Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Tới Năm Nghèo Đói

Chương 22:

« Chương Trước
May mắn chữ vẫn rõ ràng, trở thành bảo bối của Lý Xuyên Trụ, mỗi ngày đều nâng niu, cứ như vậy vài năm sau, lại giúp anh ấy hiểu một chút môn đạo:

"Đây là một quẻ Mông*."

*Quẻ Mông (hay còn gọi quẻ Sơn Thủy Mông) là quẻ thứ 4 trong kinh dịch. Dịch nghĩa tối tăm, mờ ám, bất minh,...

Lý Xuyên Trụ thấy chị hai anh ấy không hiểu, cho nên giải thích ra.

"Mông Hanh, phỉ ngã cầu Đồng Mông, Đồng Mông cầu ngã, sơ phệ cáo, tái tam độc, độc tắc bất cáo. Lợi Trinh..."*

*Đoạn này là dịch quẻ Mông, trên web kinh dịch có dịch câu này rằng là: Trẻ thơ được hanh thông. Không phải ta tìm trẻ thơ mà trẻ thơ tìm ta. Hỏi (bói) một lần thì bảo cho, hỏi hai ba lần thì là nhàm, nhàm thì không bảo. Hợp với đạo chính thì lợi (thành công). Chính xác quẻ là như Xuyên Trụ nói, nên mình sẽ để nguyên và note dịch ở đây. (theo sách Quẻ Sơn Thủy Mông – Đạo của người quân tử/ trang web cohoc.net)

"Ý tứ này có nghĩa là, đứa trẻ này không được. Lệch đến tận gốc, nên sớm gạt sang một bên, mới là chuyện tốt.”

Lý Như nghe gật đầu.

"Ừm, chị cũng đã nghĩ thông suốt, hiện giờ chị còn có thể làm việc, nếu tùy theo Song Quý làm bại hoại gia nghiệp, chưa nói đến người một nhà này có thể sống hay không, cứ coi như có thể sống, chờ đôi cánh Song Quý cứng rắn, chị già rồi, vậy còn không phải là nó muốn làm cái gì thì làm cái đó sao?"

Đều nói nuôi con dưỡng già, nhưng người già có con trai thường thường không bằng có con gái, càng không cần phải nói, Song Quý này còn là người không nhớ ân, Lý Như nhớ rõ, về sau cụ cố Lý Mai của cô là đi theo gia đình bà cố Tiểu Lan để sinh sống, sống thọ cao đến chín mươi tuổi, mắt không điếc tai không hoa, không bệnh mà chết, qua đời không có tội gì, so với thế hệ lão nhân ở trong thôn đều là hiếm có.

Lý Xuyên Trụ cất ba đồng tiền đi, thở dài thật dài.

"Haiz, sớm biết,... không nên nuôi đứa trẻ này.”

Nói thật, hồi đó ôm Song Quý về, anh ấy đã tính toán một quẻ, đứa trẻ này có mệnh nghèo khổ, lại còn khắc với mệnh chị hai anh ấy, nhưng anh ấy cũng lén bấm qua mệnh của chị hai, chẳng kém chút nào, đó là chân mệnh cứng rắn! Người bình thường không khắc được chị hai anh ấy.

Việc Lý Mai mệnh cứng này, anh ấy sợ nói với chị hai anh ấy thì không tốt, cho nên nghẹn ở trong bụng, ai cũng không dám nói, ngay cả đối với vợ anh ấy cũng không lọt miệng.

Lúc ôm Song Quý về nuôi, anh ấy vốn định nói với Lý Mai, khuyên cô chờ một chút, xem còn có đứa trẻ nhà khác hay không. Kết quả bị vợ anh ấy ngăn cản, vợ anh ấy là Tú Miêu nói: "Anh mau quên đi, hai lần kia anh dùng bàng môn tà đạo, đều không chuẩn, còn chưa đủ mất hứng hay sao! Nuôi đứa trẻ năm tuổi thì dễ, nhưng để nuôi một đứa nhỏ đang còn bú sữa thì tốn rất nhiều công sức! Đứa trẻ càng lớn lên sớm, thì được nhàn hạ càng nhanh!”
« Chương Trước