Tôi không muốn trưởng thành….
**************************
“Lệnh bài của môn chủ Vị Ương môn, chìa khóa Phủ Sơn lăng, Lạc vương. Chỉ cần cô lấy được ba thứ này, nhiệm vụ liền kết thúc. Dương thị vệ ở nơi bí mật bảo vệ cô, có tin tức gì ta sẽ lệnh cho hắn nhắn lại. Còn vấn đề gì không?”
“À…..Nếu nhiệm vụ thất bại bị bắt, ta cũng không thể khai ra ngươi à?”
“Cô phải một mực chắc chắn. Tất cả mọi chuyện đều là ta chỉ thị cô làm.”
“Giảo hoạt……”
“…….”
“Ta đi đây.”
“Mẫn mẫn……”
“Có chuyện mau nói!” Có rắm mau phóng! (nói nhỏ)
“Cô….Có hận ta không?”
“Ngươi đang nói đùa sao?” Tôi trợn tròn mắt, “Làm sao ta lại hận ngươi được? ——Ta là siêu hận ngươi đó!”
“A……Ôi ôi……Đúng vậy……Đúng vậy……Thật tốt quá, cô một chút cũng không thay đổi……”
“Bị người ta hận còn nói thật tốt quá? Ngươi đúng là biếи ŧɦái…..Này, cấm sờ vào ta!”
“Nữ nhân trong Lạc vương phủ rất nhiều, đau khổ tất nhiên là phải chịu một chút, tạm thời cứ xem như luyện tập đi, Mẫn Mẫn, đừng làm ta thất vọng……”
“Ta biết rồi……Ngươi buông tay! Ta cắn ngươi đó!”
—————
“Vì sao lại chọn ta?’
“Bộ dạng của ngươi đẹp trai.”
“…….”
“Thực xin lỗi, nói giỡn thôi ngươi đừng đi! Được rồi……Bởi vì……Ta cảm thấy……..Để ngươi bảo vệ ta……Rất là an tâm……(Dương đồng chí vẫn thật là chuyên nghiệp ~)”
“Ta……tuyệt đối sẽ không để cô bị thương.”
“Ừ.”…….Tôi tuyệt đối sẽ nói đại hồ ly tăng lương cho anh……
“Đúng rồi, về sau tới lúc ta cần ngươi xuất hiện thì phải làm sao đây? Ngươi làm cho ta cái còi đi? Chính là cái loại để gọi diều hâu đấy!”
“Ta sẽ luôn âm thầm đi theo cô, không cần kêu.”
“Nhàm chán……”
“……”
“Haiz, ta gọi ngươi là Quá nhi được không?”
“Tùy cô.”
“Này……Hay cứ làm cái còi đi?”
“Không cần.”
“Lúc ta tắm rửa ngươi đừng nhìn lén được không?”
“……”
“Còn có lúc đi ngoài cũng vậy!”
“……”
“Còn có……”
“Đủ rồi! Ta làm cho cô cái còi.”
“Thanh Thanh à, chúng ta chuẩn bị nước tẩy trang đi?” Trời mới biết con mỹ nữ rắn Tễ Văn kia cho tôi dùng đồ trang điểm thấp kém gì, mặt tôi ngứa đến bây giờ, đoán chừng là bị dị ứng rồi!
“Đừng náo loạn, Lạc vương còn chưa ra, tẩy trang rồi làm sao gặp người ta? Quá thất lễ.”
“Cái này gọi là mặt mộc không trang điểm, lại thẳng thắn thành khẩn! Miễn cho sau khi ta tẩy trang thay đổi quá lớn khiến cho hắn sợ hãi!”
“Lắm lời! Da cô ngứa có phải không? Ngồi yên xuống cho ta! Cũng do tính tình của Tiểu Đào tốt nên tập hư cho cô rồi, vừa lúc thừa dịp trong khoảng thời gian này ta sẽ trừng trị cô ra hồn!”
“Ối a…….” Người nào đó bày ra vẻ mặt tiểu thị dân bắt nạt kẻ yếu, ngoãn ngoãn.
“Mẫn Mẫn tiểu thư, chủ tử đã nghỉ ngơi rồi, không tiện triệu kiến. Ngày mai thiết yến Tứ điện hạ, chủ tử ©υиɠ thỉnh Mẫn Mẫn tiểu thư dự tiệc, xin người nhận lời!”
