Người dân trong thôn sống phụ thuộc vào việc trồng trọt, trên cánh đồng thì đàn ông rõ ràng làm việc khỏe hơn phụ nữ.
Đó là lợi thế về thể chất, ở những vùng nông thôn xa xôi nơi an ninh và pháp luật không được chặt chẽ thì lại được phóng đại lên nhiều lần. Đừng nhìn một ngôi làng thường ngày đều thân thiết gọi nhau là chị dâu, anh trai, dì chú. Khi không có tranh chấp lợi ích đương nhiên là một phong cảnh vùng quê yên bình cùng người nông dân hòa nhã, nhưng một khi có xung đột lợi ích, vậy chắc chắn sẽ làm cho người ta kinh ngạc sợ hãi.
Lớn thì tranh chấp nhà cửa, vợ chồng mâu thuẫn, nhỏ thì việc nhà xí của hàng xóm mới mọc lên cây gì, nếu thật sự tranh chấp thì đôi khi còn xảy ra án mạng. Khi mà cạch mặt nhau rồi thì không cần biết người đến là nam hay nữ thì đều có thể xuống tay lấy mạng...
Những người đàn ông chưa trưởng thành, thường có địa vị thấp trong thôn cho nên cũng không dám bắt nạt ai.
Hơn nữa việc nhà có con trai và không có con trai cũng được đối xử khác nhau, nếu như nhà có con trai thì cho dù nhà đó không có tài cán gì thì khi người nào đó có suy nghĩ muốn chèn ép họ thì cũng phải suy nghĩ kỹ càng, tại lỡ đâu người con trai đó lớn lên báo thù thì biết phải làm sao?
Nhưng nếu nhà mà một đứa con trai cũng không có thì, ha! Nhà của ông chính là không có hy vọng gì cho đời sau rồi, vậy thì muốn bắt nạt thì bắt nạt, ông có thể làm gì chứ?
Lão tổ tông của cô ý là có của hồi môn có ruộng đất, lại có năng lực, không thiếu ăn thiếu mặc, còn có nhà mẹ đẻ chiếu cố, nhưng nếu muốn đứng vững
trong thôn về lâu về dài thì một là tái giá tìm đàn ông dựa vào, còn nếu không thì phải nhận một đứa bé về nuôi lớn.
Bà cố của Lý Mai đã chọn phương án thứ hai, nhưng bà ấy đoán lúc bắt đầu nhưng không ngờ được kết quả.
Nếu đứa con trai mà bà nhận nuôi là một kẻ vô ơn thì bà phải làm sao? Nuôi một kẻ vô ơn như vậy hơn mười năm, khoan nói đến tình cảm, thì giờ dù cho cắn răng chấp nhận xem như không có đứa con này...
Nhưng vấn đề chẳng phải lại quay về nơi bắt đầu đó là không có con trai! Lý Mai không muốn tái hôn, nếu bà muốn thì đã không kéo dài đến bây giờ. Lại nuôi thêm một đứa nữa? Trước tiên không nói đến năm mất mùa có lương thực để nuôi hay không nhưng mà nói về tuổi tác bà cũng sắp bốn mươi, trong thôn mà ở hàng bốn mươi đều có thể trở thành bà ngoại bà nội rồi.