Căn nhà vẫn theo quy củ xây dựng theo kiểu tứ hợp viện. Ba gian nhà bao quanh cái sân, trừ gian chính ở giữa. Hai gian bên cạnh đều được xây bằng gạch, quyét vôi màu trắng phau.
Nhà bên trái chia thành hai gian, gian đầu tiên là nhà bếp. Tiếp theo dành để đồ, cất đồ vật này nọ.
Bên phải cũng chia thành hai gian, đều tạm thời để trống. Mỗi căn đều nối nhau bằng hành lang, mưa tuyệt đối không ảnh hưởng. Theo ý của Thẩm Tứ, sau này sinh một đàn con. Chỉ sợ không đủ làm phòng ở.
Lời này làm cho Ngọc Nương giận tím mặt, riêng nhà chính đã có bốn phòng. Đây là muốn nàng nửa đời đều chỉ ăn với đẻ sao?
Sau gian bếp sẽ là một cái ao lớn, vườn rau, chuồng heo, chuồng gà. Riêng nhà xí và nhà tắm, Ngọc Nương phân phó làm hai phòng khác biệt.
Mới đầu Ngọc Nương mù mịt với làm nông, cũng chỉ hiểu sơ sơ. Nay thấy những mảnh vườn sau nhà, làm cho nàng trân trối nhìn. Ba mẫu nhìn quá lớn, vốn dĩ ý định về quê trồng rau nuôi cá. Chỉ là như vậy cũng quá lớn rồi? Nàng có thể ôm nổi sao?
Nhưng những điều này không cản được ý chí bừng bừng của Ngọc Nương. Ao sau vườn đã đổ nước, nàng kêu Thẩm Tứ đi mua cá nhỏ về thả vào.
Vườn rau tạm thời chỉ có thể gieo một chút hạt giống. Gà và vịt lấy mỗi loại 10 con nhỏ. Chuồng heo tạm thời để trống, gà vịt có thể ăn cơm thừa canh cặn, bới đất. Nhưng heo không thể a.
Số tiền xây nhà Ngọc Nương và Thẩm Tứ đã tính qua. Cả căn nhà này hết tổng cộng hơn 200 lượng bạc. Chủ yếu vật dụng trong nhà đã chiếm hơn nửa. Hai người đều cảm thấy số tiền bỏ ra là đáng, căn nhà này không chỉ là căn nhà của nàng và Thẩm Tứ. Sau này sẽ là mái ấm gia đình của các hài tử.
Trong tay Ngọc Nương còn hơn 500 lượng bạc, nàng và Thẩm Tứ đã thông tri chỗ Quý đại ca. Trông coi những mảnh đất gần nhau bán ra, Ngọc Nương muốn mua.
Tiền trong tay vô dụng, khế ước đất mới là chân lý. Nàng và Thẩm Tứ có thể không tự tay trồng hết, nhưng vẫn có thể làm địa chủ hoặc thuê tá điền.
Tới ngày 17, sáng sớm cả Thẩm gia đều qua đây trợ giúp. Bước vào nhà, bọn họ đều trố mắt mà nhìn. Thẩm lão gia tử vừa cười vừa vỗ vai Thẩm Tứ đầy tự hào.
“ Là con trai ta có bản lĩnh, hâhhaha.”
Hề thị không chớp mắt mà nhìn xung quanh, ban đầu xây tường bao quanh nhà bà đã chấn kinh rồi. Hiện tại nhìn số gỗ này, nhìn những vật dụng đắt đỏ trong nhà. Hề thị cảm thấy mình như nằm mơ.
Ngọc Nương ôm bụng lớn, vừa pha trà vừa mỉm cười dịu dàng nói.
“ Hôm nay làm phiền mọi người rồi.”
La thị cười nịnh nọt.
“ Đều là người một nhà cả.”
Thẩm Đại chậc lưỡi nhìn khắp nơi, không nhịn được cảm thán.
“ Đây là bao nhiêu bạc chứ.”
La thị ngồi bên cạnh véo tay Thẩm Đại, Thẩm Đại ý thức được bản thân có vẻ không lễ phép. Vội xua xua tay nói.
“ Ta chỉ tò mò thôi. Tứ đệ và tứ đệ muội không cần để ý.”
Thẩm Tứ cảm thấy không có việc gì, khiêm tốn nói.
“ Mọi người mau uống trà.”
Trà này là Thẩm Tứ được Ma sư phụ tặng làm ngày vào nhà mới. Ma sư phụ này đi qua nhiều nơi, quan hệ rộng. Trà này xuất phát từ Lỗ Châu nổi danh.
Thẩm lão gia tử uống một ngụm không nhịn được tán thưởng.
