Chương 85: Trị liệu (1).

Lục Thiên Thừa đáp lại sự tò mò của hắn:

“ Chảo này là để sao dược liệu* , ngươi biết đến các phương pháp sơ chế dược liệu đi.”

( Đã từng được nhắc đến trong chươg 69).

Hàn Ân gật gật đầu:

“ Ta biết, nhưng ta đã nghĩ dược liệu được đem đến đây đều đã được xử lý sạch sẽ và hoàn chỉnh hết thảy rồi. Nhưng bây lâu Lục đan sư lại muốn sao nó, người chắc chắn sẽ không làm việc vô nghĩa, không biết là việc này có tác dụng gì?”

“ Mục đích của sao dược liệu là để loại bỏ tạp chất, làm dược liệu tinh khiết hơn; làm đẹp thuốc, làm tăng hoặc giảm tác dụng của thuốc, hoặc tạo ra tác dụng mới; làm giảm độc tính của thuốc; giúp bảo quản thuốc tốt hơn, ngoài ra nó còn một tác dụng khác nữa là thay đổi tính chất của thuốc: tính âm dương, tính qui kinh..”

“ Hầu hết tu sĩ như chúng ta từ luyện khí tầng ba trở lên đều sử dụng linh dược, không bàn đến cấp bậc cao thấp, chỉ bàn đến sự phân chia rành mạch giữa linh dược và dược liệu phàm nhân. Bên trong cả hai loại đều có dược lực nhưng trong linh dược còn có linh khí, có dược lực vượt xa dược liệu bình thường. Sao trong chế biến ở dược liệu đông y thì có thể làm sẵn rồi bảo quản nhưng trong linh dược lại không thể, bởi vì linh khí trong linh dược sẽ bị phân tán rồi bay ra ngoài. ”

Lục Thiên Thừa nói đến đây hơi nhíu mày, hắn muốn đưa ra một ví dụ cho Hàn Ân hiểu nhưng ở đây lại không có giấy bút. Đơn phương là thứ quý giá, cho dù xung quanh chỉ toàn người hầu nhưng cũng không thể tùy tiện liền nói ra.

Lý Mộ Phong đang nghe đến say mê thì thấy Lục Thiên Thừa không nói nữa, quan sát nét mặt của Lục Thiên Thừa thấy hắn chau mày đăm chiêu liền hỏi:

“ Lục đan sư là có chuyện gì khó xử sao, không biết ta có giúp người được chút vội nào không?”

Lục Thiên Thừa lắc đầu nói:

“ Thật ra cũng chẳng có gì, ta chỉ muốn viết đơn thuốc cho ngươi xem một chút nhưng ở đây không có giấy bút mà thôi.”

“ Là danh sách về số dược liệu người yêu cầu để dùng cho đợt trị liệu sắp tới sao?”

Lục Thiên Thừa gật đầu tỏ vẻ đúng là như vậy.

Hàn Ân bật cười vui vẻ nói:

“ Nếu là cái này, ta vừa hay xem qua cũng đã yêu cầu quản sự đưa ta một đơn. Vừa hay có đem lại đây. ”

Nói rồi hắn từ trong túi lấy ra một tờ giấy, là đơn thuốc hắn yêu cầu quản sự trước đó. Lục Thiên Thừa liếc sơ qua liền biết bên trên viết là gì, nhịn không được cảm thán:

“ Ngươi thật sự có tâm.”

Lục Thiên Thừa không phải người keo kiệt, tâm tư cũng không lòng vòng sâu nặng, đã có đơn thuốc trước mặt hắn liền thuận tiện giảng giải cho Hàn Ân một chút.

“ Trong đơn thuốc này hầu hết đều là linh dược cấp thấp, ngươi có nhận biết không?”

Hàn Ân gật đầu tỏ vẻ hắn biết được hầu hết các loại dược liệu cũng như dược tính của nó.

