Lý Mộ Phong không có cảm giác đồng tình với đối phương một chút nào. Hắn cầm bảng thông tin danh sách lên, cười như không cười đối diện ánh mắt với võ giả, đọc:
“ Hàn Nhất Thiên, tam linh căn hoả, thổ, kim. Sinh sống ở phía tây thành Chiêu Minh cách Hàn gia mười dặm đường, cha mất sớm, được mẹ nuôi dưỡng cùng với hai muội muội. Mấy năm trước vừa đủ tuổi liền cưới thê tử là Tô thị, sinh ra một bé trai khấu khỉnh. Tình cảm gia đình rất tốt đẹp, rất ít khi có tranh cải, hoà thuận với hàng xóm láng giềng. Rất được lòng các huynh đệ Hàn gia khác.”
“ Quả thật là cuộc sống hoàn hảo mà nhiều người ngưỡng mộ...”
Hàn Ân sau khi cảm thán một câu liền lạnh lùng nói:
“ Lôi hắn xuống giam lại, giao cho người hình thất tra khảo. Ta muốn biết kỹ càng hết mọi chuyện sớm nhất, nếu thật sự không có thông tin gì đáng giá... ám sát dòng chính, xử như thế nào các ngươi tự biết nhỉ?”
“ Vâng, xin tuân lệnh thiếu gia.”
…
Lý Mộ Phong ngã người trên giường, đưa tay lên cảm nhận trái tim đang đập tăng tốc của mình, rất nhanh nhưng có lực... vẫn còn sống.
Lời Hàn Nhất Thiên nói không phải không có lý nhưng có nhiều chuyện, sự lựa chọn khác nhau sẽ cho ra kết quả khác nhau. Nếu hắn thật sự muốn cứu gia đình của mình thì không nhất thiết phải chọn cách ám sát Hàn Ân bởi vì nơi hắn đang sống là Chiêu Minh thành.
Chiêu Minh thành ở trong kinh đô, là nơi định cư và sinh sống của tam đại thế gia gia tộc. Trung bình một ngày có mười đến hai mươi đội quân lính thay phiên nhau canh gác 24/24 giờ. Cũng chính vì sự canh gác nghiêm ngặt như vậy, đám người kia mới không dám trực tiếp bắt người mà là hạ độc.
Thật ra Hàn Nhất Thiên sau khi bị uy hϊếp có thể làm ầm ĩ lên thu hút sự chú ý của đội lính giữ trật tự, với thân phận là người Hàn gia của hắn. Ít nhiều gì binh lính sẽ nể mặt nể mũi mà không trực tiếp bắt nhốt, như vậy hắn có thể tạm thời bảo vệ tính mạng của thân nhân mình. Sau đó lại cử báo lên gia tộc.
Hàn Quốc Kiên là gia chủ Hàn gia, lại không phải thuộc dạng yếu thế bị chi phối hay bù nhìn. Việc liên quan đến ám sát dòng chính hắn chắc chắn sẽ để tâm đến, nhất định sẽ giúp Hàn Nhất Thiên giải độc cho người nhà hắn. Như vậy mới ổn định được lòng tin của tộc nhân nếu không lại không chắc sau này sẽ có người vì bị uy hϊếp mà tiến đến ám toán dòng chính.
Nhưng Hàn Nhất Thiên lại chọn con đường liều mạng ám sát…
Chắc hẳn hắn đã được hứa hẹn không ít chỗ tốt ở trong giao dịch này. Chính sách vừa đe doạ vừa dụ dỗ, Lý Mộ Phong chỉ vừa mới học được còn chưa áp dụng đã có người sử dụng trước hắn, còn dùng nó để lấy đi tính mạng hắn.
Lý Mộ Phong suy tư nhìn lên trần nhà, suy đoán rốt cuộc là ai muốn mạng của " Hàn Ân ". Trong truyện Hàn Ân tuy khắp nơi đều gieo rắc thù hận nhưng chưa từng bị ám sát, vậy có thể loại trừ đi một số thế lực nhất định và Bạch gia, Mạc gia. Cho dù hắn lúc trước có trêu chọc Mạc Chi đi nữa hay việc Hàn gia ra tay muốn chữa trị vết thương cho Mạc Viễn đều không đủ giá để bất kỳ người nào kể cả phụ tử Mạc gia xuống tay với hắn bất chấp đắc tội với gia chủ đương nhiệm Hàn gia.
Là hiệu ứng cánh bướm butterfly effect, mà những gì hắn từng làm để tác động đến mức thay đổi sự kiện trong tương lai chỉ có việc chỉ ra những cứ điểm và điều bất thường trong Hàn gia cho Hàn Quốc Kiên biết. Ngẫm lại sản nghiệp đen mình gầy dựng bây lâu đột nhiên một ngày bỗng bị cảnh sát ập đến điều tra, khiến cho bản thân mỗi ngày phải sống trong nơm nớp lo sợ bị bắt được chứng cứ tống vào tù, ai mà không bị bức cho nóng nảy được. Nhất là khi hắn - Lý Mộ Phong sau khi xuyên qua nhúng tay vào chuyện này, thì hắn đã tồn tại như một cái bug rồi.
Một tên gian thần tham ô ngân sách, làm quyền cường thế, áp bách dân lành sau khi phát hiện ra Hoàng đế kiêng kị muốn tìm cách diệt trừ mình liền bắt đầu trù tính âm mưu mưu phản. Mọi chuyện đang diễn ra suôn sẻ thì Hoàng đế đột nhiên biết được nơi hắn giấu quân lương, vũ khí rồi tiến hành tịch thu tra xét. Nếu Lý Mộ Phong là tên gian thần này chắc chắn sẽ chọn liều mạng một phen, trực tiếp dấy binh tạo phản, một chết hai sống còn hơn nhìn công sức của mình đổ sông đổ biển trong tù tối.
