" Tu chân chi ta thắng nhân sinh " tuy dài nhưng không phải cái gì cũng được miêu tả chi tiết, ví dụ như Xích Quỷ quốc, bên trong chỉ miêu tả, giới thiệu khái quát vài dòng như đây là nhất quốc bậc cấp nhị cấp, là nơi có trình độ tu chân vượt xa quê hương của main. Hay về các bảo vật bên trong chỉ bao gồm những thứ Trang Du gặp hoặc Trang Du dùng, còn nhiều thứ khác ở đây có nhưng trong tiểu thuyết lại không có.
Nhất là về thuật luyện đan...
Trong lòng Lý Mộ Phong nao núng kích động.
Trang Du không phải luyện đan sư vì hắn có một bạn lữ là luyện đan sư, thế nên đan dược bên trong tiểu thuyết xuất hiện nhiều nhưng quá trình luyện đan và thuật luyện đan lại không được miêu tả kỹ lưỡng như con đường đạo tu của hắn.
Từ khi xuyên qua đến giờ hắn đã cảm nhận được rất nhiều dấu hiệu đáng ngờ, đầu tiên là việc ngửi được mùi linh thảo trong phòng Mạc Viễn. Phải biết rằng trong truyện đã miêu tả hoàn cảnh Trang Du khi bước vào đã bị mùi thuốc nồng nặc khó chịu, đến cả Châu nhi khi bước vào cũng nhíu mày tỏ vẻ không thích mà hắn lại cảm nhận được rất tinh tế. Còn có những lần hắn nuốt đan dược, đầu lưỡi như là nhà ẩm thực chuyên nghiệp, dù không biết gì về linh dược nhưng lại cảm nhận rõ ràng được cấu tạo và tính chất chất liệu bên trong.
Có nhiều chuyện đều là do linh cảm dẫn dắt, một khi đã chắc chắn thì trong lòng sẽ luôn nghĩ đến. Nếu không hắn cũng không thử đi tham dò trưởng lão y quán rồi nghe được lời khẳng định của lão khiến hắn động tâm không thôi.
Nhất là bây giờ, Lý Mộ Phong ánh mắt thoáng liếc qua quyển bách linh sơ cấp đang được thủ thư tháo ghim vàng.
Ba ngày trước khi đọc sách hắn đột nhiên phát hiện ra trí nhớ mình đã tăng thêm không ít, nếu như trước đó cần đọc ba lần mới thuộc thì bây giờ chỉ cần đọc một lần rồi lướt sơ lại là đủ nhớ rồi. Nhất là khi hắn dụng vào quyển bách linh sơ cấp này, rõ ràng là trước đây hắn không phải là người giỏi sinh học, ý định nghề nghiệp sau này cũng không phải bác sĩ. Vậy mà bây giờ các thông tin về linh dược linh thảo này vừa lướt sơ qua đã nhớ, thậm chí là có thể tự mường tượng ra khi không có hình vẽ trực quan.
Ngón tay Lý Mộ Phong hơi run, hắn cuộn lại che đi sự khác thường, thu sách vào túi trữ vật.
Hắn trở về thay một bộ y phục mới, sau khi được đám nha hoàn vấn tóc chỉnh trang đầy đủ chỉnh tề thì đi ra ngoài sân.
Giữa biệt viện lúc này tập hợp chừng ba mươi người, tuổi tác từ mười lăm đến hai mươi. Tu vi bọn họ đều sấp xỉ nhau, đều là tu sĩ dưới trúc cơ.
Hàn Ân ngồi trên ghế, kiêu ngạo ngẩng đầu đối với tất cả nói:
" Hôm nay mời mọi người đến đây là muốn nhờ mọi người một chuyện."
Đang nói, Hàn Ân đột nhiên vỗ tay. Lập tức có một loạt các nô tì xuất hiện, mỗi người trên tay bưng một cái tráp đi đến bên cạnh từng võ đồ dâng lên.
Ba mươi võ đồ ai nấy đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì, ba ngày trước bọn họ đột nhiên nhận được thϊếp mời của Hàn Ân - trưởng tử của gia chủ, người vốn không có một chút liên hệ gì với bọn họ, thân phận còn cao hơn bọn họ.
Cho dù trong lòng rất nghi ngờ nhưng thân phận những người này đều được chọn lọc kỹ càng, đều thấp hơn Hàn Ân nhiều, tài nguyên không dư dả cũng không thiếu thốn, vì vậy bọn họ liền rất có tham vọng muốn thông qua chuyến này, móc nối quan hệ với đại nhi tử của gia chủ Hàn gia. Này vừa hay có người đáp ứng yêu cầu thì tốt, đỡ tốn công hơn
Lý Mộ Phong cảm thấy người đáp ứng được yêu cầu của Lục Thiên Thừa nếu đã có độ thuần tịnh linh căn cao thì chắc chắn thiên phú sẽ không quá kém, vì vậy hắn liền ưu tiên chọn những người có tu vi luyện khí nhưng tuổi không quá nhỏ cũng không quá lớn, đủ để được cho là người có thiên phú không tồi.
Như vậy nếu trong này vừa hay có người đáp ứng yêu cầu thì tốt, đỡ tốn công hơn. Nếu như không có thì mốt lô gom hết, lôi kéo tất cả về dưới trướng mình, bắt đầu xây dựng thế lực.