Lục Thiên Thừa hài lòng gật đầu nói:

“ Xuyên khung chỉ, Bạch chỉ linh, Kinh giới, Thục địa, Linh cam thảo, Quế nhục bạch, Tân di hoạt hoa, Quế chi lục, Sinh khương thảo, Phụ tử, hạt Can khương, Ngô thù du,... đều là dương dược.”

“ Mà Hoàng đằng linh, Hoàng liên, Ngũ bội tử, Mạng tiêu ngọc, Bạch chỉ thảo, Tân di hoa, bộ tam hoàng gồm Ngưu hoàng, Đại hoàng, Hoàng cầm,... là âm dược.”

“ Âm dương điều hòa là điều không thể thiếu đối với tu sĩ, nhất là đối với dược lực hấp thụ vào cơ thể. Một khi hấp thụ lực lượng thiên về một bên dẫn đến cơ thể mất cân bằng sẽ đem lại nhiều hậu quả xấu. Những dược liệu này đều là linh dược cấp thấp, nhưng dù sao cũng mang linh khí trong mình. Để tránh cho linh khí bị phân tán ta nghĩ nên sơ chế tại chỗ rồi trực tiếp dùng, như vậy mới thu được kết quả tốt nhất, hấp thụ được những dược lực tinh túy nhất.”

Lục Thiên Thừa vừa nói, trên hai tay đồng thời đều diễn hoá ra hai đoàn linh lực. Một bên màu xanh lá thanh đạm sinh đẹp, một bên là màu đỏ cam ấm nóng, sau đó điều khiển cả hai xoay tròn thành một hình bát quái âm dương.

Lý Mộ Phong nhìn hai đoàn lam quang và hồng sắc đang xoay chuyển cùng nhau theo quy luật nhất định, xác định bản thân đã hiểu liền gật đầu với Lục Thiên Thừa.

Lục Thiên Thừa thấy hắn như vậy thì rất hài lòng, tiếp tục nói:

“ Sao dược liệu có thể cân bằng âm dương, đặc biệt là sao vàng hạ thổ.”

Lý Mộ Phong nghe đến đây thì bắt đầu nhức nhức trong đầu, rõ ràng trước đó đã hiểu rồi nhưng bây giờ lại như không hiểu. Hắn nhịn không được nhíu mày nhưng vẫn không thể nào nhồi nhét đám chữ rắc rối này vào não, đành hỏi:

“ Lục đan sư, sao dược liệu là đem linh dược bỏ vào chảo nóng rồi đảo đều cho vàng phải không. Nhưng như vậy thì có liên quan gì đến hạ thổ trong cái tên của nó vậy.”

Lục Thiên Thừa đối với thắc mắc của Hàn Ân không cảm thấy gì, dù sao theo như hắn biết thì Hàn Ân dạo gần đây mới bắt đầu có hứng thú với đan thuật, không hiểu biết cũng không sao, dù sao Hàn Ân còn nhỏ còn có thể học lại hết thảy.

“ Sao vàng hạ thổ dùng để điều hoà âm dương thì tất nhiên trong phương pháp này phải có âm và dương. Hoả chính là dương, mà thổ là âm. ”

Lý Mộ Phong lập tức liền hiểu, vội vàng phát biểu:

“ Như vậy có nghĩa là, sao khi đảo nóng dược liệu xong thì đem chúng nó đặt vào trong đất sao?”

“ Đúng vậy, thường là sẽ đào một cái hố rồi đặt vào. Nhưng lúc này lại khác một chút...”

Hàn Ân hoang mang, khó hiểu hỏi:

“ Là khác gì vậy Lục đan sư, người đừng ngừng lại giữa chừng trêu chọc ta như vậy, ta thật sự rất tò mò.”

Đối với việc Hàn Ân đột nhiên làm nũng, Lục Thiên Thừa không cảm thấy phản cảm mà cảm thấy khá thú vị, hắn cười cười nhưng cũng không tiếp tục trêu đùa Hàn Ân nữa.

Lục Thiên Thừa nói:

“ Lần này thay vì đặt vào đất, chúng ta sẽ cho dược liệu vào nước. Nước cũng thuộc tính âm. ”

“ Thì ra là vậy.”

