Chương 12: Dụ dỗ lớp trưởng học bá

Hai người làm cho đến tận tối, đội bóng rổ của Lâm Hách có buổi luyện tập, cho nên rời đi trước, Tô Nhiễm cầm lấy điện thoại chơi.

Cô vừa mới mở màn hình điện thoại ra, đã bị tin nhắn làm cho sợ, là người điểm danh, hỏi cô vì sao buổi tọa đàm ngày hôm nay không đến, tất cả tân sinh viên, thiếu mỗi cô.

Tô Nhiễm tính nhắn tin giải thích, người điểm danh liền nhắn tiếp.

"Buổi tọa đàm của trường đại học A, mời người nổi tiếng đến thuyết trình, tất cả giáo viên và lãnh đạo đều đi hơn một nữa, em nghỉ buổi tọa đàm này, làm mọi chuyện trở nên nghiêm trọng, hiệu trưởng bảo em đến văn phòng để nói chuyện."

Kiếp trước, cô tốt nghiệp đã lâu rồi, đây là lần đầu tiên bị kêu lên văn phòng nói chuyện, Tô Nhiễm đỡ trán, nhanh chóng tắm rửa, thay quần áo, chạy xe đến trường học.

Nhưng cô không biết rằng, giảng viên thuyết trình ở tọa đàm, chính là một trong bốn người nam chính.

Khai giảng đã qua một tháng rồi, Tô Nhiễm học xong một môn, chuẩn bị thi, cho nên cô đành phải đến thư viện để học.

Thư viện có một cái bàn, chỉ có thể được hai người ngồi, ghế dựa lại gần sát nhau, khi Tô Nhiễm đang tìm chỗ ngồi, liền nhìn thấy bên cạnh thang máy chuyển hàng hóa, có một bạn học nam đeo kính, nhìn kỹ mới biết đó là người học giỏi nhất khoa của cô Thẩm Thâm.

Cô ôm sách đi qua, ngồi ở bên cạnh của Thẩm Thâm, dùng ánh mắt cầu xin nhìn hắn.

"Bạn học ơi, ngày mai là phải thi rồi, nhưng có nhiều câu mình chưa hiểu, cậu có thể giúp mình không?"

Khi nhìn thấy cô đi đến, cả người của Thẩm Thâm cứng đờ, khi cô ngồi xuống, mùi hương làm hắn ngơ ngẩn đầu óc, thật sự không ngờ hoa khôi lại nói chuyện với hắn, nhưng sau khi nghe cô nói, liền hiểu được ý đồ của cô, thì ra muốn hắn dạy bổ túc cho.

"Chương 1 và Chương 2 ở trong sách là quan trọng nhất, cậu đọc sách một lúc đi, sau khi đọc xong, nói với mình, mình sẽ giảng kỹ lại cho cậu."

Thẩm Thâm lấy sách trên tay của cô, mở ra số trang, rồi trả lại sách cho cô.

Tô Nhiễm cười nhìn hắn, vui vẻ nắm lấy tay trái của hắn., vui vẻ nắm lấy tay trái của cậu.

"Cảm ơn bạn học nhé, rất may đã gặp được cậu."

Thẩm Thâm bị hành động này của cô làm cho ngại ngùng, gương mặt đỏ ửng lên.

"Độ hảo cảm của Thẩm Thâm là 20, còn giá trị của tình yêu là 320."

“Thẩm Thâm hảo cảm độ gia tăng 20, trước mắt nam tính ái mộ giá trị 320.”

Tô Nhiễm thật sự kinh ngạc, tại sao học bá lại ngây thơ như thế này? Mới chạm vào một chút, đã có phản ứng lớn như thế rồi?

Nếu như hôn hắn một cái, thì cô sẽ thành công không?