Lâm Khương Dạ điện kêu Đường Tự Ninh lại nhà nàng, sau đó đi cửa hàng bán đồ ăn sáng phía đối diện mua năm l*иg hấp bánh bao thịt, mười túi sữa đậu nành, hai mươi cái trứng luộc nước trà, đóng gói cẩn thận, Đường Tự Ninh cũng tới rồi.
Lâm Khương Dạ đội nón bảo hiểm lên, ngồi trên chiếc xe mô tô phân khối lớn của hắn, “Đi, chúng ta đi Cục Công An Thành Phố.”
Trên đường, Lâm Khương Dạ cùng Đường Tự Ninh nói, Bạch đại đội trưởng công an thành phố là thúc thúc của mình, cô đi tìm Bạch thúc thúc hỏi thăm một chút về người họ Từ đó, Xuân Xuân tuy rằng không có nói ra, bên Bạch thúc thúc khẳng định sẽ tra ra danh sách của những người đó.
“Tôi biết, cha của Bạch Cảnh Việt, ngươi cọ anh trai nhân tiện cọ lun cái thúc thúc thẩm thẩm, đúng không?”
Lâm Khương Dạ cười, bố mẹ Bạch Cảnh Việt đối nàng phi thường tốt, tới rồi khi, Đường Tự Ninh ở phía đối diện đường cái chờ nàng, Lâm Khương Dạ ở phòng bảo vệ để lại một phần ăn sáng, sau đó quen cửa quen nẻo đi văn phòng của Hình Cảnh Chi Đội.
“Bạch thúc thúc, con tới đưa bữa sáng cho mọi người nha.”
“Khương Dạ tới.” Bạch Thủ Dương thức đến đôi mắt đỏ bừng.
Lâm Khương Dạ vội đưa qua cho thúc ấy ly sữa đậu nành cùng bốn cái bánh bao nhân thịt, “Thúc, thúc ăn cơm sáng trước đã.”
Bạch Thủ Dương nhìn đồng hồ treo trên tường, 6 giờ hai mươi, “Ngươi còn không mau đi trường học buổi sáng?”
“Con Lập tức đi liền.” Lâm Khương Dạ hỏi: “Bạch thúc con muốn hỏi, mọi người điều tra danh sách khách trong quán bra mà Thịnh Vân Tô đi làm, có hay không người họ Từ?”
“Ngươi tiểu hài tử quản những thứ này để làm gì, hảo hảo đi học đi.”
Lâm Khương Dạ cũng không gạt Bạch Thủ Dương, trước kia bố mẹ nàng cùng Bạch thúc thúc giống như từng có hợp tác, Lâm Khương Dạ nói: “Đêm qua mẹ của Thịnh Vân Tô có tới tìm con, con dùng Hương hỏi đường của bố để lại, hỏi ra được người nam nhân họ Từ đâu.”
Bạch thủ dương khí không đánh một chỗ tới, “Ngươi lại trộm dùng hương của bố ngươi, xem ngày mai cho ngươi toàn thu lên.”
Lâm Khương Dạ cười hắc hắc, nàng còn trộm dùng phù của bố để lại đâu.
Bạch Thủ Dương duỗi tay ngoắc ngoắc đã ăn tới cái thứ năm bánh bao Tiểu Tần, “Tiểu Tần, ngươi tới đây.”
“Có đội trưởng.” Tiểu Tần một hơi đem dư lại nửa túi sữa đậu nành đều uống sạch, lau lau miệng, “Tiểu Dạ, bữa sáng nay của ngươi đưa thật đúng lúc.”
Bạch Thủ Dương hỏi Tiểu Tần, lần trước ở quán Bar điều tra danh sách khách nhân thời điểm, có hay không người họ Từ.
Tiểu Tần lật tư liệu tới lui, nói: “Có, bất quá hắn đã bị loại trừ diện tình nghi, người này là ở ngoài danh sách.”
“Lại tra, điều tra sâu vào, cho hắn từ khi sinh ra đến bây giờ tư liệu toàn bộ điều tra ra tới, còn có tất cả người có quan hệ với hắn, càng kỹ càng tỉ mỉ càng tốt.”
Tiểu Tần sửng sốt, “Hảo, ta lập tức đi tra.”
“Phan đã.” Bạch Thủ Dương nói: “Đừng kinh động tới hắn, âm thầm điều tra.”
Nếu cái người họ Từ này thực sự có vấn đề, đã bài trừ hiềm nghi nếu bị hắn phát hiện một lần nữa bản thân bị điều tra, sẽ khiến hắn cảnh giác, nữ sinh mất tích kia sẽ càng nguy hiểm.
“Đã rõ.”
Trong lòng Lâm Khương Dạ gấp như mèo cào, Bạch thúc thúc nhiệm vụ đều an bài xong rồi, nàng liền tên của hắn cũng chưa biết, Lâm Khương Dạ vội thối lui đến cạnh cửa, “Bạch thúc thúc, ta đây trở về trường học nha.”