Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thư Phụ Trợ Mạc Viễn

Chương 86: Trị liệu (2).

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lục Thiên Thừa quan sát thấy độ nóng trong chảo đã đạt yêu cầu liền bấm thủ quyết giảm nhỏ lượng lửa, nhẹ quát:

“ Người đâu, đem dược liệu ra đây.”

Tiếng nói vừa dứt lập tức có hai hàng hạ nhân hai tay bưng tráp ngọc đựng được liệu đến, tất cả đều đứng bao quanh đốm lửa, từ từ mở tráp ngọc trên tay mình ra. Bên trong tráp ngọc đều là linh dược cấp thấp nhưng phẩm cấp lại thuộc hàng tốt, bộ rễ được sự lí sạch sẽ, vì được hái bởi người lành nghề nên dược tính được bảo tồn rất cao.

Hai mắt Lục Thiên Thừa chăm chú nhìn ngọn lửa đôi tay không ngừng véo pháp quyết, vận chuyển linh lực khống chế cường độ ngọn lửa. Thần thức lại đảo ra một vòng.

Lý Mộ Phong thấy được cứ cách một khoản thời gian dài ngắn khác nhau thì linh thảo, linh dược trong bất đồng hộp ngọc liền cách không bay lên, rơi thẳng vào chảo nóng. Những linh dược đó hắn nhận biết nên lập tức nhớ ra đặc tính của chúng, cũng hiểu được tại sao Lục Thiên Thừa lại chọn linh dược này bỏ vào trước linh dược kia, tại sao hắn lại đảo dược trong khoảng thời gian khác nhau, lúc nhanh lúc chậm.

Đến lúc này Lý Mộ Phong mới hiểu được, tại sao những phụ huynh của bạn học trước kia của hắn lại điên cuồng tốn nhiều tiền để mời giáo viên nổi tiếng về dạy học. Thật sự là học một bữa thắng ba năm đèn sách, chỉ nhìn cách Lục Thiên Thừa lựa chọn thứ tự sử dụng linh dược thôi hắn đã hiểu biết được nhiều hơn về đặc điểm và cách trung hoà dược tính đối kháng của chúng với nhau rồi.

Sau khi đã cho hết dược liệu vào chảo, Lục Thiên Thừa liên tục bấm khẩu quyết ngón tay làm lửa lúc mạnh lúc nhẹ. Đến khí không khí xung quanh sôi lên, một đợt mùi hương thơm nồng của linh dược thanh mát bay ra, đôi mắt Hàn Ân như được bao phủ bởi một lớp sương mù mỏng nhẹ, hư hư thực thực khiến đôi con ngươi đen tuyền mờ nhạt đi đôi chút.

Lý Mộ Phong đột nhiên thấy được những sợi khí màu sắc khác nhau, có xanh lục, có huyết sắc, hồng sắc, có tử sắc,... Từ trong các linh dược bắt đầu lẫn lộn vào nhau, đến một khắc sau thì hoàn toàn pha trộn thành những sợi khí màu trắng đυ.c như sương khói phiêu phù bên trong lẫn xung quanh dược liệu.

Đúng lúc này Lục Thiên Thừa cũng thu tay, trên trán hắn đã toát ra không ít mồ hôi. Để một kim đan chân nhân phải toát mồ hôi chỉ sau chưa đầy một canh giờ liền có thể thấy được việc khống chế hoả này không phải dễ dàng như Hàn Ân đã nhìn từ bên ngoài mà còn cần rất nhiều sự tỉ mỉ, cẩn thận.

Lục Thiên Thừa hít một hơi vận dụng linh khí, đánh ra một cái thủ quyết phức tạp hơn nhiều so với những cái hắn đã làm trước đó. Tu vi Hàn Ân không đủ, hắn chỉ kịp thấy một tàn ảnh rồi sau đó kinh ngạc tròn mắt nhìn số dược liệu bên trong chảo bay lên, như hàng ngàn con ong bay đến chỗ bồn tắm.

‘ Tõm tõm...’

Âm thanh vật rơi ào ạt xuống nước dần át đi tiếng lửa cháy bập bùng.

Lý Mộ Phong có thể thấy được dược liệu rơi xuống không lập tức chìm xuống mà trôi nổi thành từng tảng màu sắc khác nhau trên mặt nước. Dần dần xuất hiện một số loại linh dược chìm xuống nhưng cũng có một số lại tiếp tục trôi nổi.

Lục Thiên Thừa vung tay lên, một đoàn linh lực lập tức bị đánh vào trong bồn tắm, khuấy đảo thảo dược lẫn nước hoà trộn vào nhau.

“ Mang dược đỉnh lại đây.”

Dược đỉnh rất nhanh được nâng đến, Lục Thiên Thừa trong lòng nhẩm tính thời gian, xác định sắp đến lúc liền nói:

“ Cử người nâng Mạc Viễn công tử lại đây, còn lại tất cả đều lui xuống. Ta tạm thời chưa có việc cần phân phó các ngươi.”

Chẳng mấy chốc người trong sân đã rút đi hơn phân nửa, Lý Mộ Phong thấy có một đội người đang dùng cán nâng Mạc Viễn đến liền nhìn thoáng qua y một chút, sau đó muốn quay người rời đi.

Theo như hắn biết thì đan sư hay y sư lúc chữa bệnh cho bệnh nhân đều rất ghét việc bị làm phiền, hoàn cảnh yên tĩnh mới đạt được hiệu quả tốt nhất. Dù sao Lục Thiên Thừa cũng đã mở lời đuổi mọi người xung quanh, hắn ở lại có vẻ quá mức ương ngạnh, sẽ khiến ấn tượng của Lục Thiên Thừa về hắn xấu đi.

