Chương 43

Vài ngày nhanh như chớp mắt đã trôi qua.

Trong vài ngày ngắn ngủi, Cơ Y Lệnh hiểu được thế nào là cuộc sống của một hạ nhân.

Ban ngày làm việc, chẻ củi, lau chùi, dọn dẹp, quét dọn, bưng bê....không làm xong thì không được ăn cơm uống nước.

[Chủ nhân. người không sao chứ?]

Linh Ly "thân thiết " hỏi.

-Ta không sao...

Cơ Y Lệnh ngẩng đầu lên nhìn những con cá tung tăng bơi lội bên trên, thật tự do.

Vài ngày trước... y cũng như những con cá nhỏ này....

Tối nay có vẻ có tiệc, chính điện truyền đến từng tiếng náo nhiệt ồn ào, Linh Ly hóa thành người tí hon đậu trên vai Cơ Y Lệnh, nhìn về phương hướng phát ra âm thanh, thật lâu sau nó mở miệng hỏi.

-Chủ nhân, người có muốn rời khỏi nơi này không?

-Rời khỏi... có! Ngươi có thể giúp ta sao?

-Đương nhiên.

Linh Ly gật đầu chắc chắn, ở nơi Cơ Y Lệnh không nhìn thấy, Linh Ly nở một nụ cười tràn đầy tính toán.

-Nhưng ta cần chuẩn bị một chút. Có lẽ 3 ngày sau mới rời đi được.

"Lại là số 3? "

Không hiểu tại sao Cơ Y Lệnh lại cảm giác con số này không phải một con số may mắn, nhưng y muốn rời khỏi đây càng sớm càng tốt .



Y không muốn nhìn Cung Chủ - Túc Liễm và Cung Chủ phu nhân - Cố Hân Vy ân ái trước mặt mình, y muốn trốn tránh, y không có dũng khí để đối mặt với sự thật này.

Cơ Y Lệnh khoát tay trên bụng, an tĩnh nằm xuống.

Tuy là mới qua vài ngày, nhưng trên người Cơ Y Lệnh lại có thêm vô số vết thương, có mới có cũ, có do vô tình hoặc cố ý bị đẩy ngã, có vết chai sạn do làm việc quá nhiều, có do bị đánh đập...

Gương mặt đã dịch dung thành bình thường, chỉ có đôi mắt phượng sáng ngời đẹp đẽ, nhưng bây giờ ngay cả đôi mắt ấy cũng ảm đạm đi không kém, thân hình cũng gầy đi một vòng, nhìn qua giống như gió thổi sẽ bay.

Linh Ly nhìn vết thương trên người Cơ Y Lệnh, trong lòng tự nhiên lại nhói nhói, nhưng nó cũng không quan tâm nhiều nữa, nó muốn đi gặp một người...

Linh Ly bước đến một cung điện lộng lẫy, có chút do dự nhưng vẫn bước vào.

- Hàn...

-Ngươi đến làm gì?

-Ta... ngươi không muốn gặp ta sao?

-Không phải muốn đuổi ngươi, chỉ là ngươi đến làm gì?

-Ta, ta đến thăm ngươi...

Cho dù có thể đứng trước mặt Họa Doanh Doanh và Túc Liễm bày mưu tính kế Cơ Y Lệnh, nhưng đứng trước mặt Cơ Hàn... Linh Ly giống như một thiếu nữ lâm vào tình yêu, lý trí bình tĩnh gì đó đều bay sạch.

Đứng trước mặt người quan trọng nhất, Linh Ly không khống chế được cẩn cẩn dực dực, thời thời khắc khắc đều lo lắng mình làm không tốt, sẽ khiến người trước mắt chán ghét mình.

-Không cần cẩn thận như vậy, ta cũng không gϊếŧ ngươi mà.

-Ta, nhưng ta sợ ngươi sẽ không thích ta nữa...

Linh Ly cúi đầu, nhỏ giọng đáp.



Cơ Hàn nhìn người trước mắt, thiếu nữ có gương mặt phổ thông, tóc đen mắt nâu,khóe mắt có hai sợi lông vũ đỏ như máu, mái tóc dài đến mắt cá chân , toàn thân đều tràn ra một màu hồng phấn , lúc nào cũng cẩn thận lấy lòng mình, giống như sợ một giây sau... mình liền vứt bỏ nàng.

Cơ Hàn cũng là một phân thân của Cảnh Viễn, Cảnh Viễn không cho phép bọn họ có tình cảm, bởi vậy Cơ Hàn không hiểu những hành động mang theo lấy lòng và nghe lời của Linh Ly.

Lúc đầu Cảnh Viễn muốn thay đổi ký ức của Linh Ly, khiến Linh Ly nghĩ rằng chính mình là thủ hạ trung thành nhất của Cảnh Viễn, nhưng linh hồn lực của Linh Ly mạnh hơn so với bọn họ tưởng, Nguyệt Hồn của Sở Thần lại mới đến ngũ tinh, vì vậy nửa đường xảy ra sai sót.

Từ trung thành trở thành tình ái, từ Cảnh Viễn trở thành Cơ Hàn lúc đó cũng ở bên cạnh.

Thành ra Linh Ly nghĩ chính mình yêu Cơ Hàn, còn lại loại yêu đến móc tim móc phổi, cho dù phải phản bội chủ nhân ban đầu thì Linh Ly vẫn đồng ý, chỉ cần được ở bên Cơ Hàn, làm cái gì Linh Ly cũng đồng ý.

Mãi không thấy câu trả lời, Linh Ly bất an ngẩng đầu lên, vừa vặn đυ.ng phải ánh mắt suy tư của Cơ Hàn, trái tim Linh Ly liền đập thình thịch.

Đôi mắt này..

Chính là đôi mắt thân thuộc này...

Khiến trái tim nàng đập loạn nhịp, khiến nàng nguyện ý làm tất cả, chỉ mong đôi mắt xinh đẹp này dừng lại ở trên người nàng thêm một giây, nàng nguyện ý nghe lời Cơ Hàn đi tính kế Cơ Y Lệnh, chủ mong trong đôi mắt kia khi hướng về nàng... sẽ nhiều hơn một tia tán thưởng, sẽ được đôi mắt này công nhận.

Cơ Hàn bị nhìn nhiều liền nhíu mày, ánh mắt ngây ngốc nóng bỏng, mang theo tình cảm mà hắn không thể hiểu, Cơ Hàn nghiêng người tránh đi... ánh mắt Linh Ly nhìn hắn khiến hắn khó chịu, bởi vì nó...

-Hàn...

Linh Ly lên tiếng rồi mới phát hiện chính mình không biết nên nói gì tiếp theo, nàng thầm hận chỉ số thông minh của mình, bình thường vẫn tốt... tại sao khi gặp chàng lại giống như chết máy, không tìm được đề tài để nói chuyện a! Nàng còn muốn ở lại đây thêm một chút... nhưng bầu không khí xấu hổ này...

-Để tránh Cơ Y Lệnh nghi ngờ, ngươi vẫn là quay về đi.

-Ừm... vậy ta về đây.

Linh Ly lưu luyến không muốn rời, nhưng nàng không muốn Hàn nghĩ nàng không nghe lời, vì vậy ỉu xìu bước ra.

"Haizzz, vẫn là sớm giải quyết chuyện của Cơ Y Lệnh, sau đó mình mới có thời gian để bên cạnh Hàn"