Chương 1

"Em đối với Cung Thiên Thành là nghiêm túc?"

Cố Lê Chu mới vừa xuyên qua truyện, còn chưa kịp cẩn thận chải chuốt một phen, thì anh của nguyên chủ đã tới cửa.

Trước mắt là nam nhân dáng người cao thẳng, ngũ quan hình dáng rõ ràng đầy thâm thúy, thập phần anh tuấn.

Cô hồi tưởng lại nguyên văn miêu tả về người anh đầy tiện nghi này: Thành thục ổn trọng, có năng lực, có tính trách nhiệm, bị chứng muội khống, đối với em gái luôn là có yêu cầu liền đáp ứng.

Lúc đọc sách đến đoạn này cô còn cảm thấy đây mới chính là bộ dáng mà nam chủ nên có, hiện tại thế mà trở thành anh của cô?

Trong lòng vẫn là rất vui sướиɠ, như vậy mà lại có một người anh chỉ số thông minh cao đến thế, phá hệ thống kia sắp tới chắc là cấp cho cái nhiệm vụ cần hoàn thành đây mà.

Cố Lê Chu bộ dáng mỹ vị khiến người xiêu lòng bị Cố Lê Mặc xem ở trong mắt, làm anh càng thêm cảm thấy em của mình đối với Cung Thiên Thành thật sự có ý tứ, trong lòng nháy mắt lạnh vài phần.

"Em mới cùng Cung Thiên Thành chỉ gặp mặt vài lần, liền như thế thích hắn, anh so với em hiểu biết hắn hơn, người này bên người phụ nữ nối tiếp nhau , liên tục từ người này qua người khác, tâm một chút cũng không phải có một, em căn bản là không thích hợp."

"Anh sẽ không đồng ý cho em cùng hắn ở bên nhau, em tốt nhất đối với hắn hết hy vọng đi."

Cố Lê Chu nghe vậy liền phục hồi tinh thần , nhìn đến anh trai môi mỏng nhẹ nhấp, mày nhíu chặt, đôi mắt đen dài hẹp tràn đầy ý không tán đồng mà nhìn cô.

Nhớ tới nguyên văn một màn này, nguyên chủ đã bị Cố Lê Mặc cản trở ở phía sau, nhưng không nghe lời khuyên bảo mà cùng nam chủ đại náo một trận, sau đó dứt khoát kiên quyết mà rời nhà trốn đi, thể hiện tình yêu của bản thân đối với Cung Thiên Thành.

Hai anh em nháo đến tan rã trong không vui, quan hệ lạnh nhạt trong thời gian dài.

Đương nhiên, Cố Lê Chu cô sẽ tuyệt đối không làm như vậy.

Cô hướng tới Cố Lê Mặc lộ ra vẻ mặt ngoan ngoãn tươi cười, gật đầu nói:

"Anh nói rất đúng, em cũng cảm thấy như vậy liền không thích hợp."

Quả nhiên, anh ta kinh ngạc một chút, nhưng lại không hiện lên khuôn mặt, hiển nhiên đối với câu trả lời của cô thật vừa lòng.

"Phải không? Nhưng như thế nào anh lại nghe nói Chu Chu chuẩn bị đem giải trí Thiên Duyệt làm quà sinh nhật tặng cho Cung Thiên Thành, đối với hắn liền hào phóng như vậy?"

Cố Lê Mặc tâm tắc mà nhìn Cố Lê Chu, tuy rằng một cái công ty giải trí đối với nhà mình liền nói không tính là gì, nhưng nó cũng là một miếng thịt mỡ, huống chi miếng thịt mỡ này lại là của anh ta cho Chu Chu, tưởng tượng đến cảnh phải đưa cho nam nhân khác, lại là nam nhân phẩm hạnh không đàng hoàng, lòng anh liền tràn đầy hoang vắng.

Nói thật, từ nhỏ đến lớn em gái của anh cũng chưa đối với sinh nhật của anh để tâm quá như vậy, chẳng lẽ anh lại đi so với một cái "nam nhân thô lỗ"?

Ở trong tưởng tượng, Cố Lê Mặc tâm tình càng lạnh, mi không chớp đến càng khẩn.

