Quyển 2 - Chương 57

Người phụ nữ cười khẽ, ánh mắt lưu chuyển, khuôn mặt tinh xảo như vẽ, "Tiểu ca ca, đi đường Phượng Tê bao nhiêu tiền?"

Tiểu ca ca choáng váng, "Đường này có chút xa, được rồi, lấy cô tám mao, bảo đảm giá thấp nhất thành phố này rồi!"

Người phụ nữ do dự: "Có chút đắt a, năm mao đi không?"

Tiểu ca ca nóng nảy, "Như vậy sao được, cô đã đi gần hết cả thành phố, những kéo xe khác đều không muốn đi như vậy đâu."

Người phụ nữ đang muốn từ bỏ, "Tôi đi." Một chiếc xe kéo khác dừng lại trước mặt nàng, "Năm mao."

Người mới đến rất cao khỏe, bên ngoài khoác áo vải thô, hai cánh tay người kéo xe cơ bắp phập phồng, màu mật sáng bóng, khuôn mặt bị mũ nỉ đen che hơn phân nửa, non nửa phần còn lại râu ria xồm xoàm cũng nhìn không rõ.

"Vậy làm phiền ngươi, đại thúc." Người phụ nữ bước lên xe nhẹ nhàng, một cái chân ngọc nâng lên sau đó đặt xuống ván xe, dưới váy là cảnh xuân vô hạn, xa phu khom người tầm mắt tránh đi, nâng cán xe lên vững vàng.

Người phụ nữ cười cười với tiểu ca ca: "Xin lỗi, lần sau lại ngồi xe của ngươi, hôm nay thực sự không có tiền lẻ."

"Không có việc gì, tôi là người sống ở khu này, lần sau nhớ kêu tôi, tên tôi là Tiểu Lục... "

Lời còn chưa dứt, xe đã cắt đứt rời đi.

"Đại thúc, ngươi chạy chậm một chút... "

Xa phu kia vẫn mắt điếc tai ngơ, vẫn chạy thật nhanh, một tay nàng nắm tay vịn một tay vuốt ngực, ngực to đau điếng.

Một đường rẽ trái lại rẽ phải dừng trước một ngôi nhà gác cũ, Ngọc Tư Dao xuống xem cũng không vội vã trả tiền, "Đại thúc, tôi thấy sức lực của người rất lớn, có thể lên giúp tôi một chút việc được không, tôi trả thêm tiền cho người."

Người đàn ông hiền lành rũ rượi gật đầu một cái, người phụ nữ cười khẽ: "Không có phiền phức gì, tôi vừa mới chuyển đến, dụng cụ gia đình còn chưa có dọn xong, người cố gắng giúp tôi di chuyển một chút."

Người đàn ông đi theo nàng lên lầu, một vài người phụ nữ đang ngồi trò chuyện ở cầu thang nhìn về phía này, cười hì hì nói: "Bà chủ Lý đã về rồi à!"

Ngọc Tư Dao phát điểm tâm mua được cho các nàng, "Kêu thợ đến dọn dẹp đồ trong nhà, một lát có tiếng ồn, làm phiền mọi người một chút."

"Không có việc gì, có gì cần giúp đỡ cứ nói một tiếng, chúng tôi phụ một tay cũng tốt nha!"

"Không cần, còn dư chút việc tốn sức, không còn cách nào, trong nhà không có đàn ông chính là phiền phức."

"Đúng vậy, đúng vậy... " Nhóm phụ nữ nhìn Ngọc Tư Dao và xa phu cao lớn rời đi lẩm nhẩm lầm bầm, "Người phụ nữ vừa chuyển đến nhìn trưởng thành như vậy, vừa thấy chính là không an phận, nói không chừng là mang theo nhân tình về nhà làm chính sự gì đó!"

"Đúng vậy, đúng vậy, tôi cũng thấy như vậy, một cô gái nhỏ bé xinh đẹp như vậy mà không có đàn ông ai có thể tin được a, ngày cô ấy đến đây, đôi mắt của mấy tên đàn ông đều nhìn thẳng."