Về phần một ít mặt hàng bởi vì số lượng lớn mà không dễ vận chuyển, hoặc là vận chuyển không có lời, Bạch Lăng Vi cân nhắc chuyến đi sắp tới của mình, liền lựa chọn nhà máy tốt, chuẩn bị đặt hàng, sau đó tự mình đi thu.
Rất có trật tự bận rộn đến nửa đêm mười hai giờ, Bạch Lăng Vi rốt cục buồn ngủ, thư thư phục phục ngâm một cái tắm, múc một chén Linh Tuyền uống xong, liền lên giường đi ngủ.
Nàng phục dụng Tẩy Tủy đan, trong khoảng thời gian ngắn, thân thể đã không cần bài độc, uống xong linh tuyền, sẽ chậm rãi tẩm bổ và cải thiện thân thể của cô, trực tiếp biểu hiện, ngay tại trên phương diện thuộc tính. Ngủ một giấc tỉnh lại, cô có thể thấy các thuộc tính khác nhau đã tăng lên ít nhiều
Về phần Phệ Thiên Lang, Bạch Lăng Vi cũng cho nó uống một ít linh tuyền, không cần hoài nghi, không hề có chút phản ứng nào, chỉ có điều ở cột thuộc tính sủng vật, nhìn thấy một ít manh mối năng lượng của nó tựa như tăng lên, có trời mới biết, con sói này mới cấp 0, giống như dự liệu một cái động không đáy a!
Nhìn chó con dính ở trên người cô không muốn đi xuống, Bạch Lăng Vi nhìn trời, tỏ vẻ u buồn thật sâu.
Có lẽ là tố chất thân thể thay đổi, buổi sáng hơn sáu giờ Bạch Lăng Vi đã tỉnh dậy, thế nhưng cảm thấy tràn đầy năng lượng, thì ra căn bản không có cảm giác khốn đốn cả ngày ở trong nhà.
Xoay người bò dậy, Bạch Lăng Vi sửa sang lại "Dung mạo" và đồ đạc, liền ra khỏi phòng ngủ, đang muốn xuống lầu lại nhạy cảm nghe được dưới lầu có người đang nói chuyện, đồng thời, còn nhắc tới cô, ma xui quỷ khiến, cô dừng lại, trong lòng còn mặc niệm, cô không phải cố ý, tuyệt đối không phải cố ý muốn nghe lén...
“Không phải cậu cho em ấy 5 triệu? Coi như là phí chia tay là được rồi.” Đây là giọng nói của Bạch Thần, có chút lạnh lùng, dễ dàng nhận ra.
“Đó là em gái cậu, thế nhưng cậu lại nói như thế.” Người này nói chuyện đều mang theo một phần ý cười, đồng thời có loại cảm giác ôn nhuận thanh nhã, tương đối dễ nghe, Bạch Lăng Vi suy đoán, hẳn là bạn tốt của Bạch Thần, bạn bè tốt từ nhỏ đến lớn, Lam Nghị.
Hai người này chắc chắn là bạn tốt, bởi vì cuối cùng, hai người này thế nhưng đồng thời vào ở hậu cung của nữ chính nguyên văn, hơn nữa Lam Nghị, vẫn là vị hôn phu của nguyên chủ.
"Cha tôi để cho em ấy nhận chủ quy tông, nhưng không cần thiết phải nhất quyết việc đính hôn buồn cười từ trong bụng mẹ, đừng quên, lúc trước đính hôn từ trong bụng mẹ, cũng không phải em ấy." Bạch Thần bình tĩnh nói.
"Nói như vậy, lúc trước đính hôn từ trong bụng mẹ, chính là cậu..." Lam Nghị trêu chọc nói.
Nghe được điều này, Bạch Lăng khẽ rùng mình, đúng, từ đầu tới cuối đều là hôn ước buồn cười, lúc trước ba Bạch và ba Lam muốn có con gái để làm thông gia, nào ngờ, hai nhà sinh ra đều là con trai, tính toán liền không thành.