Cố Lê Chu nghe thấy anh ta nói vậy, cảm giác toang thật sự, trong lòng liền cảm thán đây là chứng muội khống không thể nghi ngờ được, cô hướng tới Cố Lê Mặc mắt vô tội mà chớp chớp:

"Ai nói đây là không có sự tình, chẳng lẽ ở trong mắt anh em gái này liền ngu như vậy sao?"

"Đúng vậy."

"......"

Tốt đi, nguyên chủ đúng là ngốc nghếch thật, việc này ở trong nguyên văn thật đúng là có nói đến.

Cố Lê Mặc rốt cuộc vẫn là sợ thương tổn đến tâm của em gái mình, liền bồi thêm một câu:

"Con gái ngây ngốc một chút cũng rất đáng yêu."

"... Em có thể giải thích mà" Cố Lê Chu cảm giác việc này chỉ có thể tự mình cứu chữa:

"Lúc trước em chỉ là cảm thấy mặt của Cung Thiên Thành lớn lên cũng không tệ lắm, cho nên mới đối với hắn nhiều phần chú ý một chút, kỳ thật thì không phải như bên ngoài truyền đến khoa trương như vậy, chỉ đơn thuần si mê bình thường mà thôi."

Mắt thấy đôi mắt đen của anh mị lên, Cố Lê Chu vội vàng nói:

"Nhưng hiện tại em không còn si mê hắn, người đẹp liền nhiều, càng nhìn càng thấy đẹp mắt, cho nên em liền bò tường.

Cố Lê Chu nói xong, Cố Lê Mặc cũng không lên tiếng, anh ngồi thẳng tắp, mắt đen đánh giá cô, như là muốn xem rõ cô có nói dối hay không.

Cố Lê Chu đang nghĩ có nên hay không nói thêm cái gì đó để tăng thêm tính thuyết phục, liền nghe được Cố Lê Mặc hỏi:

"Bò tường? Là ai?"

Cố Lê Chu nghe tới đây, cũng không nghĩ được ai đẹp, não nhanh nóng lên, không cấm được miệng liền nói:

"... Bạch Khuynh Ngôn."

Nếu là nữ chủ, hẳn là như trong sách miêu tả giá trị nhan sắc chắc là rất cao đi.

Vì ở trước mặt Cố Lê Mặc nên đem việc truy tinh nhân thiết quán triệt đi xuống, Cố Lê Chu đối với anh chính là một đợt bậy bạ an lợi:

"Ngôn Ngôn của em là người rất đẹp a hơn nữa kỹ thuật diễn lại là loại tốt, đã diễn qua rất nhiều nhân vật, tỷ như là: Hoàng hậu, nữ sát thủ, nữ cảnh từ từ, biểu hiện đều rất đáng giá thưởng thức, không một ai là không thán phục, làm cho fans như chúng em trong lòng tràn đầy kiêu ngạo đó."

"Fans? Chu Chu đây là muốn *truy tinh?"

(*Truy tinh: theo đuổi minh tinh)

"Ân đúng vậy! Chính là muốn truy tinh, anh thật là thông minh."

Cố Lê Mặc cũng không vì vậy mà bị lừa gạt cho qua, sắc mặt ngược lại nghiêm túc vài phần:

"Thiếu vuốt mông ngựa, truy tinh liền truy tinh đi, vì cái gì lại là người phụ nữ này? Lúc trước anh điều tra Cung Thiên Thành, phát hiện hai bọn họ có gian tình thật không minh bạch, nói thật ra có phải em hay không cố ý nói như vậy? Có phải hay không muốn vì thế mà tiếp cận Cung Thiên Thành?"

Cố Lê Chu:......

Tươi cười dần dần biến mất, lại đến, vòng đi vòng lại là nhắc đến trên người Cung Thiên Thành đi.

"Những cái đó đều là lời đồn, đều là Cung Thiên Thành da mặt dày lì lợm la liếʍ, cho nên mới làm người nghĩ lầm Ngôn Ngôn cùng hắn có quan hệ, trên thực tế Ngôn Ngôn đều không để ý tới hắn, chỉ là rất nhiều trường hợp trốn không thoát mà thôi."

