Sau đó, ba Bạch có cô con gái này, liền lại động tâm tư này, ba Lam mặc dù không có đồng ý rõ ràng, nhưng cũng không có cự tuyệt, vì thế, hai nhà và rất nhiều người đều biết, cô có đính hôn từ trong bụng mẹ với Lam Nghị.
Nhìn xem, đã là thời đại nào rồi, còn chơi đính hôn từ trong bụng m? Lúc trước ba Bạch và ba Lam trẻ tuổi, đến tột cùng là đau trứng biết bao nhiêu! Bạch Lăng không nhịn được trong lòng oán thầm, có lẽ nguyên chủ vẫn có điều chờ mong với Lam Nghị đi, nhưng hiện tại đã là cô, hoàn toàn không có cảm giác gì.
Hay là để cho nữ chính vạn năng thu cả hai người bọn họ vào hậu cung đi, cô cũng không ngại chút nào.
Hai người trầm mặc một chút, Lam Nghị có hơi do dự: “Làm như vậy, có thể không công bằng với Tiểu Vi hay không? Tôi nghe nói cuối cũng em ấy cũng chịu ra ngoài, muốn đi du lịch, mới đưa thêm ít tiền để em ấy xài.”
Nghe vậy, Bạch Lăng Vi bừng tỉnh, cô liền nói tại sao tiền trong thẻ mình lại nhiều hơn 5 triệu, đây là Lam Nghị đưa sao? Hu hu, thật sự là người tốt a!
Yên lặng phát cho Lam Nghị một tấm thẻ người tốt, Bạch Lăng Vi cũng không có ngượng ngùng chút nào, sạp hàng của nhà họ Lam không nhỏ hơn nhà họ Bạch bao nhiêu, là người thừa kế duy nhất, Lam Nghị tiện tay đưa năm triệu ra ngoài, cũng là cát bụi.
Cái gì? Phí chia tay? Vốn dĩ chưa từng ở bên nhau, còn có phí chia tay? Bạch Lăng Vi tỏ vẻ, cô thiệt tình không ngại, bản thân hôn ước này cũng chỉ được cha mẹ hai nhà nhắc đến một lần trong nhiều năm, sau đó bị người ngoài truyền ra, căn bản không thực hiện được. Hơn nữa, tận thế lập tức sẽ tới, ai còn có thể quản chuyện này sẽ nháo thành trò đùa gì?
Danh dự, ở bên trong loạn thế cũng không thể làm cơm ăn, nhưng mà thời kỳ hòa bình, Bạch Lăng Vi cũng không quan tâm thứ này, huống chi thời đại kẻ mạnh được tôn trọng. Chỉ cần nắm đấm cô đủ cứng, vậy người khác nói gì cũng có thể không cần phải để ý tới...
“Cuộc sống sau này của em ấy không cần lo lắng, tôi đã đồng ý chăm sóc em ấy, cũng sẽ không nuốt lời. Chỉ có điều, em ấy thật sự không xứng với cậu, cũng không thể làm chủ mẫu nhà họ Lam, ba tôi đã mất, tôi không hy vọng cậu tiếp tục gánh vác gánh nặng này.” Bạch Thần rất chân thành nói.
Phốc ——, Bạch Lăng Vi có loại cảm giác như sắp hộc máu, cứ việc dựa theo tình huống nguyên chủ, lời Bạch Thần nói là sự thật, nhưng làm anh, không cần phải hạ thấp em gái như vậy đi!
Đột nhiên, Bạch Lăng Vi hơi ngộ ra, chỉ sợ trong lòng Bạch Thần, cô thậm chí còn không thể so sánh với con chó chăn cừu mà hắn nuôi! Đừng nói nữ chính, còn có những người bạn tốt,đó mới là điều quan trọng nhất, vì bọn họ, cô một đứa em gái này có thể bị vứt bỏ bất cứ lúc nào.