“Anh hai, tự anh giải quyết cho tốt.”
Thẩm Xảo Anh nhắc nhở một câu xong, liền lôi kéo Tô Minh Thương rời đi.
Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên thấy không ổn, lập tức đuổi theo.
“Xảo Anh, em nói thật đó hả? Anh và chị dâu em tự nhiên không ngại việc nhận nuôi Hạo Nhi, nhưng là bên phía Xuân Minh, chỉ sợ sẽ không đồng ý.”
Thẩm Xuân Sinh cẩn thận nói từng lời, anh biết Thẩm Xảo Anh tức giận, muốn nói mấy câu lời hay đỡ hộ Thẩm Xuân Minh với Thẩm Xảo Anh, nhưng cũng đều không dám nói quá.
Lâm Tiểu Quyên tiến lên một bước, nói: “Đúng vậy, Xảo Anh, tuy nói em hai không thích Hạo nhi, nhưng trước sau gì thì Hạo nhi cũng là con trai duy nhất của em dâu, cũng là con ruột của em hai, em hai sẽ không đáp ứng dễ dàng đâu.”
“Không cần phải xen vào anh ấy, nếu anh hai vẫn không nghĩ ra, em sẽ trực tiếp thương lượng với ba mẹ, ba mẹ đứng ra nói chuyện, cho dù anh hai không đồng ý thì thế nào?”
Thẩm Xảo Anh thật sự là bị Thẩm Xuân Minh làm cho tức giận vô cùng, ngữ khí nói chuyện cũng đều sắc bén vô cùng, khiến Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên có chút xấu hổ.
“Trước tiên cứ chời 3 ngày đã, nếu qua ba ngày, như cũ giống như bây giờ, Hạo nhi có tiếp tục đi theo người ba này cũng vô dụng!”
Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên thấy thế, chỉ có thể thở dài.
Thẩm Xảo Anh nói xong, quay đầu liền rời đi, ngay cả Tô Minh Thương cũng đều mặc kệ, Tô Minh Thương thấy cả mình cũng bị vợ bỏ lại, trong lúc nhất thời dở khóc dở cười.
“Em rể, em khuyên nhủ một chút Xảo Anh, một ngày nào đó có lẽ em hai sẽ nghĩ thông suốt, chứ cứ cường ngạnh như vậy có khi càng làm cho em hai thêm mâu thuẫn với Hạo nhi, hơn nữa khả năng sẽ gia trạch không yên.”
Tô Minh Thương thông cảm cho nỗi khổ tâm của Thẩm Xuân Sinh, vội vàng bảo đảm nói: “Em nhất định sẽ khuyên nhủ Xảo Anh, hôm nay cũng là vì Xảo Anh bị Xuân Minh làm cho tức giận quá thôi.”
“Anh biết, trở về anh liền đi khuyên Xuân Minh.”
Tô Minh Thương thở dài, tạm biệt vợ chồng Thẩm Xuân Sinh, liền đuổi theo Thẩm Xảo Anh.
Đây đều là chuyện gì chứ?
Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên nhìn Tô Minh Thương đi xa, lúc này mới xoay người trở về, Lâm Tiểu Quyên đầy mặt nghi hoặc: “Vừa mới anh nói gia trạch không yên là chuyện như thế nào?”
“Em hai kể từ khi em dâu qua đời, tính tình có chút biến hóa, điểm này nói vậy em cũng biết phải không?”
Lâm Tiểu Quyên gật gật đầu: “......”
“Anh cùng ba mẹ đều phát hiện, tính tình em hai tựa hồ càng ngày càng quật cường, từ nhỏ đến lớn, thực ra thì tính tình em hai vốn đã quật cường, mỗi khi nhận định việc gì, rất khó quay đầu lại, chỉ là tính tình trước kia của em hai vẫn tương đối hiền hoà, cho nên không có rõ ràng như vậy thôi.”
Thẩm Xuân Sinh nói thẳng sự lo lắng của mình: “Ba mẹ thường thường sẽ lo lắng em hai sẽ đi lầm đường lạc lối, may mắn tuy đôi khi em hai không đáng tin cậy, nhưng cũng chưa làm sai chuy gì bao giờ, nhưng kể từ khi em dâu qua đời, em hai tựa hồ....”
“Anh là lo lắng đến lúc đó nếu như thái độ của ba mẹ quá cường ngạnh, ngược lại sẽ kiến cho em hai trong lòng nảy sinh ý định khác, có lẽ sẽ cảm thấy ba mẹ đang ép nó, thậm chí có thể sẽ rời nhà trốn đi, đến lúc đó ba mẹ khẳng định sẽ đau lòng vả tự trách.”
Lâm Tiểu Quyên nghe xong, hít hà một hơi: “Rời nhà trốn đi? Nghiêm trọng đến vậy sao?”
“Thực ra trước kia khi em hai vẫn chưa đi ra được nỗi đau mất vợ, cũng đã lén lút đi làm buôn bán, mấy lần đi lên huyện thành làm buôn bán, ba mẹ lo lắng em hai sẽ xảy ra chuyện, tình huống mấy năm trước như thế nào hai ta cũng đều rõ ràng, chính là bản thân em hai không chịu nghe.”
“Thậm chí em hai còn tính toán rời nhà trốn đi, chỉ là bị ba mẹ và anh phát hiện, lúc này mới ngăn trở sự việc phát sinh, sau đó ba mẹ lo lắng em hai lại chạy trốn ra ngoài lần nữa, lúc này mới nhả ra.”
Lâm Tiểu Quyên biết chú em vẫn luôn đang làm buôn bán kinh doanh, chính là chuyện mấy năm trước bản thân cô không biết được bao nhiêu, cô gả đến nhà họ Thẩm cũng chỉ mới có 6, 7 năm mà thôi.
“Này cũng quá......”