Tên Lạc vương hỗn đản này! Chính ngươi muốn ta ở lại đây, ta thật đã ở lại đây ngươi còn sĩ diện theo ta!
Tôi……Tôi nhịn!
“Được, ta nhất định đi.” Tươi cười ngọt như hoa.
“Được ~ Vậy tiểu nhân liền dẫn Mẫn Mẫn tiểu thư trở về phòng, ngài còn có việc gì cần phân phó cứ nói cho tiểu nhân! Tiểu nhân họ Nhậm, ngài không nhớ thì cứ gọi là Tựu Thành quản gia!”
“Ngươi họ Nhậm?”
“Đúng đúng, cứ tùy ý mà gọi.”
“Ngươi tên gì?”
“Tiểu nhân nào có cái tên nào hay, tùy chủ tử gọi!”
“Ngươi thấy cái tên ‘Nhậm Ngã Hành’ (*) này thế nào?” Tôi hưng phấn nhìn chằm chằm tên quản gia gầy nhom đang cúi đầu cung kính.
(*Nhậm Ngã Hành: có nghĩa là đẩy ngã ta đi, trong “Tiếu ngạo giang hồ” cũng có nhân vật này)“Ai….Hả?”
“Mẫn—-Mẫn—–!”Ánh mắt nguy hiểm của Thanh Thanh híp lại……
“A, ta chỉ nói như vậy thôi, ngài đừng xem là thật! Hắc hắc……Hắc.”
“A……”
“Nhậm quản gia, phiền ngài dẫn chúng ta đến chỗ ở!” Thanh Thanh thuần thục hạ thấp người hành lễ, nói thật tôi cảm thấy nha đầu kia nhập vai so với tôi còn nhanh hơn.
“A, không dám không dám! Vậy xin mời——”
Miêu tả một chút về lâm viên siêu cấp xa hoa của lạc vương phủ .
Miêu tả một chút về gian phòng tao nhã thoải mái. (này, có lười biếng cũng đừng có qua loa như vậy chứ?)
An trí thỏa đáng, rửa mặt tẩy trang, nhẹ nhàng khoan khoái ngồi xuống giường…….
“Mỗi ngày hai lần nước tắm, lại đưa thêm một ít ngọn nến……Mẫn mẫn tiểu thư còn phân phó gì nữ không?”
“Ừ……Ta đói bụng.”
“Được, tiểu nhân lập tức sai bọn họ làm chút thức ăn bưng lên!”
“Nhớ đem một quả dưa chuột tới!”
“Ai,……Dưa chuột?”
“Tốt nhất là cắt lát, ướp lạnh qua, không ướp lạnh cũng được ~”
“Tiểu nhân mạo muội hỏi một câu, dưa chuột này dùng để làm gì?”
“”Làm mặt nạ dưỡng da!”
“Mặt….Được! Tiểu nhân chuẩn bị cho người là được!”
“Cảm ơn ngươi!” Tôi ngọt ngào cười, tính tình của quản gia này thật tốt! Xem ra sau này ở Lạc vương phủ có được đồ chơi rồi ~
“Ai u, làm sao tiểu nhân có thể đảm đương nổi? Mẫn mẫn tiểu thư có yêu cầu gì cứ nói, sao lại phải cảm ơn?”
“Một vấn đề cuối cùng: Nơi này có cho phép nuôi sủng vật không?”
“Ngài muốn nuôi con gì? Lúc trước phiên bang có tiến cống cho quý phủ chó Kim Tông sư mao, còn có mấy con mèo tam thể, nếu ngài không thích thì hôm sau tiểu nhân sẽ đi các chợ chim hoa để ngài xem!”
“Vậy…..Cũng không được nuôi báo à?”
“……”
“Vậy……Tiểu lão hổ?”
“……”
“Đại mãng xà?”
“…..”
“Cá ăn thịt người?”
“….”
Buổi tối hôm đó, Nhậm quản gia đáng thương của chúng ta có một đêm ác mộng……
“Thật sao?” Lạc vương cười khẽ, gảy gảy tim đèn bằng đồng thau, “Nhậm Ngã Hành? Tâm tư của nàng cũng thật đơn giản. Nhậm quản gia!”
“Vâng.”
“Ngươi cảm thấy cái tên này thế nào?”
“Nô tài cảm thấy……Nô tài……” Quản gia đáng thương ngốc tại chỗ, không biết chủ tử có tâm tư khó dò của mình lại có ý gì.
