Chương 17: Không Thể Mua Bán

“Mẹ ở trong đó hát một bài hát, nếu con không nghe thấy, vậy cũng có nghĩa là không gian này cùng ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Dù mẹ có lên tiếng nhưng mà con cũng không thể nghe thấy. Nếu mẹ chỉ thò đầu ra chào hỏi với con có phải sẽ càng sợ hãi hơn không?”

Triệu Trác Nghiên:...

“Mẹ, cái không gian này thần kỳ như vậy, con có thể đi vào không?”

Mẹ làm việc ở siêu thị, đương nhiên bản thân cũng đã không ít lần đi dạo ở đó, nhưng Triệu Trác Nghiên vẫn rất tò mò về loại không gian siêu thị tồn tại ở trạng thái ảo này.

“Không biết nữa, nếu không chúng ta thử xem?”

Nếu cô và con gái có thể dùng chung không gian, vậy thì càng hoàn hảo.

Sau này cũng không cần lo đến việc con bé đói bụng hay gặp nguy hiểm gì rồi.

Triệu Hướng Thu nắm lấy tay Triệu Trác Nghiên.

Sau khi niệm chú ngữ, hai mẹ con thế mà lại thật sự cùng nhau xuất hiện trong không gian.

“A! Mẹ, còn vào được nè! Nơi này thần kỳ quá!”

Triệu Trác Nghiên mừng rỡ như điên, quơ chân múa tay toán loạn trong không gian, sờ cái này nhìn cái kia, còn tùy tay lấy chút đồ ăn vặt ăn.

Sau khi Triệu Hướng Thu nói cho cô bé biết không gian này có khả năng tự động phục hồi lại đồ vật.

Triệu Trác Nghiên càng ôm chặt lấy mặt Triệu Hướng Thu, điên cuồng hôn chụt chụt.....



“Mẹ, vậy có phải sau này chúng ta không cần phải lo đến cơm ăn áo mặt nữa phải không?

Hay là chúng ta thuê vài cửa hàng mở siêu thị đi, tiền nhập hàng đều là miễn phí, quả thực chính là không mua mà bán, lợi nhuận khổng lồ!”

“Không đơn giản như con nghĩ đâu! Thời đại này không cho phép buôn bán, mọi hành vi buôn bán đều là đầu cơ trục lợi.

Nếu bắt được là sẽ bị điều tra, đi tù, tội danh rất lớn, chúng ta không thể mạo hiểm được.”

Cô định sau này sẽ đi dạo ở chợ đen thử, nhưng mà Trác Nghiên quá nhỏ, không thích hợp đi theo cô trộn lẫn với xã hội, vẫn để con bé hưởng thụ tuổi thơ hồn nhiên ngây thơ tốt hơn.

“À, vậy thì tiếc quá. Không thể tạo phúc cho quê nhà, chỉ có thể độc hưởng mà thôi!”

Triệu Hướng Thu cười cười không trả lời.

Để xác định Triệu Trác Nghiên có thể tự mình kiểm soát không gian hay không, hai mẹ con lại ra vào không gian rất nhiều lần.

Nhưng phát hiện Triệu Trác Nghiên không thể nào đơn độc ra vào không gian, đều phải có Triệu Hướng Thu mang theo mới được.

Hơn nữa Triệu Trác Nghiên ở bên ngoài cũng không thể tự do lấy vật phẩm trong không gian, chỉ có lúc ở trong không gian mới có thể tùy ý sử dụng.

Triệu Trác Nghiên còn vì chuyện như thế mà buồn bực một hồi lâu.

Cuối cùng con bé chỉ có thể tự an ủi bản thân, có còn hơn không, bản thân phải biết đủ!

Bây giờ đã có tự tin để sống rồi, Triệu Hướng Thu cảm thấy đây là thời điểm thích hợp để giải quyết cái nhà họ Vương cực phẩm kia...