Bạch Thanh không nhìn thấy bóng dáng tân lang, cô nghĩ thầm: Nếu thật sự có vị lão gia một hơi cưới năm người vợ, sắp xếp như vậy tuyệt đối sẽ náo loạn! Trong phòng chỉ cần có động tĩnh, những người khác đều có thể biết.
Tài xế Vương là người say, nhưng lời nói không có sai.
Vị lão gia này cũng giống như hoàng đế thời xưa, chỉ cần thân thể kém một chút, không thể cân bằng toàn bộ, hậu viện chắc chắn sẽ trở nên náo loạn.
Cũng may nơi này chỉ là quỷ vực, tránh được thảm kịch nhân gian.
Bạch Thanh cơ bản có thể xác định, tân nương quỷ mới là BOSS trong quỷ vực.
Số lượng của bọn họ là năm, phù hợp với quy tắc trong quỷ vực cấp D có nhiều hơn hoặc bằng năm con quỷ.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết của suy luận này là: sau đó không xuất hiện con quỷ nào khác, mà cấp quỷ vực là D.
Người giấy tuy trông khủng khϊếp, nhưng với số lượng quá nhiều. Gần như nhét đầy toàn bộ nhà lớn, ước tính sơ lược đã lên đến hai trăm. Xác suất đại khái không phải quỷ, mà là sự tồn tại nào đó bị tân nương quỷ khống chế, uy hϊếp không lớn.
Ngoại trừ một người có thể nói chuyện, còn lại e rằng ngay cả năng lực ra tay với nhân loại cũng không có.
Như vậy xem ra hẳn là có thể ra tay đánh vỡ quỷ vực, tân nương quỷ có tay có đầu ở trong phạm vi tấn công của Âm Sai Vô Danh... Bạch Thanh không có ra tay, cô cẩn thận quan sát.
Trong phòng tân hôn, bà hỉ đỡ tân nương quỷ ngồi xuống, lập tức xoay người đi ra khỏi hỉ phòng.
Bạch Thanh nương theo ánh sáng trong phòng tân hôn, nhìn thấy bóng dáng tân nương quỷ.
Bỗng nhiên, bóng dáng này biến mất.
Tiếp theo, khăn voan đỏ tươi chen từ khe cửa ra, bay ra bên ngoài.
Lúc Bạch Thanh đuổi tới sân viện, vừa vặn nhìn thấy một tấm khăn voan rơi trên đầu một người đàn ông trong bữa tiệc. Người đàn ông còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, cả người đã bị hút vào trong khăn voan đỏ.
Khăn voan đỏ rơi trên chiếc ghế còn ấm, lại nhẹ nhàng bay lên.
Lại có một tấm khăn voan đỏ bay ra, lần này rơi vào trên đầu một người phụ nữ trẻ tuổi, người phụ nữ cũng bị hút vào trong khăn voan, không hề có năng lực phản kháng.
Mọi người hoảng sợ thét chói tai, nhưng ngay cả đứng lên cũng không làm được. Lại có hai tấm khăn trùm đầu bay ra, một tấm ăn thịt một người đàn ông trẻ tuổi, một tấm bao lấy một gã vệ sĩ của Sa Tư Tư.
Tấm khăn voan cuối cùng lại bay ra ngoài nhà.
Ngoài nhà. Vài giây sau, bên ngoài truyền đến tiếng kêu kinh hãi.
Bạch Thanh suy đoán bên ngoài hẳn là đoàn người lúc trước thử trực tiếp rời khỏi từ ranh giới của quỷ vực, xem ra bọn họ không thành công.
Tân nương quỷ đã đi săn, những người còn lại sẽ không sao chứ...
Suy nghĩ như vậy vừa mới hiện lên trong đầu, Bạch Thanh lập tức nhìn thấy khăn voan đỏ đầu tiên bay ra lại rơi xuống. Cho đến khi ăn hết hai người, màu khăn voan từ đỏ tươi biến thành đen, mới bay về phía phòng tân hôn.