"Anh cũng biết nữ sinh trong giới giải trí hỗn tạp liền không dễ dàng sống mà, vừa lúc lão bản công ty của Ngôn Ngôn cùng Cung Thiên Thành lại là cá mè một lứa, hắn thường xuyên tạo cơ hội cấp cho Cung Thiên Thành cùng Ngôn Ngôn ở chung, cho nên mới để cho người khác hiểu lầm, trên thực tế Ngôn Ngôn là người bị hại mà."

Thấy Cố Lê Chu hạ thấp Cung Thiên Thành như thế, Cố Lê Mặc đáy lòng thoải mái rất nhiều, cũng không banh mặt nữa, nhưng trong lòng vẫn là không yên tâm:

"Làm thế nào em lại biết việc này rõ ràng như thế? Thật sự không phải là vì Cung Thiên Thành?"

"Anh thật sự không thích Cung Thiên Thành."

Cố Lê Chu mặt không biến sắc:

"Những việc này đều đã cho người tìm hiểu điều tra qua, em là fans của Ngôn Ngôn, theo lẽ thường hẳn là đối với nàng hiểu biết càng nhiều."

Cố Lê Mặc gật gật đầu, xác thật theo căn cứ từ tư liệu tra được mà anh đã xem, Bạch Khuynh Ngôn này đối với Cung Thiên Thành cũng không có cử chỉ chủ động gì, nhưng lén lút như thế nào thì cũng không ai biết, trong giới giải trí tâm tư sạch sẽ thật đúng là không còn nhiều lắm, ai biết có phải hay không làm bộ dáng, gắn bó nhân thiết.

Nhìn em gái nhỏ của anh, là tiểu công chúa của Cố gia bọn họ, từ nhỏ đến lớn được bảo hộ đến quá hảo, thật chất còn đơn thuần, hiện tại tổng thể làm cho anh không thể nào an tâm, lo sợ cô là không biết nhìn người.

Nhìn trên mặt cô đầy kính trọng nghiêm túc, liền biết không phải nói nói mà thôi, khẳng định là đã làm ra chút động tĩnh gì rồi, Cố Lê Mặc nhịn không được dưới đáy lòng cảm thán, thôi thôi, truy tinh tổng thể so với việc thích Cung Thiên Thành liền tốt hơn, cứ theo lời em ấy đi, dù sao có anh ta che chở cũng không làm ra được việc gì sai trái lớn.

Cố Lê Chu không biết Cố Lê Mặc trong lòng nghĩ nghĩ này, cô thấy anh không nói lời nào, chính mình cũng dứt khoát trầm mặc.

Cái này gọi là địch bất động, ta bất động.

Cố Lê Mặc phục hồi tinh thần lại, tiếp tục ở trước Cố Lê Chu nói:

"Nàng lý không để ý tới Cung Thiên Thành cũng là chuyện sớm hay muộn, Cung Thiên Thành sẽ không bỏ qua nàng, giới giải trí chính là như vậy, trừ phi nàng nghĩ không đóng phim."

Cố Lê Chu khóe mắt co giật, nữ chủ cùng nam chủ loại nhân tra này ở bên nhau, như thế nào đều không phải lại là đỉnh cao nhân sinh đi, cô chẳng phải sẽ bị chết đến thẳng cẳng đi.

Cảm giác chính mình đáng thương nhỏ yếu lại bất lực, Cố Lê Chu đau lòng cho bản thân một giây, đứng dậy rót ly nước uống xuống áp lại kinh hãi, thuận tiện cũng rót cho anh trai một ly, vừa mới đưa qua liền nhìn thấy anh ta mặt vô biểu tình đột nhiên kích động, như có thể nhìn thấy cảm động cùng kinh hỉ trong mắt anh ta, khóe miệng cũng cong lên đến lợi hại.

...... Đến cỡ này sao.

Nguyên chủ a, thật đúng là tạo nghiệt.

Cố Lê Chu lắc đầu:

"Em sẽ không để loại chuyện này phát sinh!"