“Ta thấy cái tên này của ngươi, cũng không tồi a.”
“Hả?….Vâng”
“Liên Hữu, ngươi thấy Mẫn mẫn này thế nào?”
“Thực đáng yêu ~ Liên Hữu khoanh tay đứng một bên cười hì hì, “Thật nhìn không ra tiểu nha đầu này đến cả lúc nuôi sủng vật cũng có khí phách như vậy ~(kiểu này gọi là khí phách à?)”
“……” người khắp phòng lâm vào yên tĩnh xấu hổ…….
‘Liên tả, ngươi cảm thấy sao?” Nói sang chuyện khác.
“Không biết” Liên Tả vẫn là một trăm lẻ một biểu tình vạn năm không đổi.
“Chuyện khác thì sao? Đã điều tra người bên cạnh chưa?”
“Người thị nữ kia không có vấn đề. Xem ra hiện nay, bên cạnh nàng dường như không có ám vệ bảo hộ, đương nhiên, nếu có, xem ra là một cao thủ.”
“Chủ tử……” Nhậm quản gia do dự mở miệng. Lạc vương gật gật đầu ý bảo hắn nói tiếp.
“Chủ tử, vì sao ngài phải đưa Mẫn mẫn này vào phủ? Nàng là người của Tứ điện hạ, nếu bị Hoàng thượng bên kia biết, chỉ sợ hoài nghi người về phe bên kia. Nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, vì sao phải rước lấy phiền toái này?”
“A….Việc này, mặc kệ ngươi nói thế nào, lúc trước chính ta đã đồng ý hứa đem mẫn Mẫn cho người nào đó rồi, làm sao lại nuốt lời được?” Lạc vương buồn cười nhìn về phía Liên Hữu.
“Ai u! Ngài đừng trêu chọc nô tài, Liên Hữu nào dám giành người ngài thích a!” Nói xong liền bày ra bộ dạng khoa trương ranh mãnh cổ quái vái chào Lạc vương.
“Tên xảo quyệt!”
Thời điểm Lạc Thành phá cửa sổ mà vào là lúc tôi đang tắm rửa.
Bước vào một hoàn cảnh mới, nói không khẩn trương là giả. Mỗi người đều có cách thức của chính mình, có người thì cầu nguyện, có người là ở nơi không có người mà lên tiếng thét chói tai, có người thì cùng người yêu thâm tình mà hôn, có người thì xăm hình, có người thì đang thay quần áo, mà tôi, là đang trước hành động đó mà nghiêm túc tắm rửa. Ví dụ như nói trước cuộc thi cuối kỳ, ngoại trừ tắm rửa thay quần áo, còn cẩn thận cắt sửa móng tay, cảm giác giống như tất cả vận rủi đều bị gột rửa theo mấy thứ hỗn tạp đó, còn dư lại chính là vận khí tốt!
Cho nên khi đó tôi đang một bên tỉ mỉ ngồi trong thùng tắm mà chà từng ngón từng ngón chân, một bên tự mình nổi giận hát vang “Muội muội ngươi lớn mật đi về phía trước”! Bỗng nhiên một thân ảnh màu trắng liền lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai từ cửa sổ vọt vào —- rõ ràng tôi đã khóa rồi mà!
Thân ảnh màu trắng kia sau khi rơi xuống đất liền biến thành một công tử xinh đẹp cao lớn vững chãi nhẹ nhàng—– công tử phe phẩy quạt mỉm cười nhìn tôi nói, “Con mèo nhỏ ~ đã lâu không gặp ~” trong lúc đó ý khıêυ khí©h trên mặt không cần nói cũng biết!
Tôi lại xác định lão thiên gia là quyết tâm đối nghịch với tôi!
Lúc tôi vắt hết óc nghĩ muốn xuyên qua lại không cho tôi xuyên, đến khi tôi nhận ra đủ loại ích lợi của xã hội mới mà không muốn xuyên, hắn liền bốp một phát ném tôi tới nơi cổ đại này!
Tôi trăm phương ngàn kế mở cửa sổ chờ mỹ nam đến bắt gặp tôi tắm rửa thì ngay cả một con kiến hắn cũng không đưa tới, đến khi tôi muốn lặng lẽ tắm rửa một cái, hắn liền bốp một phát ném sắc lang đến đây!
