Đạo diễn nghe vậy thì nhíu mày.
Ông ta cũng biết tổ chương trình có một số người ỷ vào nền tảng của bọn họ là chương trình có nền tảng rộng, lượng người truy cập cao nên rất lỏng lẻo trong việc kết nối với nghệ sĩ.
Bình thường, nếu xảy ra chuyện này thì người nổi tiếng cũng sẽ có chút khó chịu nhưng cơ bản đều là chịu đựng, những người có địa vị cao hơn cũng sẽ chờ sau khi chương trình kết thúc mới yêu cầu lời giải thích.
Nhưng bọn họ không ngờ được, Tống Lâm Xuyên lại để lộ khó chịu khi đang trực tiếp.
Bởi vì là trực tiếp, nên đạo diễn cùng tổ chương trình có muốn làm bất cứ điều gì để vớt vát lại thì cũng đành bất lực.
Nghiêm túc mà nói thì đây được xem là sự cố phát sóng.
Mà còn lại là tiết mục mở đầu khi tất cả mọi thứ đang rất tốt, thì chuyện nhỏ này sẽ trở nên cực kì nghiêm trọng.
Đúng lúc này Tống An An đột nhiên lên tiếng.
“Là khán giả muốn hỏi chúng tôi sao?” Cô nhìn nhân viên công tác.
Mấy nhân viên công tác đều giật mình, sau đó lại giống như nhìn thấy cứu tình, ánh mắt mong mỏi nhìn Tống An An.
“Đúng vậy, đúng vậy, khán giả đều rất thích dì nhỏ cùng anh Tống, mọi người cũng rất tò mò với hai người.”
Tống Lâm Xuyên lườm nhân viên công tác.
Anh ta chột dạ cúi đầu.
Tống An An vui vẻ trả lời: “Được,vậy mọi người cứ hỏi đi.”
“Nếu có thể trả lời, thì chúng tôi sẽ nói sự thật.”
Vừa dứt lời cô quay qua nhìn Tống Lâm Xuyên, làm như muốn chứng thực lời nói của mình: “Đúng không tiểu Xuyên?”
Tống Lâm Xuyên suy nghĩ vài giây: “... Đúng vậy!”
[A a a a a a, tính cách của dì nhỏ thật là tốt, giọng nói nhẹ nhàng, làm tôi cảm thấy rất thoải mái.]
[Chuyện khác thì tôi không nói, nhưng Tống Lâm Xuyên làm cháu trai cũng không quá tệ, trước mắt có thể thấy anh ta rất nghe lời dì nhỏ, chỉ cần gọi một cái là nghe lời liền.]
[Nhóm cháu trai lớn cùng dì nhỏ này có chút dễ thương! <3 <3 <3]
[Tiểu Xuyên sao? Ha ha ha, cách xưng hô này của dì nhỏ thật là đáng yêu.]
Cuối cùng Tống Lâm Xuyên cũng chịu nói chuyện, nhân vân công tác theo bản năng lau mồ hôi, trong lòng cũng tràn ngập cảm kích với Tống An An.
Hu hu hu hu, dì nhỏ đúng là thiên thần.
Nhân viên công tác vừa mới thở phào nhẹ nhõm đã không nhịn được run rẩy khi nhìn thấy câu hỏi đầu tiên.
Ông trời chắc chắn là đang trêu đùa anh ta!
“Chuyện này, anh Tống, đây là câu hỏi của khán giả.” Trước khi đặt câu hỏi, nhân viên công tác muốn phân công trách nhiệm rõ ràng.
Tống Lâm Xuyên lườm anh ta, cũng không nói gì.
Nhân viên công tác hít sâu một hơi, chuyện gì tới cũng sẽ tới, anh ta chỉ có thể cắn răng đọc câu hỏi đầu tiên lên.
“Xin hỏi anh Tống có phải cảm thấy bản thân bị chỉ trích quá nhiều nên mới dẫn theo dì nhỏ tham gia chương trình để tẩy trắng không?”
[Woa! Ai đặt câu hỏi quá đáng vậy, để đó tôi sẽ tra.]
[Ha ha ha, vì sao phải điều tra? Chẳng lẽ không đúng sự thật sao?]
[Vừa nghe đã biết là do nhóm người chống đối Tống Lâm Xuyên làm, đã vậy còn là câu đầu tiên, ruốt cuộc có bao nhiêu người chống đối anh ta vậy? Không phải người hâm mộ của anh ta đông lắm sao?]
[Đây chắc chắn hiểu lầm. Sao nhóm người chống đối lại đông hơn nhóm người hâm mộ được? Tống Lâm Xuyên cũng không làm chuyện gì quá đáng nên chắc chắn không đến mức ấy.]