Dụi dụi mắt, Bạch Lăng Vi mở cửa: "Anh?" Cô tưởng là quản gia! Dường như không có chuyện gì xảy ra với ông sau khi đến đây, ông vừa làm quản gia nhà họ Bạch, vừa chăm sóc cô bị giam ở nhà đồng thời lo mọi việc ở nhà cho Bạch Thần.
Bạch Thần sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy cô không đeo kính, tuy mái tóc dày rối bù trên trán che khuất rất nhiều phần trên khuôn mặt, nhưng lần đầu tiên hắn có thể nhìn rõ em gái của mình... đẹp đến thế?
Bình thường cô ăn mặc theo phong cách cổ điển và tối tăm nên hắn rất ít để ý tới những đường nét ẩn giấu trên khuôn mặt của Bạch Lăng Vi, giờ nghĩ lại, gen của nhà họ Bạch vốn đã rất tốt rồi, mẹ của Bạch Lăng Vi có thể là người hạ đẳng nhưng ngoại hình của cô không thể xấu được. Chỉ cần con gái họ không có đột biến gen nghiêm trọng khác thường, Bạch Lăng Vi hẳn sẽ không tệ hơn người khác nhiều.
Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, Bạch Thần không suy nghĩ nhiều: "Thế giới đã thay đổi, hãy nhanh chóng thu dọn đồ đạc và mang theo những thứ quan trọng. Chúng ta phải nhanh chóng rời đi."
"Được" Bạch Lăng Vi trong lòng thở dài, sờ sờ đầu cô, sao hắn lại tự mình đến nói cho cô biết?
Khoan, cô có chút bối rối nhớ lại trong tiểu thuyết quản gia đã đến nói với cô, mặc dù Bạch Thần không trực tiếp bỏ rơi cô, nhưng hắn cũng không để ý nhiều đến cô.
Trong đầu cô hiện lên một số câu hỏi nhưng Bạch Lăng Vi không thể nghĩ ra và nhanh chóng bỏ qua chúng, dù sao thì bây giờ cô đã chuẩn bị đầy đủ nhưng vẫn chưa sẵn sàng đi với Bạch Thần.
Tất nhiên cô không biết, tất cả là do di chứng của việc ngày nào cô cũng phải mua một chiếc xe chở đầy đồ dùng kể từ khi đi du lịch về.
Nguyên bản tối hôm qua quản gia phàn nàn với Bạch Thần, nói rằng không biết vì lý do gì mà cô rất muốn mua sắm nhưng lại không mua những thứ đáng ra cô nên mua, thà mua một ít đồ ăn về nhà chất đống sẽ không tốn nhiều tiền, nhưng thực phẩm trong kho không thể được tích trữ mà không bị hạn chế. Ai biết được khi nào ham muốn mua sắm kỳ lạ của cô sẽ chấm dứt?
Nghe vậy, Bạch Thần im lặng, nhưng thấy đã muộn nên hắn không nói chuyện với em gái mình, ai biết sáng nay tỉnh dậy, thế giới sẽ thay đổi.
Tập đoàn nhà họ Bạch tuy có một số tài sản nhưng dù sao cũng được phát triển như một doanh nghiệp tư nhân, tài sản cũng không nhiều lắm so với các cấp trên trong nước, nhìn chung cũng gần gũi hơn với các quan chức hiện tại. Một số thông tin nội bộ này được cấp trên giữ bí mật tuyệt đối và không được lấy trước.
Kết quả là ngày tận thế bất ngờ ập đến, tài sản lập tức tan thành mây khói. Những món hàng mà Bạch Lăng Vi không rõ vì lý do gì mua lại đã trở thành một con bài mặc cả lớn.
Thân là người đứng đầu nhà họ Bạch, tâm tư Bạch Thần không thể không suy tư, sau khi biết được tình hình hiện tại hắn lập tức vận dụng một số mối liên hệ có sẵn, mà hắn còn chưa kịp phản ứng đã phát hiện ra rất nhiều chuyện. Đồng thời, hắn kiểm kê những vật dụng sẵn có của nhà họ Bạch, không muốn trách cứ em gái mình nữa.