vô cùng khó chịu.

Nhưng cũng không phải hoàn toàn khó chịu, cảm giác giác vui thích xen trong đó rất nhiều.

Lúc Tô Lê đến cao trào, Tần Kiêu cũng không chịu nổi sự co rút trong huyệt nhỏ của cô, anh cắm vào nơi sâu xa nhất thoải mái bắn ra lần đầu tiên.

Trong khoảng thời gian hai người tách ra anh không tự an ủi lần nào thế nên lần này tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra vừa nhiều vừa đặc, hơn nữa còn có một cái côn ŧᏂịŧ to dài vùi trong đó, khiến cô no đến mức bụng dưới hơi nhô lên, không khác mang thai là mấy.

Lần này Tô Lê cảm thật thật sự không xong rồi, nếu không có Tần Kiêu ôm mình, cô đã nằm thẳng xuống đất rồi.

Con ngươi trong mắt Tần Kiêu hơi rủ xuống, ôm người lên giường, anh muốn rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài, nhưng lại thấy nếu làm vậy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng sẽ chảy ra ngoài theo lập tức cảm thấy không vui, côn ŧᏂịŧ hơi mềm lập tức cắm trở lại, đẩy một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cô sâu vào trong.

"A..."

Tô Lê yếu ớt rêи ɾỉ một tiếng, đôi mày liễu vì khó chịu mà khẽ nhíu, nhưng con ngươi khép hờ, như là có thể rơi vào trạng thái ngủ say bất cứ lúc nào.

Khóc lớn kết hợp với một hồi làm quá kịch liệt, đã tiêu hết toàn bộ thể lực của cô.

Tần Kiêu yên lặng nhìn Tô Lê, một lúc lâu sau đột nhiên khép chân cô lại đẩy lên trên, Tô Lê bị hành động của anh ép cho mở mắt.

"Không đến nữa, tôi... A... A a a..."

"Bảo bối, đây là trừng phạt."

Nhiệt độ nóng bỏng liên tục đánh lên huyệt đạo mẫn cảm, bụng Tô Lê phồng lên đến mức mắt thường cũng có thể thấy, lần này là nướ© ŧıểυ còn nóng hơn trước đó.

"Tần Kiêu, cái tên khốn kiếp này!"
« Chương TrướcChương Tiếp »