"Chu Chu muốn giúp nàng ta?" Cố Lê Mặc đáy mắt mỉm cười, đối với hành động em gái rót nước cho mình phi thường hưởng thụ.

"Ân, em chính là nàng thiết phấn, nếu nàng không được tốt, em cũng sẽ không muốn tốt."

Ta có thể làm sao bây giờ, bị hệ thống uy hϊếp sinh mệnh, ta cũng không có sự lựa chọn a.

"Chu Chu đã 25 tuổi rồi, đã là người lớn, muốn làm cái gì liền làm cái đó đi, chỉ cần không đem tình cảm lãng phí ở trên người tra nam, anh trai đều sẽ hỗ trợ em."

Trước mắt là anh trai mặt mày ôn nhu mà nhìn cô, Cố Lê Chu đột nhiên không kịp phòng ngừa tâm đã ấm lên, loại cảm giác này ở thế giới thật của cô một chút cô cũng chưa được trải nghiệm qua, ba mẹ cô chưa từng cho cô sủng ái qua, bởi vì bọn họ từ rất sớm đã ly hôn, từng người đã có tổ ấm gia đình riêng, cô đi đến đâu cũng đều bị người chọc người ngại.

Hiện tại được người khác sủng nịch cảm giác tốt đến như vậy, thật là loại cảm giác muốn chết trong ngọt ngào!

Cố Lê Chu cười cười:

"Ân, anh có thể lý giải cho em liền tốt, Ngôn Ngôn giống như thiên tiên thế này, thế nào sẽ mắt mù mà coi trọng Cung Thiên Thành loại nam nhân như thế, loại việc này chỉ có thể bỏ qua bất kể mà không thể xem nhẹ, cho nên em nhất định sẽ giúp nàng."

"Mắt mù sao?"

"Ân? Đúng rồi, chỉ có mắt mù mới có thể coi trọng Cung Thiên Thành."

Cố Lê Mặc nhìn em gái mình mà sửng sốt, vẫn là không nhịn được liền cười ra.

"Không cần phải nói bản thân như này."

"......"

"Em liền không có..." Cô muốn phản bác lại nhưng lại không thể, xác thật thì lúc trước nguyên chủ đã làm ra sự việc đó, cái nồi này cô là không thể không úp lên a.

"Về sau đôi mắt này đánh bóng lại là được, có anh trấn giữ ở cửa ải, liền sẽ không có việc gì."

"Tốt." Cố Lê Chu xoa xoa huyệt Thái Dương, bày ra một bộ dáng mệt mỏi, mắt cô trông mong mà nhìn về phía Cố Lê Mặc:

"Anh, việc này đều đã biết đến rõ ràng, em có thể lên lầu nghỉ ngơi chưa?"

Cố Lê Mặc gật gật đầu:

" Nghỉ ngơi sớm một chút đi, thân thể là quan trọng nhất, ngủ ngon."

"Ngủ ngon." Cố Lê Chu nói xong liền hướng lên trên lầu đi, cô hiện tại phi thường muốn tìm di động của nguyên chủ.

Đột nhiên nghĩ đến bản thân còn không biết nữ chủ nhìn như thế nào, hiện tại bị lòng hiếu kỳ cào làm tâm ngứa, thật muốn nhìn xem trong sách viết nữ chủ là loại mỹ nữ bậc cao cấp thì rốt cuộc có bao nhiêu đẹp.

Cố Lê Chu đi vào phòng, ở trên giường tìm được di động nguyên chủ, dùng vân tay giải khóa, liền lên mạng tìm tòi ba chữ Bạch Khuynh Ngôn, quả nhiên, liền có ảnh chụp.

Cô click mở một ảnh cổ trang là ảnh trên sân khấu, liền nhìn thấy trên ảnh chụp là nữ nhân da thịt trắng trẻo mịn màng như mỡ đông, đôi mắt phượng xinh đẹp, mặt mày gian có vài phần ý vị câu nhân, môi đỏ xinh đẹp sấn đến nàng tựa như hồng mai đều giống nhau đến cao ngạo, mỹ nhưng không yêu nghiệt, nhìn qua giống như tiên tử trời cao không dính đến khói lửa phàm tục.

