Lần đầu tiên làm dâu nhưng Ngọc Nương cũng biết phải lấy lòng mẹ chồng, liền đặc biệt dặn dò Thẩm Tứ gọi dậy mình thật sớm. Chờ Thẩm Tứ mơ màng gật đầu mới yên tâm nhắm mắt ngủ.
Ngọc Nương giật mí mắt vội vàng bò dậy, thấy Thẩm Tứ bên trong vẫn nằm bất động. Nàng hờn dỗi không nhịn được véo vào bắp tay ngăm đen của gã nam nhân, Thẩm Tứ như không biết tức phụ làm chuyện xấu. Vẫn hít thở ngủ đến thập phần say sưa.
Ngọc Nương thấy vẫn còn gọi là sớm, mới lờ mờ có ánh sáng. Liền chạy ra vội vàng rửa mặt, đánh răng. Mới chạy vào bếp. Bên trong một nữ nhân cặm cụi nhóm lửa, thấy Ngọc Nương ngượng ngùng đi vào liền mỉm cười chất phác chào hỏi:
” Tứ đệ muội sao lại dậy sớm như vậy. Cứ đệ Nhị tẩu làm trước là được.”
Ngọc Nương biết nàng không phải nói mỉa mình, vội tới cạnh bếp lửa, hơi ngượng ngùng nói:
” Nhị tẩu an, ta lần đầu tiên đến. Nếu có gì mong Nhị tẩu chỉ bảo.”
Nhị tẩu Ngu thị là một người thành thật, gương mặt có chút khắc khổ cười cười:
” Đều là người một nhà, chỉ bảo gì chứ.”
Lại thấy nàng dường như muốn làm, liền dứt khoát nhường chỗ cho Ngọc Nương đun bếp. Bản thân dự định đi lấy nước nhưng thấy Ngọc Nương hơi lúng túng đưa củi vào, hơi mỉm cười hướng dẫn nàng.
Ngọc Nương cảm kích nói:” Cảm ơn Nhị tẩu.”
Nhị tẩu Ngu thị không để ý,cũng chỉ nghĩ thầm cô nương gia ở nhà được chiều chuộng mà thôi, cũng tốt bụng kể cho nàng một vài chuyện.
Xác thực Nhị tẩu Ngu thị nghĩ đúng, Ngọc Nương khi ở Chu gia là con gái út. Trên có phụ mẫu yêu thương, Ngọc Nương cũng không cần làm việc nặng gì đó. Chỉ phụ giúp đại tỷ nhị tỷ làm một chút đậu khối đem bán, lại dọn dẹp chuồng gà chuồng lợn. Chăm sóc vườn hoa quả cạnh nhà thôi, rất ít khi ra đồng ruộng. Nên da Ngọc Nương hiện tại rất trắng.
Ngọc Nương hiện tại kế thừa kí ức, nhưng không thành thạo lắm nên hơi vụng về. Dù sao mô phỏng với thực hành khác nhau quá xa. Ngọc Nương lúc ở hiện đại cũng biết làm nội trợ, hơn nữa làm vô cùng tốt. Dù sao sống một mình, cái gì cũng đến tay bản thân.
Chỉ là trước kia toàn dùng bếp ga, hoặc bếp điện. Nên Ngọc Nương xác thực hơi lúng túng.
Lúc này một nữ nhân cao gầy đi vào, hô:” Nhị tẩu tới thật sớm a, tứ đệ muội cũng vậy.”
Ngu Thị thân thiết nói:
” Mới tới thôi.” Còn không quên nói với Ngọc Nương:” Đây là Tam đệ muội Thẩm thị.”
Ngọc Nương vội đứng dậy mỉm cười chào hỏi:
” Tam tẩu an.”
Lại thấy đằng sau Thẩm thị một tiểu cô nương nhỏ chạc 3 tuổi gầy đen nhô đầu ra, ánh mắt rụt rè tò mò đánh giá nàng. Ngọc Nương nhìn nói:
” Đây là cháu gái đi.”
Rồi nhẹ nhàng đưa tay muốn kéo tay tiểu hài tử.
Nhưng tiểu hài tử lại sợ hãi trốn đằng sau Thẩm thị. Nhìn Ngọc Nương ngượng ngùng bỏ tay xuống, Thẩm thị cũng ngượng ngùng nói:
” Để đệ muội chê cười. Tam Nương hơi rụt rè.”
Ngọc Nương vội vàng xua tay bày tỏ không sao.
Một tiểu cô nương nhỏ chạc 4 tuổi lại chạy vào, tiểu cô nương tính cách hoạt bát hô:
” Nương, tam thẩm, Tam Nương. Tứ thẩm an.”
