Chương 9: Chào Tạm Biệt 1

Thời Nhiễm ăn rất thỏa mãn, có lẽ gần đây tinh thần nguyên chủ khá áp lực nên ăn uống không điều độ, hôm nay cũng chỉ ăn có nửa gói mì ăn liền. Lúc Thời Nhiễm mới xuyên qua còn cảm thấy đầu hơi choáng váng, dần dần mới nhận ra là bụng trống rỗng.

Sợi mì nóng hổi vừa xuống bụng, lúc này Thời Nhiễm mới cảm thấy cơ thể nguyên chủ linh hoạt có sức sống hơn chút. Nước dùng nấu từ rong biển và tôm, còn cho thêm một vài xúc xích vào, canh ngọt mỹ vị.

Với người ăn uống không điều độ thì ăn mì là tốt nhất, cho nên Thời Nhiễm quơ chiếc đũa, một ngụm mì một ngụm canh, ăn vô cùng vui vẻ.

Lucy sắp phát điên rồi, buổi phát trực tiếp đầu tiên của hôm nay đổi tần số từ ca hát nhảy múa sang đồ ăn ngon, giờ lại muốn như nào đây?

Đi tham gia bá vương dạ dày sao?

Một cái bát lớn như vậy trước mặt, gần như Thời Nhiễm xử lý hết toàn bộ.

Hơn nữa bên cạnh còn có hai cái cơm nắm cỡ lớn!

Bình luận trong phòng livestream lướt qua ào ào, đầu tiên là các câu khen ngợi Thời Nhiễm ăn cơm cũng rất tập trung và rất đáng yêu, sau đó bỗng biến thành…

[Khá lắm khá lắm, cái bát này chắc phải lớn bằng cái chậu nhỏ nhỉ?]

[Sức ăn của streamer cũng không khác tôi là mấy… Tôi là một chàng trai cường tráng 90 cân.]

[Thật ra cũng không nhiều đâu, tôi thấy sợi mì của chủ phòng đã xuống hai phân rồi đó.]

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

[Cô ấy ăn trông ngon thật.]

[Đúng thật… Tôi nhìn mà muốn ăn mì uống nước ghê ấy.]

[Nhanh trí như tôi này, lên app đồ ăn tìm những từ mấu chốt về nước mì rồi.]

[Tìm được chưa?]

[... Chưa, nhưng có bán mì khác, canh mì thịt heo quán XX, trông có vẻ không tồi.]

[Đừng đặt! Nước dùng mì của quán XX là dùng bột chế biến đó! Uống vào làm đặc giọng! Người bị hại đây này!]

[Còn có mì thịt bò ngõ XXX nữa…]

[Cẩn thận nha, mấy hôm trước nước dùng của ngõ XXX mới vừa bị điều tra ra là có vật thể lạ đó…]

[Quán XXX…]

[Quán này còn kỳ lạ hơn, nấu từ mì sợi mà bán hơn 30 đồng một bát.]

[Anh em trăm họ ơi, mọi người nói vậy thì chỉ còn ăn cơm hộp được thôi sao?]





Tầng dưới lập tức có người trả lời theo.

[Thời buổi này, đặt cơm hộp được xem là chuyện nhân phẩm đó. Rất nhiều chuỗi cửa hàng có phòng bếp trung tâm thống nhất nấu cùng một loại cơm. Đầu bếp trong tiệm người ta cũng không nấu, chỉ hâm nóng đóng gói lại rồi bán thành phẩm cho bạn thôi.]

[Xác nhận là đúng vậy nhé, người hành nghề trước kia đây, thật ra không riêng gì chuỗi cửa hàng mà rất nhiều quán ăn khác bắt đầu dùng thực phẩm đóng gói, gà hay xương sườn gì đó đều là thành phẩm mua từ trước, ai mua thì ném vào trong nồi hâm nóng, thêm chút rau dưa gì đó là thành cơm.]

[... Vãi thật! Vậy theo như mọi người nói thì không được ăn cơm hộp luôn à?]

[Cũng không phải không được ăn, nhưng mà… Ăn thành phẩm đó cảm giác cứ thấy thiếu. Tôi cảm thấy mình không khác gì chiếc xe máy, ngày nào đổ xăng thì ngày đó chạy ấy.]

[Đúng là không bằng chủ phòng đâu, tiện tay nấu một bát mì, ngon dở gì cũng là ăn chín uống sôi.]



Đúng lúc này Thời Nhiễm vừa buông bát xuống, nhìn thấy bình luận cuối vừa lướt qua trong phòng livestream.

Được ăn rồi, lúc này tâm trạng Thời Nhiễm thực sự không tồi, đôi mắt cong thành vầng trăng khuyết.

“Thật ra, nấu một bát mì không hề phức tạp, kỹ thuật nấu súp mì không cao, làm khó quá thì khó ăn lắm… Hơn nữa chi phí một bát mì như vậy cũng rất thấp. Một phần cải thìa là hai đồng, một quả trứng gà, một phần mì sợi, thêm mấy nguyên liệu còn lại thì cũng không bao nhiêu cả.”

Thật ra chính bản thân Thời Nhiễm cũng không có ác cảm với cơm hộp, nhưng cô lại không hài lòng với chuyện các quán ăn dùng thực phẩm đóng gói.