"Tấm tắc khen, quả nhiên là vưu vật a, trong quyển sách này đúng là tuyệt sắc nhân gian, tác giả quả nhiên không lừa ta."

Cố Lê Chu dùng tay che ngực, không xong, là cảm giác tâm động a.

"Muốn có WeChat mỹ nhân, thật muốn cùng nàng làm bằng hữu."

Cố Lê Chu ánh mắt trông mong mà nhìn ảnh chụp, lại nghĩ đến cảnh ngộ của bản thân ở hiện tại, chỉ có thể tự mình an ủi, tương lai vẫn còn dài, vẫn là trước hết đem lý lẽ của nguyên chủ thông thuận.

Nghĩ đến Cố Lê Mặc vừa mới nhắc tới Cung Thiên Thành sinh nhật, Cố Lê Chu liền đau đầu, nguyên văn chính là ở buổi tiệc sinh nhật này, nguyên chủ biết đến thanh mai trúc mã của Cung Thiên Thành là Nhạc Du Du, nàng ta tiếp cận nguyên chủ rồi nhanh chóng trở thành bạn tốt của nguyên chủ.

Người này ngày thường ngoài mặt là một bộ dáng hy vọng nguyên chủ cùng nam chủ ở bên nhau, trên thực tế thì đều vì đem nguyên chủ đương thương sử, ở phía trước vì bản thân dọn sạch chướng ngại, cũng chỉ có nguyên chủ là cái ngốc bạch ngọt mới có thể tin tưởng nàng như vậy, nàng ta chỉ nơi nào liền đánh nới đó, dùng nguyên chủ đến khoái hoạt cực kì.

Nhạc Du Du chính là một nữ xứng ác độc điển hình , cuối cùng về sau việc nguyên chủ bị tai nạn xe cộ chính là do nàng ta làm ra, đồng thời mướn người hạ thủ sát hại nữ chủ, làm đến tê tâm liệt phế, nàng ta không chiếm được, thì đừng nghĩ bất luận kẻ nào có thể chiếm được.

Cố Lê Chu lắc đầu, người này thật không được mà, bị mê đến phát rồ, sao nàng ta liền không nghĩ tới kéo nam chủ cùng nhau chết vì tình đi, như vậy liền không phải mọi người đều vui mừng sao.

Phần sau của nguyên văn đều khiến người đọc rất bực mình, nam chủ luôn dùng xảo diệu kế xuất hiện đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân, không thể không nói tác giả chỉ vì kết cục HE liền bất chấp mà liều mạng.

Cố Lê Chu thở dài, thử gọi hệ thống, nhưng phòng to lớn vẫn như cũ im ắng.

Thật tốt, đứa trẻ hệ thống không đáng tin vẫn còn ngủ say, cô vừa đáp ứng tiếp thu nhiệm vụ liền ném lại một câu không đủ năng lượng, liền không phản ứng, ta thật đúng là đi ngươi đi.

Tổng cảm giác thấy bản thân bị hệ thống bày ra một đạo chỉ dạy rất lớn a.

Cố Lê Chu thể xác lẫn tinh thần đều mỏi mệt, ném đi di động, từ trên giường ngồi dậy.

Cô đi đến trước tủ quần áo của nguyên chủ, chuẩn bị tùy ý tìm một cái áo ngủ để tắm rửa một chút, kết quả vừa mở cửa tủ ra liền hỗn độn.

Tất cả đều là màu hồng nhạt! Còn có đủ các loại hoa...... y phẩm quả thực thảm đến không dám nhìn, làm cho người ta liền không dám nhìn thẳng.

Cố Lê Chu bất lực đành phải lấy ra một bộ áo ngủ có hoa ít nhất, cầm nó đi đến phòng tắm.

Trong phòng tắm khí nóng bốc hơi, Cố Lê Chu một bên tẩy tắm một bên trong lòng nhắc mãi đến trình độ thẩm mỹ của nguyên chủ thật là một lời khó nói hết, anh trai mang tây trang giày da, soái khí bức người, như thế nào lại đến nguyên chủ thì tất cả đều biến thành màu hồng nhạt thêm hoa phiền toái đến thế ?