Ngọc Nương nhìn tiểu cô nương gầy nhỏ trước mặt, nhưng rất sạch sẽ. Đem lòng yêu thích khen ngợi một hồi. Nhị Nương không sợ hãi cười hì hì, làm Ngu thị gõ đầu tiểu cô nương, mắng:
” Quỷ linh tinh.”
Ngọc Nương không quên khen ngợi Tam Nương rụt rè đằng sau Thẩm thị, ánh mắt hâm mộ nhìn qua. Bị Ngọc Nương nhìn thấy vội vàng lúng túng thu ánh mắt lại.
Làm Ngọc Nương phì cười nói:
” Nhà muội trồng rất nhiều cây trái, có mang tới đây bốn sọt. Chút nữa mang cho mọi người nếm thử nhé.”
Nhị Nương vui sướиɠ cười híp mắt, Tam Nương cũng lại lén lút khao khát liếʍ liếʍ môi.
Trong lòng nàng không khỏi thắc mắc. Thẩm gia có 4 anh em trai đang sống cùng nhau, có một đại tỷ đã gả ra ngoài, hai tiểu cô còn nhỏ.
Nhị tẩu, tam tẩu đều đã ở đây. Chỉ là Đại tẩu sao chưa thấy?
Hơn nữa, Ngọc Nương lén quan sát Nhị tẩu và Tam tẩu đều vẻ mặt khắc khổ làm lụng vất vả, quần áo đều đã sờn màu may vá khắp nơi. Hai đứa nhỏ của nàng đều vừa gầy vừa đen như bị ngược đãi. Theo lý Thẩm gia cũng coi như hộ gia đình sunh túc. Nhà rất rộng, đồ gia dụng không tồi. Nếu không Chu gia sẽ không gả con gái út sang đây.
Ngọc Nương không ngốc tới mức đi hỏi, nhưng vẫn không nhịn được nói:
” Hiện tại trời còn sớm mà. Sao không để đứa nhỏ ngủ thêm chút nữa.”
Ngu thị trầm mặc lấy gạo ra vo làm bánh, Thẩm thị lấy nước đổ xuống nồi to, không nhịn được nói:
” Để hai đứa nhỏ ngủ, không phải sẽ bị bà nội tụi nó mắng chết sao.”
Ngọc Nương giật mình, lại thức thời im lặng. Thấy Nhị nương muốn nhấc cây củi bên cạnh cho vào bếp nhóm lửa, cây củi còn cao hơn người bé. Ngọc Nương vội vàng cắt khỏi dòng suy nghĩ đỡ lấy cây củi hộ bé.
Nhà nông đều chỉ ăn hai bữa, sáng và chiều. Ngu thị và Thẩm thị nhanh nhẹn làm bữa sáng, Ngọc Nương theo sau hỗ trợ học hỏi không ít.
Bữa sáng nay chỉ có bánh ngô khô được làm từ gạo nếp trộn với bột ngô, lại thêm một ít muối. Nắn lại thành một cái nắm đấm rồi hấp lên. Ăn kèm với cháo loãng, hôm qua hỷ sự thừa lại một ít thịt vụn xào với đỗ, lại thêm một đĩa dưa muối.
Coi như sắp làm xong bữa sáng, một giọng nói ầm ầm vang lớn cay nghiệt mắng:
”Vợ lão đại, hiện tại đã giờ nào rồi ngươi còn nằm như chết trên giường như vậy. Ngươi đây là heo sao, không đúng, heo còn đáng giá mấy lượng bạc. Ngươi có cửa so sao? Còn không mau dậy cho lão nương.”
“ Không mau dậy, lão nương lấy chổi đánh ngươi. Đúng là lười biếng, thứ nàng dâu chết tiệt …”.
Nghe thấy lời mắng chửi thập phần “hoa mĩ “, nghe giọng Ngọc Nương liền biết đây là bà bà nàng. Hôm qua lúc bái đường có nghe qua, nhưng chính vì biết là mẹ chồng nàng nên mới sững người.
Lão thái thái Hề thị gương mặt không vui bước vào phòng bếp, thấy nàng dâu mới đã ở đây thì mặt mới dãn ra một chút. Lại âm trầm đánh giá xung quanh phòng bếp, thấy mọi thứ đã xong mới hừ một cái:
” Coi như có chút bản sự.”
Ngọc Nương nhìn Hề thị cao lớn trước mặt, đè nén cảm xúc xuống, cười chào hỏi:
” Mẫu thân an. “
Hề thị đôi mắt một mí đánh giá Ngọc Nương, gương mặt còn coi như ôn hoà gật đầu:
” Ừ.”
Rồi trừng mắt hô lớn Ngu thị và Thẩm thị bưng nước cho nam nhân rửa mặt. Rồi dọn cơm, liền nghiêm mặt cầm chìa khoá đi đâu đó.