Bầu không khí trong sân im ắng không một tiếng động, cuối cùng có một người không nhịn được tò mò mở tráp ra, lập tức liền xuất hiện rất nhiều tiếng hít hà kinh ngạc. Bên trong tráp là một trăm linh thạch hạ phẩm cùng hai bình đan dược. Không nói đến hai bình sứ này chứa đựng đan dược gì, chỉ mỗi một trăm linh thạch hạ phẩm này thôi cũng đủ làm mỗi người ở đây thèm nhỏ dãi, chấn động lại động tâm không thôi. Phải biết rằng các võ đồ tuy hàng tháng đều sẽ được phát tài nguyên nhưng cho dù là bọn họ, những người được gọi là thiên phú tốt thì cũng chỉ được cho nhiều nhất năm mươi viên linh thạch hạ phẩm mỗi tháng mà thôi.
Hàn Ân đợi mọi người đều hồi thần lại, mỉm cười từ trên ghế đứng lên nói:
" Ta cần một số người để làm giúp một việc, việc này không nguy hiểm đến tính mạng, không vất vả khó nhọc cũng không phải kéo dài vô thời hạn. Chỉ là yêu cầu về độ thuần tịnh của linh căn khá cao. Ở đây mọi người đều là anh tài tuấn kiệt, ta nghĩ chắc chắn sẽ có người phù hợp mà thôi. Chỉ là để đề phòng vạn nhất, ta mới mời tất cả mọi người đến đây một chuyến, chút quà mọn này coi như bồi lễ làm phiền các vị."
Hàn Ân vừa dứt lời lập tức liền có một trận xôn xao không nhỏ, tất nhiên mọi người khó mà tin được việc tốt như vậy lại rơi xuống đầu bọn họ. Nếu thật sự như lời Hàn Ân nói thì không phải đồng nghĩa với việc rất có khả năng người khác thì bị chọn đi làm việc cực khổ, bọn họ chẳng làm gì cũng có linh thạch tiêu pha. Huống chi chính Hàn Ân đã nói, việc này không nguy hiểm đến tính mạng còn không bắt ép bọn họ lao động khổ sai?
Đây là một cuộc mua bán không vốn nhưng lại lời tiền đối với bọn họ! Hàn Ân quả thật rất hào phóng, nếu thật sự đi theo hắn không chừng sẽ vớt được không ít thứ tốt. Không ít người sau khi nghe hắn nói đều nãy ra suy nghĩ này trong đầu.
Lập tức có rất nhiều ánh mắt nóng rực hướng về phía hắn, Hàn Ân như không cảm thấy gì tiếp tục mỉm cười ôn ôn hòa hoà nói:
" Bây giờ ta muốn bắt đầu tìm người, thỉnh các vị lần lượt lên đây cùng ta đối chiếu. "
Bởi vì đã được Lục Thiên Thừa kiểm tra qua một lần, hắn đã nắm được phương pháp đo lường. Hàn Ân đối diện với một võ đồ mười chín tuổi tu vi luyện khí tầng sáu, tam linh căn thủy, mộc, thổ linh căn.
" Bây giờ ta sẽ truyền nguyên lực vào người ngươi, không cần lo lắng, đừng kháng cự mà hãy thả lỏng rồi từ từ vận chuyển một vòng chu thiên trong cơ thể liên tục."
Tu sĩ đối diện là người khá gan dạ và có tham vọng, muốn gây ấn tượng với Hàn Ân nên xung phong lên thử trước. Vừa nghe thấy Hàn Ân dặn dò hắn lập tức làm theo, vừa dứt khoát vừa hào sảng.
Lý Mộ Phong truyền mộc nguyên lực vào cơ thể đối phương sau đó cẩn thận điều khiển nó di động. Cảm giác khá mới lạ, cứ như hắn có thêm một con mắt thông qua nguyên khí mà nhìn được hết mọi thứ trong cơ thể đối phương mà nguyên khí tràn qua. Thậm chí đến những ám thương nhỏ xíu li ti trong kinh mạch hắn đều thấy rõ ràng.
Đến khi nguyên khí đến gần linh căn của võ đồ, Lý Mộ Phong không điều khiển nó đi vào mà là bồi hồi xung quanh một lúc, ý định dựa vào sự hối đoái trong dòng khí vận chuyển của linh căn mà xác định độ tinh khiết.
Dù sao kinh mạch lẫn đan điền, linh căn đều là những nơi bí mật và yếu điểm của tu sĩ. Chưa có sự chấp thuận, cho dù là đan sư cũng không dám cường thế xông vào, nếu không không chỉ hại người mà còn hại chính bản thân mình.
Hàn Ân kiểm tra liên tục mười ba người vẫn không có ai đủ điều kiện, đến người thứ mười bốn thì hắn cảm thấy có gì đó không đúng từ đối phương.
Người này tu vi luyện khí tầng bảy, ước chừng hai mươi mấy tuổi, là một trong những người có tuổi tác lớn nhất ở đây nhưng có vẻ thiên phú không bằng những người trước.
Khi hắn tiến lên trên, Lý Mộ Phong liền chú ý đến hắn nhiều hơn một chút bởi bộ dáng của hắn có chút đáng ngờ. Ánh mắt đôi lúc lại mờ mịt nhìn hắn nhưng đến khi hắn nhìn lại thì người này lại lập tức tránh đi, hơn nữa tên này hầu hết thời gian đều nhìn xuống chân, bàn tay cuộn lại không yên.
Nhất là khi bây giờ đứng trước mặt Hàn Ân, đồng tử của hắn cứ co dãn liên tục, mồ hôi cũng toát ra một lớp mỏng. Mắt thấy đối phương nhắm mắt lại rồi mở ra, hơi thở dứt khoát, có vẻ đã hạ quyết tâm. Lý Mộ Phong trong lập tức lòng nâng cao cảnh giác.