Editer : camuoii
Mãi cho đến khi vào tiểu khu, Kỷ Hoài An và cậu cũng không tách ra.
Bởi vì chưa tới đây lần nào, Đỗ Hoàn Sanh sợ bại lộ, cọ tới cọ lui cố ý đi chậm một chút.
Kỷ Hoài An đẩy xe đạp đi phía trước, quay đầu hỏi cậu: “cậu ở tầng nào?”
Đỗ Hoàn Sanh nói: “2w-8.”
Anh một tay đỡ xe, nhìn Đỗ Hoàn Sanh nói: “trùng hợp, tôi ở tầng 2w-7.”
Đỗ Hoàn Sanh hai mắt phát sáng, không nhịn được hoan hô: “Thật vậy sao, quá tốt rồi!”
Anh cậu cũng biết lựa nhà quá a!
Tiểu khu một tầng có hai căn, Kỷ Hoài An ra thang máy trước, nghiêng người nhìn cậu nói.
“Hoàn sanh, ngày mai gặp.”
Đỗ Hoàn Sanh ừ một tiếng: “Ngày mai gặp!”
Căn phòng Đỗ Viễn Trí mua cho cậu rất lớn, theo cậu đánh giá không quá hai trăm mét vuông, trang trí đơn giản thoải mái theo phong cách hiện đại.
Không gian phòng khách trang trí những vật tinh xảo, hẳn đều là Đỗ Viễn Trí cố ý cho cậu.
Mới vừa tiến vào nhà, cậu liền nhận được điện thoại Tống Ngải gọi tới.
“Sanh Sanh, tan học rồi à?”
Đỗ Hoàn Sanh thay dép lê: “Dạ, con mới vừa về tới nhà, mẹ đang ăn cơm sao?”
Tống Ngải hôm nay đi công tác, bay đến tỉnh khác tham gia triển lãm tranh.
Nghe thấy cậu tri kỉ quan tâm mình ăn cơm chưa, nhịn không được cười ra tiếng.
“mẹ ăn rồi, nói mẹ nghe con hôm nay làm gì?”
Đi học không có gì để nói, Đỗ Hoàn Sanh liền đem chuyện mình đi xem bóng rổ ra kể.
Nào biết Tống Ngải vừa nghe cậu kể đi xem bóng, ngữ khí lập tức trở nên nghiêm túc: “Sao lại đi xem bóng, có phải cảm thấy nơi nào không khỏe không?”
Đỗ Hoàn Sanh khó hiểu, xem một trận bóng mà thôi, có cái gì mà nghiêm túc vậy: “Không có nơi nào không thoải mái, mẹ bên trong sân bóng náo nhiệt lắm, lần sau con dẫn mẹ cùng đi xem.”
Nghe thấy cậu không có chuyện gì, Tống Ngải lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Thân thể có nơi nào không thoải mái, phải nhanh gọi điện cho ca ca con biết không?”
Đỗ Hoàn Sanh gật gật đầu: “Con biết rồi mẹ, con không có gì không thoải mái, trong sân bóng có điều hòa, sẽ không bị cảm nắng.”
Cậu mở tủ lạnh ra, đem đồ ăn mà dì trong nhà nấu sẵn bỏ vào lò vi sóng, ngồi ở một bên chống tay nghe Tống Ngải lải nhải, lâu lâu còn gật gật đầu.
Mỗi câu Tống Ngải nói ra cậu đều nghiêm túc đáp lại, cậu thật hưởng thụ cảm giác tình thương của mẹ bao vây lấy.
Điện thoại để qua một bên, phòng quá lớn lời nói từ điện thoại phát ra rất lớn.
Đỗ Hoàn Sanh không thích ở nơi trống trải quá, sẽ cô đơn .
Cậu nghĩ hay là về nhà ở luôn, nhưng nghĩ lại, nếu về nhà, nói không chừng rất khó gặp mặt Kỷ Hoài An.
Cậu quyết định tạm thời không quay về.
Cơm nước xong, Đỗ Hoàn Sanh về phòng.
Căn hộ này chỉ có mình cậu ở, nhưng Đỗ Hoàn Sanh lại là người thích náo nhiệt, tắm xong lên giường lại không có chuyện gì làm.
Cậu mở điện thoại lên, đem danh sách bạn tốt tỉ mỉ nhìn một lần.
Danh sách cũng không nhiều bạn lắm, tính luôn Kỷ Hoài An, thì đâu đó 80 mươi mấy bạn.
Lúc trước khi xuyên qua cậu sắp tốt nghiệp đại học năm bốn, nên học chương trình học cậu đều đã học xong rồi.
Hiện tại chương trình học với cậu cũng không tốn bao nhiêu tinh lực để hoàn thành.
Ánh trăng hôm nay thật tròn, Đỗ Hoàn Sanh dựa vào đầu giường, hứng thú bừng bừng mà mở diễn đàn kinh đại ra hóng chuyện.
Cố định top đầu luôn là Yến Tiêu, nói hắn lợi hại cỡ nào, đẹp trai cỡ nào......
Đỗ Hoàn Sanh cảm thấy đen đủi, ngón tay lướt xuống dưới.
Chỗ nào có vai chính công nơi đó liền có vai chính thụ, mấy cái tiếp theo cái nào cũng có liên quan đến Bạch Niệm.
Trên mạng, mọi người đều có một cái ID, cái này như một cái mặt giả dối để mọi người không kiêng nể gì mà bày ra bộ mặt u ám nhất.
