Chương 26: Chúc Ninh Phong

Editor: Fiona Lý do Tạ Diên Hưng muốn cưới nàng, thật ra rất đơn giản - hôn nhân chính trị.

Chúc Nghi chưa từng gặp Tạ Diên Hưng, càng không muốn gả đi xa, hơn nữa là người đến từ thời hiện đại, nàng vốn không xem trọng hôn nhân chính trị, muốn lôi kéo người có lợi cho gia tộc, có thể dùng thủ đoạn, dùng lời lẽ thuyết phục, dùng tín ngưỡng, nhưng dựa vào thành hôn là sao? Chẳng lẽ là bán mình hay sao?

Nàng cự tuyệt rất dứt khoát, là bảo bối của Chúc gia, tự nhiên không ai nỡ ép buộc nàng, với địa vị của Chúc gia ở Nghiệp Thành, nếu ngay cả chút tự do này cũng không cho nàng, vậy thì thực lực của Chúc gia cũng quá kém cỏi rồi.

Nhưng Tạ gia cũng là gia tộc có máu mặt, chuyện từ hôn nếu làm quá cứng nhắc, đối với Chúc gia cũng không tốt, vì để Tạ gia giữ thể diện, Chúc gia bèn lấy cớ nàng tuổi còn nhỏ, chuyện hôn nhân vài năm nữa hãy bàn, dù sao Tạ Tùng cũng đã lớn tuổi, sống không được bao lâu nữa, chờ Tạ Tùng chết đi, nàng tái giá cũng không muộn.

Lần trì hoãn này, liền đẩy nàng từ mười hai tuổi đến mười sáu tuổi, đẩy đến lúc gặp Tạ Niên Chu bị hệ thống trói buộc, gia tộc che chở nàng lập tức tiêu tùng, đừng nói tự do hôn nhân, ngay cả tự do thân thể nàng cũng sắp không còn - Nàng trong giấc mơ, chính là bị Tạ Niên Chu giam cầm trong ngục tối.

Nghĩ đến cảnh cả nhà bị gϊếŧ bị giam cầm trong tương lai, nàng bỗng dưng nảy sinh ý nghĩ hoang đường là gả cho Tạ Diên Hưng cũng không tệ.

Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ thoáng qua, nàng không thể làm ra chuyện ngu ngốc như hy sinh bản thân để gϊếŧ chết một người được.

Tuy không thể làm ra chuyện ngu ngốc như vậy, nhưng có thể mượn gió bẻ măng thì vẫn nên mượn, dù sao có nàng hay không, Tạ Diên Hưng cũng đều muốn gϊếŧ chết Tạ Niên Chu, lợi ích này nàng không chiếm thì uổng phí.

Nghĩ đến đây, tâm trạng Chúc Nghi rất tốt, không còn bận tâm đến độ hảo cảm lúc lên lúc xuống của Tạ Niên Chu nữa, sau khi rời khỏi phòng khách, liền sai người đi tìm huynh trưởng Chúc Ninh Phong đang hẹn người ra ngoài săn bắn.

—Với năng lực hiện tại của nàng rất khó gϊếŧ chết Tạ Niên Chu, nàng thấy Tạ Diên Hưng cũng không nắm chắc được mười phần, lúc này phải tăng thêm một lớp bảo hiểm cho mình, để huynh trưởng thêm dầu vào lửa.

Chúc Nghi rất ít khi mời người khác, đột nhiên được mời, Chúc Ninh Phong còn tưởng rằng Chúc Nghi xảy ra chuyện, cũng không thèm săn bắn nữa, vội vàng dẫn theo tùy tùng cưỡi ngựa đến Kính Thủy sơn trang.

Vì muốn nhanh chóng đến nơi, hắn còn đi đường tắt, đi qua con đường nhỏ xuyên qua phòng khách để tìm Chúc Nghi.

Người luyện võ khứu giác rất nhạy bén, khi đi ngang qua phòng khách, Chúc Ninh Phong đột nhiên ngửi thấy mùi máu tanh thoang thoảng, trong lòng không khỏi giật mình, theo bản năng nhìn về phía phát ra mùi máu.

Cửa sổ chữ thập hé mở che khuất bóng người, mơ hồ nhìn thấy một thiếu niên đang ngồi bên trong, y phục trên người thiếu niên rất quen mắt, là bộ y phục cũ hắn để ở trang tử, như nhận ra ánh mắt của hắn, thiếu niên ngẩng đầu lên, đập vào mắt là một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp.

Đó là một khuôn mặt mà cho dù là nam tử cũng phải khen một câu xinh đẹp.

Đặc biệt là đôi mắt phượng kia, sắc bén, cao quý, mang theo vẻ phong lưu, quả thực là đôi mắt có thể khiến nữ nhân si mê.

Bước chân vội vàng của Chúc Ninh Phong chậm lại.