Chương 1

Mới từ cõi chết trở lại khiến con người ta có nhiều phần mơ hồ, Ngốc Mạn chính là vừa từ cõi chết trở lại. Nàng tai nạn chết là vì xe chở gỗ không may ngã vào người khi đang đạp xe đạp bên vỉa hè, tài xế chưa kịp phản ứng lại thì cả cái xe lao vào nàng nhanh chóng đè nát cả người nàng bên dưới...rất thảm...

Sau đó...không có sau đó, Ngốc Mạn linh hồn bị một bóng ma màu đen kéo đi, cả người nàng không kiểm soát được mà theo sau bóng đen một khoảng cách nhất định, tay chân bị xích sắt trói lại buộc đi theo bóng đen. Nàng đang đi tới dòng sông toát lên mùi chết chóc thì cả người vô thần ngã về sau như bị thứ gì đó kéo đi. Không hoảng sợ hay lo lắng, nàng nhắm mắt chìm vào sự hôn mê do va đập đầu vào nơi nào đó cứng rắn.

Vừa tỉnh lại với cơ thể không đau nhức, Ngốc Mạn lúc này mới ngây ngốc nhìn không gian trắng xoá xung quanh, rồi lại nhìn cái cục bông trắng đang ở trước mặt cũng nhìn nàng chằm chằm.

"Nàng nhận thức chưa? Ta là hệ thống vừa kéo nàng từ cái chết tới nơi này" Thanh âm của cục bông trắng không nhanh không chậm vang lên, giọng nói giống như một thiếu niên trẻ khiến Ngốc Mạn hơi say mê vào giọng nói cho đến khi cục bông gằn giọng đối nàng đánh tỉnh.

"Bông gòn, tôi chết là không có lên thiên đường sao?" Nàng hỏi, bản thân cũng đâu có làm việc gì xấu để mà tới địa ngục. Nhớ lại dòng sông xanh rợn toát lên mùi chết chóc kia làm nàng phải rùng mình một cái.

"Nàng thật ra số mệnh chưa hết, đây là cái bất đắc dĩ xảy ra nên ta mới tới và chọn nàng, nếu tò mò thì hiện tại Hắc Vô Thường đang cầm xích mặt ngu tìm nàng đó"

Hắc Vô Thường xoay qua không thấy hồn kia đâu, mặt ngu nhìn cọng xích trống rỗng hồn nằm yên trên mặt đất. "........."

__________

"Vậy nói thẳng ra là tôi chết oan sao?"

"Có lẽ vậy"

Dù có tức giận nhưng nàng không biết nên làm gì nữa. Dù sao nàng cũng không cha không mẹ, họ hàng càng là không có. Nàng mồ côi năm 15 tuổi sinh sống đến tận 23 tuổi liền xảy ra sự cố hiện tại, chết rồi thì chết thôi có gì phải tiếc cơ chứ?

"À, quên...bộ sưu tập chữ ký của Phương Dao của tôi!" Nhớ ra việc ở nhà còn treo nhiều bức ảnh được Phương Dao ký tên, còn có hai album ảnh hình của Phương Dao và mô hình của Phương Dao khiến nàng liền khóc hét tiếc nuối.

Hệ thống trầm mặc không nói, hắn đã tra thông tin của nàng trước đó rồi. Nàng chính là một người nghiện idol, mua đầy đủ món đồ, vật phẩm cá nhân thuộc về Phương Dao nào đó đem về ngắm thành quả, và sau mỗi lần đó thì nàng đều ăn cỏ sống qua ngày..

Thấy Ngốc Mạn hướng ánh mắt đến hắn, hắn tự nhiên cũng hiểu mong muốn mà nàng định nói ra.

"Không có chuyện đó đâu, hệ thống siêu việt ta lại không phải quá hiểu ham muốn của nàng đi? Ta từ chối."

Đại Ngốc Mạn cũng không có kì kèo với cục bông gòn này nữa, nàng ngồi xuống đối diện bông gòn mà hỏi. "Nếu tôi đã tới đây thì không phải tôi sẽ có nghĩa vụ xuyên không sao hệ thống ca ca?" Nàng nói ngọt với bông gòn, biết rằng hệ thống sẽ là trợ thủ đắc lực nhất của bản thân nên sớm nịnh hắn càng sẽ có đồ tốt để sử dụng khi xuyên qua thế giới khác nha!

Hệ thống thấy nàng đổi cách gọi liền thoải mái giải thích với nàng. "Nàng sẽ xuyên không làm nhân vật nữ lót đường trong thế giới ABO, và nàng phải đi tạo thiện cảm với nam phụ của thế giới đó. Tạo nên hiệu ứng cánh bướm, nàng và nam phụ cùng hợp lực bảo vệ danh dự của nữ chính tránh khỏi mấy cái drama phản cảm thể xác giữa nam chính và nữ chính bị lộ trên Weibo bởi nữ phản diện" Hệ thống nói thêm. "Nàng còn phải chinh phục nam phụ nữa."

"Rồi phải đi chinh phục nam phụ sao? Nhất thiết phải là nam phụ sao hệ thống ca ca?" Nàng âm thanh êm dịu hướng tới hệ thống hỏi. "Không phải tiểu thuyết bình thường đều là nhân vật chính có thể ngoài ý muốn tìm nhân vật khác bá hơn chinh phục sao? Không chừng ngươi bị lỗi rồi."