Dồn khí đan điền, tôi đang chuẩn bị xe mở cổ họng hét “Người đâu”, sắc lang kia liền bay qua bưng kín miệng tôi! Chính là bay, chân hắn một chút cũng chưa động!
Che miệng lại cũng thôi đi, tay kia còn lộn xộn ở xương quai xanh trên cổ tôi! Tôi bắt đầu lo lắng có nên đổi thành hô “Phi lễ a” hay không, có điều, so sánh thì xác thực….
“Ta đề nghị nàng đừng hô gì cả,” Sắc lang cười đến thật vui vẻ, “Trong phủ này không biết có bao nhiêu nữ nhân chờ bắt được nhược điểm của nàng để đá nàng ra ngoài. Nếu để người khác thấy tình cảnh này, nàng cũng không thể ngốc ở Lạc vương phủ nữa a ~”
Không thể gọi người? Quả là vậy, bây giờ mà bị đuổi ra cũng không được, chưa nói tới nhiệm vụ không thành, ta còn chưa gặp Lạc vương nữa!….Ta bắt đầu mắt lộ ra hung quang, được, vậy tự ta giải quyết!
Đại não còn đang suy nghĩ, trên tay đã hành động, khuỷu tay phải hung hăn thụi về phía sau! Lại bị hắn một phát bắt được, cười hì hì nói: “Còn đánh? Lần trước chỗ bị nàng giẫm thật sự rất đau!” Sau đó thuận thế đem tay của tôi quấn quanh lưng hắn, túm cả người tôi qua. “Móng vuốt của mèo nhỏ tuy rằng lợi hại, nhưng muốn bắt được ta cũng không dễ dàng như vậy ~”
“Lần trước không biết là ai bị ta đánh không thể động đậy!” Tôi giãy dụa!
“Đó là ngoài ý muốn, còn là lần đầu tiên ta đυ.ng phải nữ tử dám động thủ với nam tử……Đừng lộn xộn! Cái gì cũng thấy được ~” Hắn không chút hoang mang đè lại cái tay vung loạn của tôi, khí lực lớn đến không thể tin nổi, sau hai ba cái liền ôm tôi vào ngực, từ trong nước kéo ra! lần này tôi thật sự không dám cử động.
“Ngươi ngươi ngươi ngươi! !” Tôi gấp đến độ thật muốn khóc! Lớn như vậy còn chưa từng gặp lúc đành để người khác phi lễ như vậy! “Rốt cuộc ngươi muốn thế nào!”
“Không có gì,chỉ là ta thích con mèo nhỏ thôi ~ đương nhiên muốn ôm hôn một cái, con mèo nhỏ không muốn sao?” Gương mặt phong lưu vô cùng phiêu dật tuấn nhã này bày ra một bộ biểu tình bị ủy khuất, thật như là tôi làm sai ấy!
Nguyện ý?! Bị ngươi phi lễ còn nguyện ý cái rắm! Mắt thấy hắn ôm tôi hướng thẳng giường mà đi đến, thật sự là vừa vội vừa tức, thầm nghĩ ngửa mặt lên trời rống to: còn có thiên lý không a ——!!!
“Ta không muốn! Ta không muốn! Ta một ngàn một vạn lần không muốn!!!!”
“Như vậy….” Sắc lang lộ ra biểu tình thất vọng, cúi đầu hôn trên trán tôi một cái, xoay người thả tôi vào lại thùng tắm!
Lúc này đến phiên tôi trợn mắt há hốc mồm , này, tiểu tử này làm cái gì? !
“Sao vậy?” Có mèo nhỏ thấy có chút thất vọng có phải không?” Hắn cười tít mắt dựa vào mép thùng tắm, nhẹ nhàng vén lên một lọn tóc bị nước làm ướt nhẹp thành một luồng của tôi, “Chúng ta có thể tiếp tục ~”
“Lạc thành.”
“Hả?”
“Ngươi có biết ta là ai không?”
“Ừ, ta đã xem nàng múa rồi ~”
“Vậy ngươi thích ta ở chỗ nào?”
“Tóc, dáng vẻ khi múa, ừ….Tính cách, rất thú vị ~”
“……Ta rất muốn đánh ngươi……”
“Hả?”
“Không có gì…..Không phải là ngươi thấy được một nữ hài tử không tồi thì muốn đùa giỡn một phen sao?”
“Không đúng, là sủng ái một phen ~”
“……Ta thật sự muốn đánh ngươi……”
“Hả?”
