Chương 29

.

Lâm Khương Dạ cầm đèn pin chiếu ánh sáng men theo ống dẫn trên tường, nhìn đến cửa sổ lầu 14 có vết nứt do móng tay cào.

Lâm Khương Dạ giải thích nói: “Hắn ta rất có khả năng từ lầu một bò đến lầu 16, chắc là hắn sử dụng công pháp, dạng giống như con thằn lằn bò tường vậy đó, ngươi nhìn đến mặt chuột hẳn là hắn mang mặt nạ, thời điểm ngươi đem hắn đá hắn, có lẽ hắn dùng công cụ móc câu linh tinh gì đó móc vào cửa sổ lầu 14, hiện tại đã chạy.”

Nếu là cái kia năm đồng đạo sĩ đen, hắn hoàn toàn có thể làm được những chuyện như vậy, lão già đó đã chờ không nổi nữa, muốn trước tiên bắt bán yêu là ngươi để làm dược liệu.

Lâm Khương Dạ nói: “Nhà này của ngươi không thể ở được nữa, đi sủi cảo phô quán nhà tôi ngủ dưới đất đi.”

Đường Tự Ninh thu vài bộ quần áo cùng vật dụng hàng ngày, tới rồi sủi cảo quán, dùng ghế khép lại với nhau để tạm làm giường, chắp vá qua đêm.

Cuối tuần không cần đi trường học, Lâm Khương Dạ làm xong cơm sáng, kêu Đường Tự Ninh đang ở sân sau xem vong ưu thảo vào ăn cơm sáng, sáng nay có cháo, hột vịt muối, hai cái bánh bao trắng, còn có mười cái sủi cảo gói nhân Chúc Dư chiên.

Tiểu Vong Ưu ôm Chúc Dư thảo mới ra lò bắt đầu gặm, sáng sớm Diêu Lam Lam cũng chạy tới về việc Viêm Lôi chú đêm hôm qua, Diêu Lam Lam biết là nhằm vào Đường Tự Ninh, có gửi tin tức hỏi cô, Lâm Khương Dạ nói bọn họ không có việc gì, làm Đường Tự Ninh sẽ ở lại đây vài ngày.

“Lão đường, vận khí ngươi cũng không tồi, không bị bắt đi.”

Đường Tự Ninh tức giận, đột nhiên chợt nhớ tới hỏi, “Cha ngươi không báo cáo về việc ta là bán yêu với Linh Quản cục à?”

Lâm Khương Dạ đưa cho Diêu Lam Lam một cái bánh bao trắng, múc thêm chén cháo đưa qua, Diêu Lam Lam lột hột vịt muối, nói: “Cha ta không biết, ngày mà ngươi mọc sừng, Khương Dạ đã lau sạch bán yêu hơi thở trên người ngươi.”

“Vậy sao ngươi không cùng cha mình nói?”

“Ta nói với hắn làm cái gì, ta còn chưa có nhập chức đâu, không tính vi phạm quy định.” Diêu Lam Lam nói: “Đúng rồi Khương Dạ, tôi nghe ta cha mình nói, Linh Quản cục phái Hoắc Thập Nhất cùng với Phương Húc tới Giang Thành tìm Vong Ưu thảo, cậu đem tiểu gia hỏa này tàng hảo.”

Tiểu Vong Ưu bị dọa nhảy vào trong túi bách bảo.

Đường Tự Ninh, “Hai cái Đạo sĩ này rất lợi hại à?”