Một bên lại vì một tấm ảnh chụp không rõ ràng, mà những người này là có thể đổi trắng thay đen, nói Bạch Niệm không biết xấu hổ, ở bên ngoài làm trai bao.
Đầu chương tác giả đã dùng một đoạn dài để miêu tả cuộc sống đầy gian nan của Bạch Niệm, ở trường học bị bạn học dùng đủ các loại hình thức lăng mạ, ở nơi làm việc thì thường xuyên bị quấy rối, ngay cả đi trên đường cũng có thể vô duyên vô cớ chọc phải phiền toái.
Bạch Niệm chắc là vai chính thụ xui xẻo nhất từ trước đến nay.
Tuy rằng sau này Yến Tiêu nhận ra tình cảm của mình, giúp Bạch Niệm giải quyết hết tất cả phiền toái cũng với những người khi dễ cậu.
Nhưng như vậy thì có ích lợi gì, Bạch Niệm đã chịu thương tổn là điều không thể thay đổi.
Có vết thương, cho dù đã kết vẩy khỏi hẳn, nhưng cũng từng đau.
Đỗ Hoàn Sanh nghĩ thầm, nếu còn có thể gặp Bạch Niệm, liền nhắc nhở cậu một chút, làm cậu cách Yến Tiêu xa một chút.
Xuống chút nữa, Đỗ Hoàn Sanh liền thấy có bài về Kỷ Hoài An.
Đỗ Hoàn Sanh xoa xoa đôi mắt, hưng phấn mà bấm vào xem.
Thân là người tam quan đoan chính nhất trong bộ tiểu thuyết này, nam8 hoàn mỹ nhất, bình luận không có chỗ nào mà không khen hắn.
[ Tôi nhìn Kỷ học trưởng một cái liền muốn mang thai. ]
[ Anh ấy thật sự rất đẹp trai, ngày thường hào hoa phong nhã, không nghĩ tới anh ấy còn có thể chơi bóng rổ. ]
[ Kỷ học trưởng của chúng ta có thể học giỏi tại sao lại không giỏi thể thao được chứ. ]
[ mấy người nói coi Kỷ học trưởng cùng với Yến Tiêu ai đẹp hơn? ]
Hai người bị đặt ở cùng nhau so sánh là chuyện thường thấy trong cốt truyện, Đỗ Hoàn Sanh khẽ hừ nhẹ một tiếng nói: “Đương nhiên là Kỷ Hoài An càng đẹp trai hơn.”
[ tôi cho Yến Tiêu một phiếu, hắc hắc, hắn thật sự quá cao, cơ bắp cũng đẹp kia cái gì......]
[ tôi chọn Kỷ học trưởng, tôi thích ôn nhu, so chiều cao, Kỷ học trưởng căn bản không thua Yến Tiêu! ]
[ đây topic của Kỷ học trưởng, Yến Tiêu liếʍ cẩu có thể lăn xa một chút, thấy liền phiền. ]
[ chính là, Yến Tiêu lăn xa một chút, cho rằng ai cũng đều thích cái loại này chỉ phát triển chiều cao não ngắn táo bạo phú nhị đại sao? ]
[ Yến Tiêu không đầu óc? Các ngươi phun cái gì thế, Yến Tiêu năm đó chính là thủ khoa của khoa tài chính đó!!! ]
......
Đỗ Hoàn Sanh càng xem càng phát cáu, này không phải bài nói Kỷ Hoài An sao, như thế nào xuống dưới lại bắt đầu nói Yến Tiêu.
Cậu lòng đầy căm phẫn lập tức đáp trả cái bình luận kia:
[ Cái khác không nói, Kỷ Hoài An tính cách không phô trương lại ôn hòa khiêm tốn, Yến Tiêu kia đυ.ng một chút liền giống như chó điên cả đời cũng đừng mong được học ở đây!!!! ]
Cậu trả lời xong, không thèm đi xem phía dưới nhắn lại, miệng hừ một tiếng rời khỏi diễn đàn.
Khung chat Kỷ Hoài An cậu đặt ở cố định trên vị trí đầu tiên, cả đêm, cậu đem ảnh Kỷ Hoài An click mở nhìn vô số lần.
Nếu không phải sợ đối phương cảm thấy mình quá nhiệt tình quá mức, Đỗ Hoàn Sanh đã sớm cùng anh trò chuyện.
Hơn mười phút sau, cậu bị buồn ngủ đánh úp, Đỗ Hoàn Sanh cả người và điện thoại ôm nhau vùi vào trong chăn.
Màn hình điện thoại còn chưa tắt, vẫn dừng lại ở khung chat Kỷ Hoài An.
Trong mơ cả người tựa hồ như ngủ không quá an ổn, thân thể cuộn tròn lại, gắt gao ôm chăn.
Ầm vang một tiếng.
Đỗ Hoàn Sanh đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt cậu có chút tan rã, trong phòng một mảng đen nhánh, trong đêm mưa tiếng sấm chớp phá lệ chói tai.
Cửa sổ không đóng kín, có nước mưa tạt vào.
Hạt mưa lớn như hạt Đậu đập vào cửa sổ, Đỗ Hoàn Sanh giọng nói khô khốc, hung hăng nhắm mắt, lúc này mới thanh tỉnh được một chút, đứng dậy đi đóng cửa sổ lại.