“Không có gì…..Lạc Thành đồng chí, ngươi cảm thấy làm như vậy có đúng không? Nữ hài tử có tha thứ cho hành vi ngả ngớn này của ngươi không?”
“À….Các nàng đều rất vui ~”
Lần này tôi á khẩu không trả lời được!
“Nữ nhân là sinh vật xinh đẹp lại tịch mịch, khiến người ta yêu thích, nữ nhân chính là dùng để được nam tử như ta sủng ái ~, cưng chiều, sao các nàng lại không vui được?” Lạc Thành cười cười, “Con mèo nhỏ không thích việc này, vậy thì thích cái gì? Cầm kỳ thư họa, ta đều có thể phụng bồi ~ như thế nào?”
Tôi nhìn hắn, biết mình sai lầm rồi. Tôi vẫn nghĩ hắn chỉ là một tiểu bạch kiểm bình thường câu dẫn vợ người khác, bây giờ mới biết được, kỳ thật hắn rất chuyên nghiệp! Không chỉ câu dẫn nữ nhân bay lên đến độ cao nhất định một cách nghệ thuật, hiểu biết về nữ nhân còn rất có khái niệm hiện đại……
“Không cần, ta tuyệt không tịch mịch, phiền ngươi tránh xa ta một chút……” Tôi phất phất tay, vội vàng không ngừng xua hắn đi, “Ngươi đi chăm sóc sinh vật xinh đẹp lại tịch mịch của ngươi là tốt rồi, ngài vội đi đi! Đi thôi đi thôi!”
“Ha ha…..Người khác muốn giữ lại ta còn không được, nàng lại sợ ta không đi!” Hắn đong đưa cây quạt đứng lên, “Vốn muốn nói cho nàng một chút tin tức, đáng tiếc nha đáng tiếc ~”
Tên hỗn đản này còn thừa nước đυ.c thả câu theo tôi!
Nhưng con người chính là như vậy, không nhất định phải là tin tức quan trọng, nhưng một khi chỉ cần người khác thừa nước đυ.c thả câu không chịu nói, tin tức này ngay tức khắc liền trở nên có giá trị!
“Ngươi nói đi!” Tôi tức giận ở trong thùng tắm mà cuộn tròn lại.
“Nếu ta nói…..Thì có chỗ nào tốt?” Hắn cúi sát đầu lại, sợi tóc trượt qua mang đến một mùi thơm kỳ lạ, ánh mắt đuôi mày dưới màn hơi nước bốc lên mang đến một loại gợi cảm mê người. Dường như tôi có thể lí giải được tâm tình của các cô gái dù cho bị hắn đùa giỡn cũng thật vui vẻ.
“Vậy phải xem tin tức của ngươi có giá trị đến thế nào……” Tôi theo dõi gương mặt xinh đẹp của hắn, bày ra biểu tình như cười như không mà nhẹ nhàng nói.
“Ví dụ như nói, nơi mà hỗn thiên châu rơi xuống……”Hắn cười khẽ đè thấp giọng nói khiêu gợi khiến người ta phải run rẩy!
Trên thực tế thật sự tôi cũng run rẩy, chẳng qua là kinh hỉ khiến toàn thân phát run! Một phát tóm áo hắn, kích động đến độ nói lắp, “Ngươi, ngươi biết hỗn thiên châu ở đâu?!”
“Phải ~” Dáng vẻ tươi cười của hắn đột nhiên trở nên tà ác……
“Nói cho ta biết nói cho ta biết!”
“Hôn ta một cái.”
“Được được!” Tôi vội vàng nắm lấy cổ hắn, ở trên mặt hắn hôn cái bẹp một phát!
Hắn sửng sốt, sờ sờ chỗ bị tôi hôn…..Chợt cười đến cực nguy hiểm, nhỏ giọng nói:
“Không tính!”
“Vì sao không tính? Ngươi, nói chuyện với ngươi không giữ lời!”
“Ừ…..Ta đúng là nói không giữ lời, vậy thì sao?”
“Ngươi. . . . . .” Tôi chán nản!”Ngươi muốn như thế nào?”
“Hôn chỗ này.” Hắn nắm tay của tôi, phủ trên đôi môi mỏng của hắn, “Còn phải hôn thật nghiêm túc ~”
Tôi giống như phải bỏng mà rút tay về, mặt không hiểu sao mà cũng bất giác đỏ lên, “Ngươi ngươi ngươi. . . . . . Làm sao ngươi……..”
