Chương 12

Lâm Khương Dạ cười, “Không sử Thi Thuật Pháp, người khác sẽ không nhìn không thấy tiểu người giấy cũng sẽ không nghe được bọn họ nói đâu.”

Đường Tự Ninh đỏ mặt gãi gãi đầu, đột nhiên nghĩ đến cái gì, “Không ổn, tấm Chân Ngôn Phù kia ta đã quên thu hồi rồi.”

Lâm Khương Dạ nói: “Không có việc gì, trước khi cô ấy bước ra ghế lô, tôi liền niệm cái quyết đem Chân Ngôn Phù sau lưng của Xuân Xuân đốt rồi.”

................

Đường Tự Ninh trở về nhà của mình, Lâm Khương Dạ tắm rửa xong mới mở nguồn điện thoại lên, khi làm việc Lâm Khương Dạ không muốn bị quấy rầy, cho nên khi đốt Hương hỏi đường, Lâm Khương Dạ liền khóa máy.

Có vài tin nhắn điều là của Bạch Cảnh Việt nhắn lại đây:

【Ở lớp quốc tế có quen không, ngươi cùng Đường Tự Ninh ngồi cùng bàn, hắn có hay không làm khó dễ ngươi? 】

【Dương Lâm Thụy nhìn thấy Đường Tự Ninh ngồi xổm trước cửa nhà ngươi. 】

【Lâm Khương Dạ, ngươi để ý một chút, ngươi cùng Đường Tự Ninh ở trong phòng ngây người đã hai tiếng đâu. 】

【Tôi đang ở trước cửa nhà cậu nè. 】

【Lâm Khương Dạ, tôi đem Đường Tự Ninh đánh một trận! Hắn ngày mai dám tìm cậu xì hơi, cậu cứ nói cho tôi. 】

Lâm Khương Dạ định cho trả lời hắn tin tức giải thích một chút, vừa thấy đã 12 giờ rưỡi, vừa đúng lúc này Đường Tự Ninh phát tới tin tức: 【Tôi về đến nhà rồi, cậu ngủ rồi sao? 】

Lâm Khương Dạ nhanh chóng trả lời Đường Tự Ninh:【Tôi đang chuẩn bị ngủ, ngủ ngon. 】

Lâm Khương Dạ tắt đèn, thực mau liền ngủ rồi, bên đầu bên kia, Bạch Cảnh Việt còn đang đợi Lâm Khương Dạ hồi âm, trước kia Lâm Khương Dạ cũng từng có mấy lần tắt máy, nhưng khi khởi động lại sẽ trả lời tất cả tin nhắn của hắn Bạch Cảnh Việt suy nghĩ ngày mai muốn hay không đi tìm Lâm Khương Dạ xin lỗi.

Lại nghĩ không ra xin lỗi vì lý do gì, hắn nguyên bản liền không phải anh trai của cô.

Bạch mụ mụ xem nhi tử phòng vẫn còn sáng đèn, đẩy cửa đi vào, “Con trai, trễ như thế này rồi sao còn chưa ngủ?”

“Mẹ, trước khi người tiến vào có thể gõ cửa sao?”

“Ta là mẫu thân đại nhân của ngươi, có gõ hay không phải xem ta cao hứng không đã.”

Bạch Cảnh Việt bất đắc dĩ, “Con chờ bố, có chuyện muốn hỏi người một chút.”

“Vậy thì đừng đợi nữa, nói không chừng buổi tối ngày mai bố con mới có thể trở về.” Bạch mụ mụ nói: “Nữ sinh kia mất tích đều đã năm ngày, bố con tra án áp lực rất lớn, phải tăng ca thêm giờ điều tra đâu.”

Bạch mụ mụ lại hỏi: “Đúng rồi mẹ hỏi ngươi, Khương Dạ hai ngày này như thế nào không có tới nhà chơi, hai đứa con cãi nhau à? ”

“Nàng chuyển tới lớp Quốc Tế.”

“Khẳng định là con chọc nàng tức giận.” Trời biết bạch mụ mụ nghĩ muốn cái khuê nữ như nào, Lâm Khương Dạ lại vui vẻ nhận làm em gái, liền cái này xú nhi tử, chết sống không chịu, “Ngày mai con cần thiết đi xin lỗi nàng!”

...............

Sáng sớm khi Lâm Khương Dạ rời giường có bói một quẻ, gần đây sự nghiệp của Bạch thúc thúc đặc biệt vội, tối hôm qua khẳng định ở Cục Công An suốt đêm để tăng ca.