Hàn Ân như hiểu ra, vẻ mặt rất phấn khích, vui vẻ tiếp tục trò chuyện với Lục Thiên Thừa. Bây giờ Lý Mộ Phong mới hiểu tại sao lúc nãy những hạ nhân kia lại ôm củi ra ra vào vào ở trong sân.

Chẳng mấy chốc trời đã tối, Lý Mộ Phong theo chân Lục Thiên Thừa và các hạ nhân khác đi đến một chỗ, có vẻ là sân sau.

Lý Mộ Phong quan sát xung quanh một chút liền phát hiện, sân ở đây được lát gạch đá theo kiểu dáng cổ điển, ở giữa sân có một đống củi được xếp thành hình tròn, bên trên có một cái kiềng ba chân kích thước khổng lồ.

Cách đó một đoạn là một cái hồ tắm lát đá cuội lẫn cẩm thạch, xung quanh được trang trí bằng đá lẫn cây cảnh, còn có một thác nước nhỏ được dẫn như một con mương dài chảy xuống, nếu ở bên trong hồ là nước khoáng nóng khói trắng bay lượn lờ chắc chắn sẽ vừa có vẻ phong cảnh vừa tràn ngập tiên khí.

Lục Thiên Thừa ra lệnh cho hạ nhân đốt lửa, sau đó đặt chảo lớn lên trên kiềng bếp ba chân. Lý Mộ Phong cho rằng sẽ đợi đến khi chảo nóng rồi mới đảo dược liệu, không ngờ lại thấy Lục Thiên Thừa đi đến phía trước, trên tay đan kết ra một thủ quyết phức tạp mà hắn nhìn không hiểu, Lý Mộ Phong chỉ cảm thấy nó rất tinh sảo và thâm sâu.

Thủ quyết vừa ra, trong cơ thể Lục Thiên Thừa toát ra một đoàn lửa đỏ cam rực rỡ lao thẳng vào đống lửa đã được đốt trước đó. Lửa của Lục Thiên Thừa vừa thâm nhập vào thì ngọn lửa lập tức bùng cháy dữ dội, gần như bao phủ hết trọn vẹn chảo đen.

Lý Mộ Phong nhìn thấy chảo đen bốc khói nghi ngút dần chuyển sang màu thang hồng, trong mắt hơi co rút lại.

‘ Là dị hoả sao?’

Trong lòng Lý Mộ Phong nhịn không được toát ra ý tưởng này nhưng sau đó rất nhanh lại phủ định. Trong truyện, ở khoản thời gian này đặc biệt là ở Xích Quỷ quốc hoàn toàn không xuất hiện dị hoả, huống chi với thân phận của Lục Thiên Thừa hắn càng không thể sở hữu được dị hoả trong tay, cho dù hắn có là luyện đan sư của Hoàng thất đi chăng nữa.

Bởi vì Lục Thiên Thừa đang bận, Hàn Ân cảm thấy không tiện hỏi chuyện liền đứng một bên im lặng quan sát. Lửa đốt quá lớn, Lý Mộ Phong đứng bên cạnh bị ánh lửa bập bùng chiếu sáng lên mặt, hai mắt tràn đầy quang hoa. Hắn nhìn thấy các dòng khí đang lưu động xung quanh tựa như một tấm vải lụa, mềm mại phấp phới. Bởi vì Hàn Ân tu luyện Cốt Nhục Quyền, da thịt nhìn qua mềm mại trắng trẻo nhưng thực chất lại rất dẻo dai cứng cáp, dù đứng gần lửa lớn vẫn chỉ cảm thấy ấm áp chứ không bị đốt cho chảy mồ hôi ròng ròng, bỏng rát da thịt.

.............…

.............…

Tất cả mọi kiến thức đều được tham khảo từ đông y nhưng vì để hợp văn phong nên đã bị biến tấu không ít, vì vậy hoàn toàn không có giá trị tham khảo nhé.