"Nàng mơ sao? Hệ thống đây là không có lỗi nào cả, mấy cái hệ thống khác thực tế không cái nào xảy ra lỗi như tiểu thuyết ngươi đọc qua đâu. Bọn ta là từ siêu việt máy móc sản xuất ra, mỗi vài năm mới ra một hai cái, lỗi là lỗi ở đâu hả?" Hệ thống không nhịn được mắng lại, hắn từ lúc sản xuất ra phải mất thêm vài năm bị cưỡng ép đào tạo nghiêm khắc, tuyệt đối là không dễ dàng trải qua các loại trải nghiệm khổ nhọc kia, hiện tại nàng bảo ta là có lỗi là muốn bảo ta yếu kém đúng không?

Đại Ngốc Mạn vẻ mặt hối lỗi tùy ý hệ thống mắng mỏ, nàng đùa xíu mà ai ngờ hệ thống phản ứng quá căng thẳng rồi...

Hệ thống mắng xong liền thở ra một hơi, hắn nào ngờ kẻ mà hắn chọn lần này lại có vẻ ngu ngốc cơ chứ. Không biết là có thể vượt qua nhiệm vụ hệ thống chủ đưa ra không nữa!

"Nàng nếu không tò mò về gì nữa thì chúng ta cùng tiến vào giai đoạn chuyển hồn, chuẩn bị xuyên tới thế giới khác" Thấy nàng đã không còn câu hỏi gì, hệ thống mới cố định không gian bất động. Linh hồn của Ngốc Mạn bay lên và dần biến mất vào một lỗ hỏng thời gian, hệ thống cũng biến mất theo sau nàng.

__________

Vừa tỉnh lại sau, Đại Ngốc Mạn thấy bản thân mang theo kí ức xa lạ của thân xác này cùng hoà nhập làm một.

Chưa để nàng kịp thích nghi thì tiếng hét của hệ thống vang lên dữ dội khiến nàng giật mình mà lớn giọng hỏi. "Hệ thống ca ca? Có chuyện gì sao?!"

"Th..thần lực...của tôi...." Hệ thống hắn nhìn vào bảng menu mà kinh hãi. Đột ngột từ chức năng định vị biến mất, chức năng quà tặng trung cấp biến mất, cơ giáp trung cấp biến mất... Biến mất hết rồi. Hắn đang sợ hãi với mọi thứ trước mặt.

"Lỗi rồi a..."

Đại Ngốc Mạn khó hiểu nhìn cục bông đang bối rối, không phải hồi nãy hắn mắng nàng vì nàng nói hắn là hệ thống lỗi sao? Sao giờ lỗi thật rồi?

Nhìn thấy vẻ mặt có chút đắc ý của Ngốc Mạn, hệ thống bất mãn nói ra lời khiến nàng phải kinh ngạc theo hắn. "Mọi quà tặng mất hết rồi, vậy nên ta không thể thưởng nàng quà tặng người mới..chia buồn cùng chúng ta."

"Nhưng may mắn là không gian cùng chức năng nhiệm vụ vẫn còn, sau khi hoàn thành nhiệm vụ nó sẽ có khen thưởng riêng biệt. Nàng vẫn có thể làm theo nhiệm vụ mà hệ thống đã chỉ định, chúc mừng!"

Chúc mừng cái der...

"Vậy cái không gian có thể chứa đựng cái gì vậy bông gòn?" Nàng thay đổi cách gọi cái hệ thống lỗi này.

Hệ thống hắn hiển nhiên là không ngờ bản thân bị lỗi đầu tiên trong số hơn 100 cái hệ thống khác, hắn chỉ buồn bã vì thành tích từ trước mình làm ra lại biến mất không tùy vết. Hắn chút nữa sẽ báo cáo tới hệ thống chủ vì lỗi này..đáng ghét mà.

"Không gian mà hệ thống cấp cho sẽ có 5 ô dành cho người mới, nếu muốn nâng cấp thì nàng càng làm tốt nhiệm vụ, càng được thưởng ngon theo cấp độ nhiệm vụ" Hệ thống chưa kịp để nàng lên tiếng lại nói tiếp. "Không gian chứa đựng đồ của hệ thống, không thể chứa đồ vật bên ngoài."

"Hiện tại nàng cùng tình tiết thế giới mới tới hơn nửa mở đầu, bây giờ nàng chỉ là một nữ phụ thử vai cùng với những nhân vật phụ khác trong bộ phim đang tìm diễn viên thử vai tên "Gia Thế Của Ta Lại Khá Lớn".

Nàng còn là nữ phụ lót đường Beta sẽ cùng nam phụ Beta bảo vệ nữ chính và nam chính khỏi nữ phản diện xấu xa."

"Công nhận là gia đình của thân thể này cũng quá tầm thường rồi, chắc chắn là sẽ không lọt qua vòng gửi xe của buổi thử vai quá!" Nàng than thở với hệ thống.

"Vậy nên nàng hãy cố gắng lên, hoàn thành nhiệm vụ và nhận điểm nâng cấp hệ thống, hoàn thành càng nhiều nhiệm vụ của các thế giới khác nhau thì nàng càng có cơ hội trở nên mạnh hơn."

Đại Ngốc Mạn ngây người ra. "Vậy tôi sẽ xuyên qua thế giới khác tiếp sao?"

Hệ thống. "Đúng rồi, nàng sẽ có cơ hội trở về thế giới cũ nếu nâng cấp hệ thống lên càng cao, hệ thống sẽ giúp đỡ nàng đầy đủ hơn nếu được nâng cấp! Cố lên!"

__________

Ha lộ các bạn đọc, mị vừa bước chân vào con đường viết lách này không lâu, văn của mị không hay cũng không gọi là kém, chỉ tạm được xem như mì ăn liền.

Các bạn đọc thấy hứng thú thì mong hãy theo dõi hành trình của đồ ngốc mạn, cảm ơn các vị đã quan tâm đọc tới đây, mị sẽ quay trở lại sau ><