Mấy tên kia đều là trưởng lão cao tầng Hàn gia, tuy bất mãn với hành động của Hàn Quốc Kiên nhưng Hàn Thiệu dù sao cũng là gia chủ tương lai được chọn, tất nhiên sẽ không ra tay với hắn. Nhưng động vào Hàn Ân lại khác, Hàn Ân là song nhi, thiên phú tốt đến mấy cuối cùng đều phải gả đi ra ngoài. Mà Hàn Ân sau khi chết mê chết mệt Bạch Nghị liền liên tiếp làm gia tộc mất mặt, gây ra sai lầm lớn làm Hàn gia tổn thất một viên lục cấp đan dược cho gia tộc khác, còn chiếm dụng không ít tài nguyên phân phối của các võ đồ cháu chắt trực hệ của bọn họ.
Như vậy một khi Hàn Ân chết Hàn Quốc Kiên sẽ phát điên lên bất chấp tất cả đi tra tìm hung thủ, như vậy có thể tạm thời dời đi sự chú ý của Hàn Quốc Kiên, người yêu thương Hàn Ân nhất để bọn họ có thêm thời gian ứng phó. Đồng thời còn có thể đưa ra một lời cảnh cáo thị uy với bè phái gia chủ, lập uy cho bản thân. Cuối cùng còn nhân tiện tiễn đi một tai họa ngầm vừa kiêu căng phách lối vừa sẽ là một phần lực lượng đáng gờm trong tương lai của Hàn Quốc Kiên. Một mũi tên trúng ba con chim, cuộc mua bán lời lộc như vậy ai lại không làm.
Nếu như vậy thì Hàn Nhất Thiên đúng thật là không có gì để khai ra thật, thậm chí có khi mấy lão già kia cũng lười đi gϊếŧ người diệt khẩu bởi vì với cái đà phát triển này, Hàn Quốc Kiên rất nhanh sẽ moi ra bằng chứng tham ô, làm việc thất trách của bọn họ. Nháo một trận chắc chắn sẽ có, có khi còn trực tiếp xé rách da mặt với nhau. Nhưng ở đây là tu chân giới, đến cuối cùng Hàn gia chủ chỉ có thể thu lại quyền lực và lợi ích của bọn họ chứ không thể nào đuổi đi hay gϊếŧ chết, như vậy gia tộc mới có thể vững vàng phát triển.
Dù sao đám lão già kia, nếu đã có sức để náo loạn trong gia tộc thì tu vi chắc chắn không thấp, gia tộc không thể một lúc mất đi quá nhiều trụ cột được.
Lý Mộ Phong đột nhiên nghĩ đến, việc này chắc chắn bị lộ tiếng gió ở chỗ Lục Thiên Thừa. Lục Thiên Thừa không phải là người có tâm nhãn, sẽ không ý thức được nên giữ kín mọi chuyện, rất có thể một số người bên cạnh hắn nghe được tin tức này rồi lén lút truyền ra ngoài. Nếu đám lão già trong gia tộc biết được thì chắc một số tên thám tử của gia tộc khác cũng sẽ biết được, tương đương với Mạc gia đã biết. Nếu có người đã nhúng tay vào lần này để ám sát hắn thì không chắc chắn được lần sau Mạc gia có mua chuộc người để ám hại Mạc Viễn hay không.
Hắn là muốn cứu người, không phải hại người. Tất nhiên không thể cứ vậy bỏ mặc được.
Lý Mộ Phong hơi nhíu nhíu mày suy tư.
Vốn không định xen vào nhưng tình thế đã đến bước đường này, chưa có thân tín đáng tin cậy... vậy thì chỉ có thể để hắn đích thân ra trận mà thôi. Cũng may hai linh căn của hắn đều phù hợp với yêu cầu của Lục Thiên Thừa.
Cái khó là khó ở chỗ, nguyên chủ sẽ không tốt bụng đến mức tự mình ra tay giúp đỡ người khác…
Lý Mộ Phong từ trên giường đứng dậy, vẹn eo xoay hông. Dù chưa già nhưng hắn cảm thấy mình sắp mệt chết rồi. Cuộc sống này quá mức bận rộn.
Hắn lại ra cửa.
Hàn Ân đến y quán, trưởng lão y quán lập tức tươi tắn, nhiệt tình ra tiếp đón. Hàn Ân với lão khách sáo khen ngợi nhau vài câu rồi tiếp tục được lão dẫn đi tham quan y quán.
Lý Mộ Phong trò chuyện với lão, trong lúc vô tình lại để lộ ra bản thân từng thử tiếp xúc với y dược và có kết quả rất khả quan. Điều này khiến hai mắt trưởng lão y quán phát sàng như đèn pha, Lý Mộ Phong còn có thể thấy được sự quyết tâm cháy bỏng như lửa trong mắt lão. Điều này khiến Lý Mộ Phong rất hài lòng.
Hắn ở y quán dạo chơi chừng một canh giờ mới rời đi, sau đó lại phân phó người đến tửu lâu, mua một xuất ăn linh thực đầy đắc đỏ dành cho quý tộc.
Lý Mộ Phong cầm tráp gỗ chạm khắc tinh xảo đi đến biệt viện dành cho khách, cho người gửi lời thăm hỏi đến Lục Thiên Thừa. Chưa đợi được bao lâu đã có người ra đón, đó hình như là học đồ của Lục Thiên Thừa, trông qua trẻ tuổi nhưng hành động lại rất thận trọng.