Chương 9: Bệnh nặng

Quả nhiên, vừa đi lên, bà ta đã hếch mũi lên, mặt sưng mày xỉa: “Mẹ đã nói với con từ lâu rồi, đừng mua loại xe nhỏ như vậy, đẹp chứ không xài được. Như bây giờ đây này, lúc cần thiết thì có dùng được đâu? Nếu nó lớn như Ivic của gia đình Lâm nhị thì tốt rồi, để bao nhiêu vẫn rộng rãi, còn chứa được cả nhà cô họ của họ nữa.

Ai không có ô tô mà lại muốn mua một chiếc ô tô cỡ lớn như Ivic? Sao không mua hẳn một chiếc xe lửa đi cho nhanh?

Tiết Liễm ở phía sau cùng đám hành lý cong môi khi nghe thấy điều này, nhưng anh Đào ở phía trước lúc này vẫn đứng bên cạnh vợ và chỉ nói: “Mẹ ơi, mua một chiếc Yu Khắc* đáng bao nhiêu tiền? Mua Quảng Bàn* còn có thể tiết kiệm tiền để đổi thành vàng. Trên đường đi mẹ bớt nói một chút. Nếu để ai đó biết được và cướp của chúng ta, thì sau này chúng ta không có gì để ăn đâu.”

*tên hãng xe;-;

Vàng?

Bà lão vừa nghe thấy từ vàng, mắt bà ta sáng lên và chẳng mấy chốc bà ta đã ngừng nói. Sau đó, bà ta lẩm bẩm điều gì đó nhỏ nhẹ với chồng bằng tiếng địa phương. Tiết Liễm không thể hiểu được dù chỉ một từ. Cô chỉ cảm thấy đầu càng ngày càng đau, đau đến mức tưởng như sắp chết. Nhưng cô sợ thu hút sự chú ý của người khác nên không dám lên tiếng.

Điều tốt là: Lái xe suốt một đêm, vào sáng sớm ngày hôm sau, cuối cùng cũng đến được một khách sạn ở trạm xăng với ít người hơn. Đào Kính Đường trước tiên xuống xe đặt phòng, sau đó quay lại đón người nhà. Vì Tiết Liễm bị bệnh nên Triển Nhan may mắn không phải săn sóc cho mẹ chồng. Về phần đôi vợ chồng già, họ không dám tới gần vì cố kị cho bệnh tình của cô.

Có thể nói, mỗi người đều có ưu điểm riêng, nhưng điều mà Triển Nhan không ngờ tới là Tiết Liễm cô dường như bị bệnh nặng, không còn chút sức lực nào, mọi thứ đều treo lơ lửng trên người. Cô khó cử động quá! Và Tiết Liễm thực sự không phải là giả vờ, đầu cô đau đến mức chỉ muốn chết đi cho lành. Để chịu đựng, móng tay của cô đã cắm vào da thịt.

Nhưng khi xuống xe, cô thản nhiên ngẩng đầu lên, khung cảnh đập thẳng vào mắt cô kí©h thí©ɧ đến mức Tiết Liễm đã ngất đi tại chỗ.

Lữ Quán Đêm An!

Chết tiệt! Ở đây sẽ có cảnh H đầu tiên trong nguyên văn. Và kể từ cảnh H đó, cách anh rể Đào Kính Đường nhìn Tiết Liễm ngày càng sai trái.