Chương 16

Chị gái lễ tân thở dài một tiếng trong lòng, giám đốc công ty là cái y quan cầm thú, căn bản không phải tuyển trợ lý, đây là đổi mới tìm kiếm cái lạ, chị gái lễ tân là người tâm địa khá tốt, này tiểu cô nương hiểu biết chưa sâu, không thể hại nàng, “Trợ lý đã tuyển hảo, em chạy đi nhanh thôi.”

“Ngươi là tới nhận công việc trợ lý sao?”

Có hai người nam nhân đi tới, mới vừa nói chuyện chính là người trẻ tuổi, độ đâu hơn hai mươi, mang mắt kính không gọng, quanh thân hắc khí thực trọng, bên cạnh là một lão nhân vừa gầy vừa lùn, mặc áo ngắn màu xám vải cotton, mặc quần màu đen, bên hông còn treo năm đồng tiền, lúc đi đường phát ra những tiếng leng keng leng keng, là cái thuật sĩ.

Chị gái lễ tân vội vàng đứng lên, đối với người nam nhân tuổi hết mực cung kính, “Từ tổng hảo.”

Lâm Khương Dạ thiên chân nghiêng đầu, “Đúng rồi, ta muốn nhanh kiếm nhiều tiền một chút để kịp đóng tiền học phí.”

Từ Nghĩa Phong cười rộ lên, nhìn nữ sinh phía trước xinh đẹp lại đáng yêu, đơn thuần muốn chết mất, lúc chơi lên nhất định rất có ý tứ, “Vậy ngươi cuối tuần tới nhậm chức đi.”

Lâm Khương Dạ ở trong lòng đem tên cặn bã này phát dao nhỏ, trên người hắc khí nặng đến như vậy, oán khí quấn thân sắp gặp báo ứng, để coi hắn có thể sống đến cuối tuần hay không.

Đường Tự Ninh thấy Lâm Khương Dạ rầu rĩ không vui, mời nàng đi nhà hàng cao cấp ăn bữa tiệc lớn, lúc Lâm Khương Dạ ở quầy lễ tân nói chuyện thời điểm, Đường Tự Ninh dùng người giấy trong tai cũng nghe hai người nói chuyện.

“Cậu không phải còn có mấy tháng mới mười tám tuổi sao?” Hắn lật xem giấy chứng nhận thân phận của Lâm Khương Dạ, “Có phải hay không dùng thuật pháp sửa lại ngày tháng trên đây?”

“Đương nhiên không phải.” Lâm Khương Dạ chỉ chỉ lên đầu, “Tôi dùng thuật pháp ảnh hưởng lên sóng điện não của chị ấy, làm chị ấy tin tưởng tôi đã tròn mười tám, nếu là đυ.ng tới người có ý chí kiên định như sắt thép hoặc là người có lòng phòng bị thì liền vô dụng.”

Đường Tự Ninh hỏi: “Sao cậu không dán Truy Tung phù trên người của tên Từ Nghĩa Phong kia, tên Thuật Sĩ bên người hắn vậy lợi hại như vậy sao?”

“Lão già kia là năm đồng thuật sĩ.”

Lâm Khương Dạ đi đến chỗ này là để tiếp xúc Từ Nghĩa Phong, muốn nhân cơ hội cho hắn Truy Tung phù, nhưng bên người hắn lại có thuật sĩ, dùng một chút chú lập tức bị phát hiện, chỉ có thể đành từ bỏ, hơi thở của Thịnh Vân Tô biến mất, chuyện này chắc chắn chính là tên thuật sĩ này làm, cho nên Lâm Khương Dạ mới không thấy tung tích của Thịnh Vân Tô.

“Năm đồng rất lợi hại sao, một hai đều không bằng.”

Lâm Khương Dạ bị hắn chọc cười, Đường Tự Ninh sờ sờ mặt, hỏi Lâm Khương Dạ cười cái gì.