Nhân viên trực ban chạy vào văn phòng ở phía sau, không tới một lúc đã cầm thêm mấy mẫu tem khác ra, lặng lẽ nói với Triệu Hướng Thu: “Đây là tem 12 con giáp và tem độc quyền của một số nguyên thủ hoặc là thủ trưởng.
Là thứ vô cùng quý giá trong cục của chúng tôi, nếu không phải nhìn cô quen như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không lấy ra đâu!”
Triệu Hướng Thu nhoẻn miệng cười: “Đồng chí, anh thật sự là một đầy tớ tốt của nhân dân!”
Nghe thấy lời khích lệ của Triệu Hướng Thu, nhân viên trực ban vui vẻ ra mặt: “Vĩ nhân đã từng nói, chúng tôi phải toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ! Đồng chí, tổng hết các tem này là 18 tệ.”
Sau khi đưa 18 tệ đưa cho nhân viên trực ban, Triệu Hướng Thu đưa Triệu Trác Nghiên rời khỏi bưu điện, đi dạo trên đường phố công xã, sau này nếu muốn vào chợ đen ở đây thì thăm dò thử trước đường đi và giá cả nơi này là chuyện vô cùng cần thiết......
Triệu Hướng Thu dắt tay Triệu Trác Nghiên đi qua hết phố lớn ngõ nhỏ của công xã, càng đi càng thấy bất ổn, hiện tại các trường học đều trong trạng thái tạm nghỉ, nhà xưởng cũng là trạng thái bán đình công.
Mọi người nếu không có việc gì thì gần như là không ra tệ cửa nửa bước, trên đường ngoại trừ những người vệ binh đỏ đi tuần tra ra thì không có bao nhiêu người dân......
Dưới tình hình như này thì làm sao cô có thể buôn bán được đây? Cũng không thấy người trẻ tuổi nào trên đường phố hết, vậy thì thật đúng là thắt cổ người già, chê sống lâu quá mà!
Còn nữa sau khi rời tệ nhà họ Vương, cô và Trác Nghiên phải sống ở đâu đây?
Dựa theo tình hình trước mắt, bản thân cũng thể thuê nhà ở công xã, lại nói tiếp, cho dù người ta có nhà trống để không đó thì cũng không dám cho thuê, trời xa đất lạ, nên đi nơi nào bây giờ?
Thấy Triệu Hướng Thu nhăn mày, Triệu Trác Nghiên liền hỏi: “U, u đang lo chuyện gì sao?”
“Lo lắng không biết sau này chúng ta sẽ ở đâu?”
“Chúng ta có thể thuê nhà trước nè, sau này có tiền, chính sách cũng cho phép, chúng ta lại mua nhà là được!”
Triệu Hướng Thu lắc đầu: “Hiện tại thời kỳ đặc thù, ai dám thu nhận người xa lạ chứ? Con không thấy tất cả mọi người đều đóng chặt cửa lớn, không ra tệ nhà nửa bước hay sao?”
“Vậy con có bà ngoại không? Chúng ta có thể đi đến nhà bà ngoại ở nhờ một thời gian không? Chờ chính sách nới lỏng tí, chúng ta lại dọn ra ngoài.” Kiếp trước bà ngoại và cậu thương cô nhóc nhất, chỉ không biết ở cái thời đại xa lạ này, bà ngoại và các cậu sẽ như thế nào.
Triệu Hướng Thu cười tự giễu: “Aiza, giờ cũng chỉ có thể mặt dày đi làm hòa mà thôi!”