Đời trước bị bắt phải đánh tang thi ở mạt thế, đời này chỉ muốn nằm thắng.
Lâm Hòa vừa mới bị tang thi xé xác, sau khi mở mắt ra liền trở thành cô vợ nhỏ mà Lý Trường Huy mới mua về ở thôn Hương An.
Lý Trường Huy, mười lăm tuổi tòng quân, trong mười năm về nhà ba lần, hai lần trước trở về nhà mang theo hai đứa con trai, lần thứ ba trở về lại mang theo một đứa con trai nữa và một cô vợ nhỏ rõ ràng chưa từng sinh con.
Trên mặt của Lý Trường Huy có một vết sẹo hình con rết lớn như ngón tay, dù là ai chỉ cần nhìn một cái thôi cũng đã sợ hãi tới run bần bật, nhưng Lâm Hòa lại không sợ.
Tới đâu hay tới đó, làm mẹ kế cho người ta còn tốt hơn là những ngày tháng đem đầu buộc ở thắt lưng không biết chết lúc nào đúng không? Hơn nữa, Lý Trường Huy có thể dọa người gấp trăm ngàn lần so với tang thi hay sao?
Huống chi người ta nói, chỉ cần nàng nấu cơm là được, sẽ không bạc đãi nàng, những việc khác cũng không cần nàng làm, quan trọng nhất chính là, Lý Trường Huy sẽ không bắt Nàng thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, thật tốt!
Vì thế, Lâm Hòa liền thoải mái yên tâm làm mẹ kế của ba đứa con trai hời.
Thẳng đến một ngày nào đó, đột nhiên nàng nghe được Lý Trường Huy đặt tên cho ba con trai, tại sao nàng lại thấy có chút quen tai nhỉ?
Suy nghĩ nửa ngày, Nàng đột nhiên ngồi bật dậy, đây không phải là tên của ba vai ác sao!