Hàn Ân chắp hai tay hơi hành lễ:

“ Lục đan sư, nếu đã đến bước quan trọng ta liền rút ra ngoài đợi. Ta ở bên ngoài, khi nào người cần ta trợ giúp liền phái người ra thông báo, ta sẽ lập tức có mặt.”

“ Không cần thiết, ngươi ở lại đây đi Hàn Ân. Dù sao sắp đến phải phiền ngươi giúp đỡ, ta muốn hướng dẫn một số điều cho ngươi hiểu biết một chút để mọi việc diễn ra thành công tốt đẹp hơn.”

Lý Mộ Phong sửng sốt một chút, hắn biết Lục Thiên Thừa có ý muốn tài bồi hắn nhưng không ngờ lại rộng rãi đến mức này. Dù sao đến học đồ của hắn đều đã bị đuổi đi nhưng Hàn Ân hắn lại được giữ lại chỉ bảo, thật sự là việc vui đáng mừng.

“ Vâng, ta nghe theo Lục đan sư.”

Hàn Ân tươi cười đáp lại Lục Thiên Thừa .

Trong sân người đã đi hết, chỉ còn ba người là Lục Thiên Thừa , Hàn Ân và Mạc Viễn đang hôn mê nằm một bên. Lý Mộ Phong cảm thấy cứ để Mạc Viễn nằm trên cán rồi đặt trơ trọi một bên không tốt, hắn biết tu vi Lục Thiên Thừa cao, các ảnh vệ khác của hắn chắc chắn sẽ không trắng trợn ở gần canh chừng. Bây giờ có làm hành động gì kì quái cũng sẽ không bị theo dõi, nghi ngờ bởi những gì Lục Thiên Thừa hiểu biết về Hàn Ân đều là do hắn muốn Lục Thiên Thừa biết mà thôi.

Lý Mộ Phong thả lỏng suy nghĩ một chút, không do dự mà bước đến gần chỗ Mạc Viễn. Mạc Viễn được người Hàn gia chăm khá tốt, da thịt lại lên thêm không ít, cho dù nằm trên cán bất động vẫn không tài nào che lấp được hào quang sáng chói, nét mày anh tuấn của hắn.

Lúc này Lục Thiên Thừa nói:

“ Bồn tắm này được đào dưới đất, sử dụng là băng âm thủy, chính vì vậy nên mang âm tính mạnh. Dược liệu được ta dùng tam muội chân hỏa sao chín bỏ vào, ngẫm lại chưa đến một khắc âm dương sẽ hoàn toàn hoà hợp. Bây giờ ta muốn dùng dược đỉnh để luyện nước thuốc tắm. Hàn Ân, nếu như ngươi thật sự hứng thú với đan đạo thì chú ý quan sát kỹ một chút nhé. ”

Hàn Ân vui mừng cười, gật đầu nghiêm túc tỏ vẻ bản thân nhất định sẽ chú tâm quan sát.

Chỉ thấy trên tay Lục Thiên Thừa toát ra một màu xanh lục pha trộn một chút màu vàng nhạt của đất. Lý Mộ Phong trợn tròn mắt nhìn một màn tất cả nước thuốc trong hồ đột nhiên bay lên, đồng thời dược đỉnh màu đen đang được đặt trên mắt đất cũng xoay tròn bay lên, nắp đỉnh mở ra. Nước thuốc pha trộn bởi băng âm thủy và linh dược chảy róc rách vào trong không sót một giọt hay cặn bã gì.

Lửa một lần nữa được thổi lên, chẳng qua lần này lửa tất cả đều hoàn toàn mang theo linh khí, không còn là phàm hoả như trước. Nhiệt độ cao đến mức Hàn Ân chỉ đứng trong phút chốc liên da thịt nóng lên, mồ hôi mịn chảy ra một lớp mỏng. Mặc dù như vậy nhưng Lý Mộ Phong lại không rời mắt khỏi Lục Thiên Thừa, hắn chăm chú nhìn hết thảy, trong lòng nhịn không được toát lên một chút khác thường.

Khả năng điều khiển đồ vật, điều khiển gió lửa này ở hiện đại hoàn toàn không có…

Đôi đồng tử đen láy của Hàn Ân loé lên một tia sáng, hắn nhắm mắt lại che đi. Từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm lục phù phòng ngự cấp thấp, vận dụng linh lực kích phát lên người Mạc Viễn tránh cho hắn không có linh khí nhập thể, bị nóng chết. Làm xong trong lòng hắn cũng bình tĩnh lại, vận dụng hết trí lực hấp thụ tri thức từ Lục Thiên Thừa.

Một canh giờ sau, mùi hương thanh khiết lại ấm nóng của dược liệu từ trong đan đỉnh bay ra nồng nàn, Lý Mộ Phong hít phải vài hơi liền cảm thấy cơ thể lân lân, ấm áp và thoải mái đến lạ. Điều này khiến tinh thần hắn không nhịn được phấn khích lên không ít.

Sau khi Lục Thiên Thừa đem tất cả nước thuốc từ trong đan đỉnh đổ xuống lại bồn tắm liền vận công hồi khí, nhéo một cái pháp quyết thanh trần thuật sửa sang một chút liền một bộ dáng thần tiên phiêu phiêu trong sương mù, nói:

“ Thuốc tắm đã chuẩn bị xong, bây giờ chỉ cần để Mạc Viễn công tử ngâm mình liên tiếp trong ba ngày là đã đủ làm mềm mại xương cốt da thịt. Rất nhanh liền có thể thay hắn sắp xếp lại kinh mạch trong cơ thể.”

Hàn Ân biết Lục Thiên Thừa đang nói chuyện với mình vội gật đầu, cuối người xuống bế Mạc Viễn lên.
« Chương TrướcChương Tiếp »