Lâm Khương Dạ nói: “Năm đồng chính là năm cái đồng tiền cổ, dùng chính là Tiên Tần khi đúc nửa lượng tiền tệ, có rất ít, không tạo ra được, là thuật sĩ cấp bậc, mới nhập môn là một đồng thuật sĩ, cấp bật cao nhất chính là Chín đồng thuật sĩ, đeo trên người chín xâu tiền đồng.”
“Kia năm tiền vừa vặn là ở giữa, cũng không tính rất lợi hại đi.”
“Rất lợi hại, lão đại của Linh Quản cục, cũng mới bảy tiền, ta còn không có nghe nói qua có chín tiền thuật sĩ đâu.”
Đường Tự Ninh tò mò, “Vậy ngươi được mấy đồng?”
Lâm Khương Dạ đen mặt, không thèm để ý đến hắn, Đường Tự Ninh phản ứng lại đây, “Ha ha, ngươi một tiền đều không phải có đúng không, khó trách ngươi sợ cái kia năm tiền thuật sĩ.”
Lâm Khương Dạ tức chết rồi, “Tôi mới không sợ lão ta, là Linh Quản cục nói tôi vị thành niên, nên không cho phát cho tôi.”
Mỹ thực làm Lâm Khương Dạ tâm tình tốt lên không ít, cô vuốt bụng, đêm nay ăn nhiều như vậy, về nhà đến chạy bộ mười km đi.
Đường Tự Ninh cũng không cảm thấy Lâm Khương Dạ ăn nhiều, “Cậu nhìn nữ nhân ngồi ơ bàn phía sau đi, ăn chính là gấp hai lần cậu đâu, vẫn còn đang ăn này, cậy lại ăn chút.”
Lâm Khương Dạ tò mò quay đầu nhìn, nữ nhân kia trên người có hơi thở Từ Nghĩa Phong, nàng lên mạng tra xét một chút Từ gia, có ảnh chụp cả gia đình khi nhận phỏng vấn chụp cùng nhau, người này là mẹ Từ Nghĩa Phong, ăn như vậy nhiều còn có thể bảo trì dáng người, có chút không thể tưởng tượng.
Nữ nhân rốt cuộc dừng dao nĩa, tính tiền chạy lấy người, Lâm Khương Dạ muốn tìm hiểu bí mật phương pháp duy trì dáng người của nàng, bèn thả tiểu người giấy trong tai trốn đến tóc nàng, nữ nhân kia đi gara, tài xế cùng bảo mẫu đã đợi sẵn ở đó.
“Phu nhân, điểm tâm đã mua xong.” Bảo mẫu có thân hình ước chừng khoảng 90 ký, mở cửa xe nói.
Liễu Kim Hoa ghét bỏ liếc nhìn người bảo mẫu một cái, “Béo y như heo, đâu giống như ta, có ăn như thế nào đều sẽ không mập.”
Bảo mẫu cố nén nước mắt, “Phu nhân, ta đã một tháng không ăn món chính.”
“Vậy ngươi lại ăn ít một chút.” Nữ nhân lên xe, đem bảo mẫu bỏ lại gara, “Tiền lương cao là mời ngươi tới cho ngươi ăn sao, đừng lên đây ô uế xe của ra, chính mình bắt xe về đi.”
Tài xế đều âm thầm thở dài, bảo mẫu trong nhà, ăn so ra còn ít hơn em bé, cân nặng vẫn là không thể khống chế được vẫn cứ tăng cân lên, khi tăng đến trăm ký liền sẽ bị sa thải. Sau đó lại thông báo tuyển dụng người mới, người tiếp theo cũng tiếp tiếp tục tăng ký, nhưng là Từ gia tiền lương cao, vẫn như cũ có người nguyện ý.
Lâm Khương Dạ thu lại tiểu người giấy, sắc mặt phát trầm, Đường Tự Ninh cũng nghe tới rồi, nói: “Có người thể chất rất dễ béo, bất quá cả nhà họ Từ không một thứ tốt gì, nữ nhân kia mắng chửi người khác đúng là quá khó nghe.”