“Ta làm sao?” Hắn buồn cười nhìn tôi cuộn tròn thành một cục trong thùng tắm mà trốn tránh sự thật.
Nói thật tôi cũng không có chấp niệm với cái loại nụ hôn đầu của thiếu nữ này, hôn thì hôn, nhiều lắm chỉ là hai cái chỗ dùng để ăn cơm nói chuyện đυ.ng vào nhau một chút mà thôi! Huống chi ở đây cũng không có những người khác, một chút tổn thất ấy đổi lấy được tin nơi hỗn thiên châu rơi xuống tuyệt đối là buôn bán lời! Chỉ là……Lỡ như hắn gạt tôi để đùa cho vui thì sao? Lỡ như tôi chủ động hôn hắn, không cẩn thận lại khiến ngọn lửa của hắn bùng lên thì sao? Căn cứ vào kinh nghiệm mới vừa rồi, tôi tuyệt đối là đánh không lại hắn……Nhưng mà, sau này không biết đến khi nào mới có thể biết được tin nơi hỗn thiên châu rơi xuống, phải tận dụng thời cơ! Nói cho cùng thì dựa vào khả năng của hắn, nếu hắn cưỡng bức tôi thì tôi cũng không có biện pháp, ít nhất bây giờ quyền chủ động còn nằm trong tay tôi, vậy sao không lợi dụng cho tốt? Nhưng mà, chỉ là……Ô ô……tôi tôi……..
Lúc tôi đang tiến hành tư tưởng đấu tranh kịch liệt, người này tựa như còn ngại tình hình không đủ hỗn loạn, lại phun ra một câu: “Cho dù không muốn, nàng có thể tự mình nghĩ biện pháp, cứ chậm ~ chậm ~ mà tìm, nói không chừng, cũng vừa hay ~ tìm ~ được thì sao? Như vậy, ta cáo từ ~”
“Ngươi đứng lại cho ta——!!”
Không biết dũng mãnh ở đâu ra, tôi phắt cái từ trong thùng tắm đứng lên, một phen bắt lấy hắn, hung hăn hôn xuống! Có lẽ là cắn xuống……Lúc răng nanh đập vào nhau, tôi nghĩ: thật không rõ tại sao tất cả mọi người lại thích kiểu vận động này?
Lạc Thành bị tôi dũng mãnh mà hôn khiến cho sửng sốt, chợt cười khẽ ôm lấy cái eo trần trụi của tôi, đảo ngược Càn khôn, xoay người lại ép xuống, tinh tế mà hôn, chậm rãi mà liếʍ, lúc nặng lúc nhẹ mà trượt theo môi tôi, sau đó bạo ngược đem đầu lưỡi tiến vào! Lần đầu tiên tôi biết thì ra miệng cũng là một nơi mẫn cảm như vậy, vậy mà hắn lại trái phải trêu chọc, công thành đoạt đất, mọi việc đều thuận lợi! Tôi chỉ cảm thấy một trận tê dại từ xương sống trào lên giống như bị điện giật mà truyền khắp tứ chi ngũ hài thẳng lên da đầu! Eo lập tức mềm xuống, mềm yếu tựa vào trong lòng ngực hắn mà thở, tôi chỉ biết rằng bị hắn hôn đến chân cũng đứng không vững……Người này, người này tuyệt đối là cao thủ hôn môi!!
Bỗng nhiên bên tai truyền đến tiếng động thật lớn! Hai người lập tức ngẩng đầu!
Chỉ thấy Dương thị vệ sắc mặt xanh mét lửa giận tràn ngập đang đứng ở cửa!
Khiến cho tôi bị hù dọa không nhẹ!
Thân mình tôi đang tựa vào lòng Lạc Thành, hai má ửng đỏ, môi ướŧ áŧ, hai mắt mê muội, loại tình huống này……Loại tình huống này……Liệu có thể nói rằng lúc tôi tắm rửa thì bị chìm vào nước rồi được hắn cứu không?
“Quá….Quá nhi”
Tôi thử thăm dò kêu một tiếng, tiếng nói tràn ra miệng ngay cả chính tôi cũng phải giật mình! Sao lại mềm mại vô lực, tìиɧ ɖu͙© câu người như vậy?!!
