Chương 23: Dạy Dỗ

“Không phải, mọi người nghe chúng tôi nói đã, mẹ con người này thật sự không phải người, thật sự là xác sống và quỷ đó, chuyện tôi và cha tôi nói đều là thật! Mọi người mau đánh chết cô ta đi, nếu không thì mọi người cái thôn này đều sẽ gặp tai họa lớn!”.

Vương Đại Ngưu vừa nói vừa lôi kéo người thôn dân, muốn cho bọn họ nhanh chóng tiến lên động thủ...

Chỉ là còn chưa lôi kéo được người dân, bản thân đã bị xách lên sau đó “Chát” một tiếng, má trái bị tát một cái thật mạnh!

Vương Đại Ngưu:???

Các thôn dân:...

Vương Đại Ngưu không thể tin nổi nhìn Triệu Hướng Thu: “Cô, cô dám đánh tôi?”

Các thôn dân cũng không thể tin được hai mắt của mình, người ngày thường chỉ lo vùi đầu chịu khổ như Triệu Hướng Thu thế mà lại đánh Vương Đại Ngưu?

Ánh mắt Triệu Hướng Thu đầy sắc bén nhìn Vương Đại Ngưu, lời lẽ chính đáng: “Bây giờ đã có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của tôi chưa? Cậu có từng gặp xác sống hay quỷ nào biết nói chuyện như vậy chưa? Cậu có thấy quỷ nào có bóng chưa?”

“Vĩ nhân đã từng nói, trên đời không có quỷ yêu gì hết, chúng ta phải tin tưởng khoa học! ”

“Cậu đã không làm việc thật tốt cống hiến sức lực cho tổ chức, cho đất nước thì thôi đi, giờ lại còn hồ ngôn loạn ngữ, đưa mọi người vào suy nghĩ sai lầm, cũng chiếm dụng thời gian quý giá của mọi người.

Làm chậm trễ mọi người kiếm công điểm, cậu đúng là ăn than đá, đen lương tâm! Mọi người mau bắt hai người xấu xa này lại, giao cho nhóm thư ký”

Vương Đại Ngưu:???!!!



Các thôn dân:...

Triệu Trác Nghiên: ...

Mẹ già nhà mình cũng lợi hại quá đi mất!

Cuối cùng dưới sắc mặt nghiêm túc của Triệu Hướng Thu, các thôn dân trói hai cha con Vương Nhị Thuận lại, đưa đến trước mặt đội trưởng.

Các thư ký và mọi người khác trong tổ công tác, cũng một năm một mười kể hết toàn bộ lời nói việc làm của hai cha con Vương Nhị Thuận buổi sáng ra.

Đội trưởng đội sản xuất Vương Bảo Quốc sau khi hiểu hết mọi chuyện, liền đẩy hai người lên trên đài hội nghị: “Hai cha con Vương Nhị Thuận gây rối trật tự, làm việc cũng không tích cực, chúng ta phải lấy đây để cảnh cáo những người khác, do đó sẽ thông báo phê bình, trừ công điểm hôm nay.”

Sau khi Vương Bảo Quốc nói xong, không ít thôn dân của thôn Vương đi lên phía trước, bắt đầu dạy dỗ hai cha con Vương Nhị Thuận ....

Chủ yếu là nói bọn họ chậm trễ thời gian làm công của mọi người, có người trước kia vốn đã có thù oán với hai người.

Nay còn nhân cơ hội này mà động thủ, hai cha con Vương Nhị Thuận chỉ trong phúc chốc đã thương tích đầy mình.

Mà đội trưởng, thư ký cùng với mấy người trong tổ công tác tổ như thể không nhìn thấy gì, tùy ý thôn dân muốn làm gì thì làm.

Trước kia chỉ nhìn thấy cảnh tượng này trên TV, giờ mới được nhìn thấy tận mắt ở ngoài đời, Triệu Hướng Thu cảm thấy hôm nay thật là mở mang tầm mắt!