Chương 3: Đường Tự Ninh

Có bạn học ngồi ở phía sau Lâm Khương Dạ trêu ghẹo nói: “Diêu Lam Lam, vừa tan học cậu liền chạy lại đây, không bằng dứt khoát chuyển sang lớp tinh anh của chúng ta lun đi.”

Diêu Lam Lam trừng mắt liếc hắn một cái, “Vậy sao cậu không kêu Khương Dạ chuyển tới lớp quốc tế chúng tôi đi.”

Bạch Cảnh Việt kêu Diêu Lam Lam đi ra khỏi bàn học của mình, ngồi xuống, dư quang khóe mắt nhìn đến Lâm Khương Dạ, “Cậu muốn chuyển lớp?”

Lâm Khương Dạ xoay đầu ra phía cửa sổ không để ý đến hắn, sở dĩ ngồi cùng bàn với nhau, là cô cho rằng Bạch Cảnh Việt là anh trai của mình, nên mới một hai phải ngồi ở đây.

Mấy tiết buổi sáng này Lâm Khương Dạ cũng chưa tập chung, chẳng lắng nghe gì cả, chuyện là Lâm Khương Dạ bị sét đánh trúng, nên mới phát hiện bản thân mình là một nữ xứng trong một quyển sách, mọi nơi cùng nữ chủ tranh giành nam chính, nam phụ, nam ba, nam bốn...

Bị mắng thành nữ xứng ác độc nhất quyển sách không biết xấu hổ, không gì có thể sánh bằng.

Lâm Khương Dạ không còn gì để nói lun rồi, bản thân cô thật sự chỉ là tới tìm anh trai của mình mà thôi, kết quả trong sách an bài cô thành tất cả các anh trai mà Lâm Khương Dạ cực khổ tìm được đều sai! Cô bị người phỉ nhổ, chửi rủa, hiểu lầm, thẳng cho đến cái kết cuối cùng thì cũng chính là Lâm Khương Dạ bị thiên lôi đánh ƈhết, mới phát hiện các ca ca đều tìm lầm!

Hiện tại thì cô đã biết Bạch Cảnh Việt không phải là anh trai của mình, Lâm Khương Dạ hận không thể lập tức đổi chỗ ngồi, cũng không cần đổi, cô đã tính toán chuyển tới lớp của anh trai rồi nha.

.............

Chuông tan học giữa trưa vang lên, Lâm Khương Dạ làm lơ Bạch Cảnh Việt đang muốn nói lại thôi bên cạnh, lật đật chạy tới lớp quốc tế tìm Diêu Lam Lam, “Lam lam, Đường Tự Ninh lớp của cậu đang ở đâu vậy?”

“Như thế nào, cậu ấy là anh trai của cậu à?”

Sau khi thông suốt, Lâm Khương Dạ có thể khẳng định, Đường Tự Ninh chính là anh trai đầu tiên của mình, hiện tại chỉ còn có mấy ngày nữa là tới Lôi Kiếp, nếu không giúp anh ấy, thì anh sẽ bị thiên lôi đánh hồn phi phách tán mất, nếu may mắn sống sót thì cũng sẽ mất đi lý trí của con người, bị người trong Linh Quản Cục bắt về.

Lâm Khương Dạ còn nhớ rõ cốt truyện trong sách, sau khi chịu Lôi Kiếp, Đường Tự Ninh liền từ Văn Thành cao trung biến mất, nói là thôi học, hẳn là lịch kiếp thất bại bị Linh Quản cục nhốt lại đi.

“Chính xác, tớ có thể khẳng định Đường Tự Ninh là anh trai của tớ.”

Diêu Lam Lam khẩn trương lại hơi chờ đợi, khi Lôi Kiếp tới, liền biết được anh trai Lâm Khương là giống loài gì, thật là đáng chờ mong đâu.

Diêu Lam Lam nói đến đề tài trước khi vào học buổi sáng còn chưa nói xong, “Dì đứng trước cổng trường chúng ta tới tìm con gái, con gái của dì ấy mất tích, mà Đường Tự Ninh là người cuối cùng nhìn thấy kia nữ sinh mất tích đó, cảnh sát cũng tới đây tìm cậu ấy để tìm hiểu tình huống. Sau khi tiếng chuông ra chơi vừa kêu lên thì Đường Tự Ninh bị hiệu trưởng gọi đi rồi.”

Phía sau Diêu lam lam có một cái nam đồng học thò đầu lại, bổ sung nói: “Đường Tự Ninh cậu ấy còn chưa trở lại, liền có người tung tin vịt nói Đường Tự Ninh là hung thủ”