Quá nhi nhà tôi hai quyền nắm chặt gân xanh nổi lên! Rõ ràng không phải chỉ tức giận ít thôi đâu! Không biết vì sao, vậy mà tôi lại sinh ra một cảm giác quẫn bách khi bị bắt gian tại giường!
Giống như tôi mới là người bị hại ấy? Hẳn là vậy đi……(chột dạ)
“Da^ʍ tặc!” Hung hăn hét một tiếng, Dương thị vệ trong cơn giận liền hướng Lạc Thành mà xông đến!
“Hỗn thiên châu ở Lạc vương phủ ~” Ôm tôi nhẹ nói một câu, Lạc Thành dù bận vẫn ung dung từng bước lui ra phía sau, đánh với Quá nhi nhà tôi!
Hai người từ mặt đất đánh lên tới trên bàn, từ trên bàn đánh lên nóc nhà, tôi thấy mà hoa cả mắt!
Thừa dịp bọn họ ra khỏi phòng, tôi lập tức tìm một bộ quần áo qua loa mặc vào! Cuống quýt chạy đến cửa, ở cửa vấp phải Thanh Thanh bị té xỉu, phỏng chừng chính là cái tên lạc Thành kia làm! Quá nhi phỏng chừng cũng là bị hắn dùng ám chiêu gì mà rời đi………Cũng không biết bị hắn sử dụng ám chiêu gì…….Có chút lo lắng nhìn lên nóc nhà:
Hai người ở trên đó đã đánh không sai biệt lắm, gần như là ngang tay, Lạc Thành một chiêu nhẹ nhàng rút khỏi cuộc chiến, cười nói: “Quả nhiên là cao thủ ~ hôm nay chơi thật vui ~ sau này còn gặp lại!”
Quá nhi sao chịu để hắn đi, phi thân đuổi theo! Tôi vội vàng gọi hắn lại:
“Đừng đuổi theo!”
Có bắt hắn cũng không có ý nghĩa gì, Lạc Thành này thật sự quỷ dị, không phải người thường, dù sao bây giờ cũng không bị thương tổn gì, không cần phải đuổi tận gϊếŧ tuyệt……
Quá nhi từ trên nóc nhà nhanh nhẹn nhảy xuống, nghiêm mặt liếc nhìn tôi một cái, xoay người vào phòng lấy ra một cái áo khoác bao lấy tôi thật kín, nhỏ giọng kiên quyết nói:
“Thật xin lỗi, là ta không bảo vệ cô cho tốt.”
“Hả?” Vì sao hắn lại giải thích?!
“Không, không sao……..” Dù sao nếu như Lạc Thành không vào đây, tôi cũng không có được thông tin này.
“……Đáng giận!” Hắn oán hận nói, dồn sức vung một quyền lên cột đá bên cạnh! Nhìn thấy khắp trên khuôn mặt tuấn tú của hắn là biểu tình phẫn nộ dữ tợn, thật sự tôi có chút sợ hãi……Không biết cái câu “Đáng giận” kia là đang nói Lạc Thành hay nói chính hắn……Nhưng, nhưng đừng có nói tôi nha….Lại sợ hãi nhìn thoáng qua cái cột đá bị hắn nện ra một cái hố…….
“Trời cũng tối rồi, sớm đi nghỉ đi.” Hắn đánh thức Thanh Thanh tỉnh lại, đi ngang qua tôi thản nhiên nói: “Ta trông ở bên ngoài.”
“Ừ.”
Thật ra tôi rất muốn nói không cần trông, anh cũng trở về nghỉ đi. Nhưng nhất định là bây giờ lòng hắn tràn đầy tự trách, tôi có nói hắn cũng sẽ không nghe, haizz….Tùy hắn đi……
Cứ như vậy, đêm đầu tiên tôi ở Lạc Vương phủ, trong khi Thanh Thanh không ngừng đề ra nghi vấn, cứ oanh oanh liệt liệt mà kết thúc……
Còn chuyện đó, nụ hôn đầu của tôi có phải mất rồi hay không? Tôi là nên bi ai với mức độ tăng tiến từ thiếu nữ trở thành phụ nữ, hay là nên may mắn lần đầu tiên hôn môi đã đυ.ng phải một cao thủ hôn môi có kỷ xảo cao siêu đây?
Thôi, tóm lại làm người phải nhìn đến mặt tích cực……Ít nhất bộ dạng của đối phương cũng không tồi, đúng không?