Chương 26: Viêm Lôi Chú

.

“Trước kia ngày nào cậu cũng chạy tới nhà tôi, nhưng không cảm thấy cậu ngượng ngùng.”

Lâm Khương Dạ cảm thấy hôm nay Bạch Cảnh Việt là chịu cái gì kí©h thí©ɧ, theo hắn hai năm kết quả phát hiện là tìm sai người.

Lâm Khương Dạ nội tâm vẫn là có điểm chột dạ áy náy, nhỏ giọng nói: “Trước kia tôi cho rằng cậu chính là anh trai của tôi.”

Bạch Cảnh Việt nửa ngày không lên tiếng, thấy Lâm Khương Dạ sắp ăn xong rồi, mới đứng dậy nói: “Xem cậu vành mắt cậu đen như vậy, tôi đi trở về, cậu khóa kỹ cửa đi ngủ sớm một chút.”

Lâm Khương Dạ đưa hắn tới cửa, “Con trai các cậu ra ngoài buổi tối cũng phải chú ý an toàn, cậu book xe trở về đi.”

Bạch Cảnh Việt ra tới trạm giao lộ lấy điện thoại ra gọi xe, phía xa xa có một ông già thân hình tuy hơi gầy nhưng rắn chắc, ăn mặc người không ra người ngợm không ra ngợm vạt áo ngắn, cười lấm la lấm lét tiến lại chỗ hắn, “Chàng trai trẻ, ta xem ngươi cốt cách thanh kỳ, muốn nhận ngươi làm đồ đệ.”

Bạch Cảnh Việt nhớ đến lời Lâm Khương Dạ nói, con trai ra đường vào buổi tối cũng sẽ không an toàn, hắn nhìn ông già này cười hảo biếи ŧɦái, yên lặng mở ra điện thoại ghi âm, cũng thành thật gửi cho ba mình.

Ông ta nói: “Thiếu niên trẻ, chỉ cần ngươi trèo tường qua sân sau của quán sủi cảo phía đó, đem mỗi loại cỏ dại ở trong đấy hái một ít cho ta, ta liền thu ngươi làm đồ đệ.”

Ông ta xòe bàn tay ra trên tay hắn có khí run lên, lòng bàn tay xuất hiện một đoàn ngọn lửa màu xanh lơ phía trên còn sấm sét ầm ầm, có loại nhỏ tia chớp ở bên trong ẩn hiện, “Nhìn đi, ngươi chỉ cần bái ta làm thầy, Viêm Lôi Chú này ngày nào đó chắc chắn truyền thụ cho ngươi.”

Bí Quyết công cụ kiếm sống hắn đều đem ra, Quý Tùng Nguyên không tin tên tiểu tử này không động tâm, người thường chợt vừa thấy đến như thế tuyệt kỹ, khẳng định lập tức quỳ rạp xuống đất.

Lâm Gia Giáo Tử không ít thứ tốt, cấm chú cũng thập phần lợi hại, hắn muốn đi vào đó trừ phi vứt bỏ một thân tu vi trở thành người thường, tiểu tử này có linh căn, Quý Tùng Nguyên tích tài, cũng là có một chút thiệt tình muốn nhận hắn làm đồ đệ lợi dụng hắn một chút.

Bạch Cảnh Việt trong lòng thán phục, thời buổi này kẻ lừa đảo cũng sử dụng công nghệ cao lừa gạt người, trong tay áo lão già này nhất định ẩn giấu máy ghi hình mini đồ công nghệ cao chẳng hạn, còn tưởng lừa hắn trèo tường ăn trộm, còn muốn hắn ăn cắp đồ nhà Lâm Khương Dạ đâu, Bạch Cảnh Việt hắn nhìn qua dễ lừa vậy à?

Bạch Cảnh Việt ghi âm xong, giơ điện thoại lên mặt lão ta chụp một tấm ảnh, “Tên bến thái kia, tôi đã đem những gì ông nói nảy giờ đều ghi âm lại với ảnh chụp của ngươi gửi cho đội trưởng đội cảnh sát rồi, nếu tôi mà xảy ra chuyện gì, hoặc là gia đình của bạn tôi bị mất trộm, người hiềm nghi nhất chính là ông!”

.