Nghĩ tới nghĩ lui thì nguyên chủ có thể do đối với tra nam chủ nhất kiến chung tình, yêu tha thiết tra nam, khăng khăng một mực quyết chí không chịu thay đổi, nên không thể tiếp thu được thẩm mỹ xác thực là sự thật rồi.

Bất quá, dáng người của nguyên chủ quả thật rất không tồi, địa phương nên có thì có, nơi nên gầy thì gầy, da thịt thì non mịn, sờ lên xúc cảm thật đúng là rất thoải mái a.

Cố Lê Chu tắm rửa xong, xoay người lấy khăn tắm, lực chú ý liền bị cánh cửa dài bên phải bồn tắm hấp dẫn đến, bị hấp dẫn không phải do trong phòng tắm có cửa rất kỳ quái, mà là bởi vì bề mặt trên của khung cửa đều được nạm từng viên kim cương tỏa sáng lấp lánh.

Thật không cần nghĩ quá nhiều, Cố gia liền như vậy thật có tiền, những thứ đó tuyệt đối là do được kế thừa mà!

Cô rốt cuộc vẫn là không nhịn được đi qua dùng tay nhấn nhấn, thưởng thức kiệt tác của người giàu có liền phát hiện cửa có thể mở ra, cô tò mò mà mở cửa, lại phát hiện bên trong chỉ có một mặt kính toàn thân bình thường.

Cố Lê Chu:...???

Cố Lê Chu nhìn gương mặt quý giá trong gương, tâm tình phức tạp.

Giơ tay tùy ý đem tóc chải vuốt lại, đem tóc mái dài để ra hai bên, khuôn mặt nhỏ chậm rãi lộ ra, làm cô không kịp phòng ngừa đột nhiên bị vẻ đẹp của nguyên làm cho kinh ngạc.

Trong gương hiện lên người có đôi mắt trong sáng sáng ngời, khóe mắt hơi hướng về phía trước, vừa mỹ lệ lại câu nhân, mày liễu hơi cong, lông mi thật dài mang theo chút hơi nước nhè nhẹ rung động, làn da lộ ra trắng nõn không một vết xước pha thêm chút hồng nhàn nhạt, đôi môi no đủ hồng nhuận giống như hoa hồng kiều diễm ướŧ áŧ, khuôn mặt nhỏ hồng nhuận minh diễm đoan chính thanh nhã, động lòng người cực kỳ.

Cố Lê Chu hít hà một hơi, một lần nữa đem tay áp trên ngực, tim đập bùm bùm.

Bộ dạng này cũng quá làm người thích, là một tốt đẹp công a.

Lớp trang điểm hằng ngày của nguyên chủ rốt cuộc có bao nhiêu thảm đến không dám nhìn a, bằng không chỉ cần nhan sắc mỹ đến bạo tư sắc thế này như nào mà không được nam chủ coi trọng, ngược lại từ lúc bắt đầu đã bị ghét bỏ.

Cố Lê Chu mạc danh nghĩ mà sợ, may mắn là nha đầu này thẩm mỹ kỳ dị, cho chính bản thân trang điểm xấu đi, bằng không vào buổi sáng có lẽ đã bị nam chủ chiếm được không ít tiện nghi của cô a, tuy rằng bộ dáng của mình vốn dĩ cũng không tồi, nhưng cũng không phải giống loại hình này, so sánh với nhan sắc này của nguyên chủ, bộ dạng ở hiện thực liền có vẻ sẽ bị khinh bỉ quá mức mười phần.

Làm cho cô không thể không cảm thán gen của Cố gia thật là tốt a, tổng thể thì chính là bộ dáng ngự tỷ tổng tài.

Cố Lê Chu càng xem càng vừa lòng, suy nghĩ sau này đánh đến thời điểm trước mặt tra nam nàng liền tự tin càng thêm sảng khoái.

Có được người thân gia đình cùng mỹ mạo, chỉ số thông minh tại não của cô tuyệt đối sẽ làm cho tra nam vĩnh viễn không chiếm được tiện nghi của ta!