.
“Không làm thì không làm, cùng lắm ta sẽ về quê quán xây lại nhà nhà ở sinh sống ở đấy, không hiếm lạ công việc này của nhà ngươi!”
Tắt điện thoại, Liễu Kim Hoa cảm thấy trên mặt ngứa ngáy gần chết, cầm lấy gương soi, những đốm mụn đỏ đã tăng gấp hai lần, chờ tới khi Liễu Kim Hoa về đến nhà, phát hiện biệt thự bị người bá chiếm.
“Ai cho phép các người tới nhà của ta, mau cút ra ngoài cho ta!”
“Từ tiên sinh ở Macao thua mấy ngàn vạn, căn biệt thự này đã thế chấp cho công ty tài vụ, chúng tôi là tới kiểm kê tài sản.”
Nam nhân cầm ảnh chụp Từ gia so sánh, Từ thái thái tuổi trẻ xinh đẹp như tiểu cô nương hai mươi tuổi, Từ tiên sinh thậm chí nói qua làm hắn thái thái đi Macao công tác trả nợ, trước mắt nhìn người này mặt mày đầy mủ, thịt mỡ quá ghê tởm.
Nam nhân che lại cái mũi nói, “Ngươi là ai, mạo danh Từ thái thái, cút ra khỏi đây nhanh đi.”
Liễu Kim Hoa ý thức được sự tình không đúng, không có Quý đại sư thi chú, nhà cô hấp thụ không được số phận của người khác, bắt đầu xui xẻo, hiện tại bản thân một thân thịt mỡ, là trong mười năm cô không hề tiết chế ăn nên mới xảy ra tình trạng này, ngẫm lại nửa năm cô đổi một cái bảo mẫu, còn có lời nói của hai cái đạo sĩ tuổi trẻ lúc nảy, bây giờ chỉ là mới vừa bắt đầu, Liễu Kim Hoa lo lắng cho chính mình sẽ bị căng nổ tung chết mất.
Liễu Kim Hoa gọi điện thoại cho Từ Nghĩa Phong, giọng nói khi nhắc máy lại là của nữ nhân, nói là nhân viên công tác của bệnh viện, Từ Nghĩa Phong con trai cô đang cấp cứu trong bệnh viện, toàn thân đều bị bỏng, té bị thương, gãy xương, sống chết ra sao còn chưa rõ.
“Ai, rốt cuộc là ai dám đả thương con trai của ta, các ngươi nhanh báo cảnh sát bắt hung thủ nhanh lên!”
“Cái gì nha, tất cả đều là chính hắn xui xẻo bị thương mà thôi, người nhà bệnh nhân nhanh chóng tới đây ký tên nộp phí đi!”
......
Ba Thịnh Vân Tô được thả ra, Lưu Tú Hảo trong lòng vẫn là có chút hận hắn, hắn cái gì đều nhận sai về mình, hỏi tình hình Thịnh Vân Tô thế nào?
Lưu Tú Hảo nói vốn dĩ phải tiêm thuốc gây mê, nhờ có nước của Lâm tiểu thư cho ta giờ con bé đã bình phục rất nhiều, hiện tại đã ngủ rồi, trong mộng cũng không còn gào khóc la hét lên nữa.
Lưu Tú Hảo mắng hắn một trận, kêu hắn về sau ngàn vạn lần đừng làm liên lụy con bé, nghĩ đến lần này hắn cũng ăn đau khổ, cũng bớt giận, hỏi: “Ngươi như thế nào được thả ra, Từ gia không kiện ngươi nữa à?”
“Người trợ lý bị quấy rối lần trước đem đoạn ghi âm đưa cho Cục Công An, nói Từ thái thái mua chuộc cô, Cục Công An liền đem tôi thả ra, cảnh sát còn muốn bắt Từ Nghĩa Phong đâu.”