“ Trà ngon.”
Thẩm Tứ hiếu thuận rót thêm cho ông và Hề thị.
“ Phụ thân thích là tốt rồi.”
Thẩm Tam tính cách sảng khoái, lập tức đứng ra nói.
“ Thời gian không còn sớm. Chi bằng nhanh chóng làm tiệc đi thôi.”
Thẩm lão gia tử gật đầu tán thành. Nam tử bố trí bàn ghế, nữ tử vào bếp làm đồ ăn. Ngọc Nương trước hai hôm đã chuẩn bị, thịt lợn mua nửa con lớn. Rượu từng thùng được đẩy vào, rau các loại đều có đủ.
Chu gia cũng lục tục đi vào, toàn Chu gia đều đến chúc mừng. Ngay cả nhị tỷ và trượng phu đều tới trợ giúp. Phía sau xe bò chất một đống đồ đạc. Làm các vị tẩu tử trong thôn tới hỗ trợ đều giật mình không thôi.
Ngày vào nhà mới cũng không cần tặng quà gì lớn, nên người tới rất đông. Có thịt, có rượu. Giữa sân đều ồn ào náo nhiệt, tiếng các hài tử vui đùa trên cầu.Thẩm lão gia tử chủ trì đốt một dây pháo theo quy củ.
Hôm nay quả là một ngày lành.
Mọi người đều trợ giúp dọn dẹp mọi thứ, mới hài lòng ra về. Riêng Lăng thị ở lại, vì Ngọc Nương sắp sinh. Bà đương nhiên muốn ở lại chiếu cố. Làm Hề thị muốn kéo Ngọc Nương và Thẩm Tứ tới giáo huấn một phen. Đành từ bỏ, trước mặt thông gia. Lại là thông gia có tiền, Hề thị không dám làm quá.
Nhi tử có tiền đồ như vậy, lại hiếu kính mẫu thân. Hàng xóm xung quanh có ai mà không hâm mộ bà chứ. Hiện tại nhi tử bà chính là người giàu nhất thôn, ngay cả trưởng thôn đều khép nép kính rượu. Trong trấn lại quen không ít người, điều này làm cho Hề thị rất kiêu ngạo.
Hề thị trước khi đi về, lôi kéo nhi tử ra dặn dò một phen. Giọng nói đầy thâm ý.
“ Tứ lang, con nhớ kỹ. Nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Tuyệt đối không để Chu thị kia lén lút trợ cấp cho Chu gia.Tài sản đều phải giữ thật chặt. Nữ nhân đều không đáng tin.”
Thẩm Tứ không vui nhíu mày.
“ Nhạc gia trợ giúp nhi tử không ít, nếu không cũng không có được ngày hôm nay. Bên nào nhi tử cũng sẽ hiếu thuận như nhau. Ngọc Nương sắp sinh, nương nói chuyện chú ý một chút.”
Hề thị vội vàng hét lớn.
“ Ngươi thì biết cái gì, nghe lời nương nói ….”.
Thẩm Tứ vội ngắt lời bà.
“ Nương …”.
Mọi người xung quanh đều nhìn về phía hai người. Đến lúc này Thẩm lão gia tử cũng suy đoán được Hề thị lại muốn gây chuyện, vội vàng cáo từ với Lăng thị. Trừng mắt dẫn Hề thị đi ra cửa.
Hề thị không cam lòng, bực bội nghĩ. Nhất định là tiểu yêu tinh đó xúi giục nhi tử bà.
Lăng thị và Ngọc Nương liếc nhìn nhau, trong mắt đều ngầm hiểu. Thẩm Tứ hơi xấu hổ, mở miệng.
“ Để ta đi nấu nước nóng.”
Lăng thị ôn hoà gật đầu, đi tới thắp đèn hết cả căn phòng. Mới lo lắng nhíu mày nói.
“ Bà bà của con chỉ sợ gây không ít chuyện..”.
Ngọc Nương biết Hề thị tuyệt đối sẽ gây chuyện. Nhưng chỉ cần không quá đáng, nàng sẽ nhượng bộ.
“ Bà bà lớn tuổi, có chút tính tình. Nhưng lại có Thẩm Tứ ở đây, cũng không có chuyện gì lớn.”
Lăng thị cũng gật đầu, Hề thị có tính tình kia. Chỉ mong nể mặt nhi tử, tôn tử không làm khó nhi tức.
“ Có cái gì cứ đến tìm ta. Chu gia không phải là người dễ bắt nạt.”
Ngọc Nương tâm đều thoải mái đáp ứng. Giờ có bảo bảo, lá gan nàng không thể nào yếu đuối được.