Editer : camuoii
Đỗ Hoàn Sanh thấy cậu như vậy, còn khuyên cái gì nữa.
Yến Tiêu cùng Bạch Niệm trời định là phải buộc với nhau.
Trong tiểu thuyết, chỉ cần là tác giả muốn vai chính công thụ, cho dù là một ánh mắt, đều sẽ lưu lại ấn tượng sâu sắc về đối phương trong lòng, thậm chí còn mất ăn mất ngủ về người nọ.
Gặp mặt một lần là sẽ tương tư đối phương.
Đỗ Hoàn Sanh lắc đầu, uống một ngụm nước.
Xem ra trình độ não yêu đương của Bạch Niệm so Kỷ Hoài An còn nghiêm trọng hơn.
Cậu hỏi Bạch Niệm: “Sau buổi tối ngày đó, hắn có còn tìm cậu gây phiền toái không?”
Bạch Niệm tự hỏi trong chốc lát, không chỉ có Yến Tiêu không tìm cậu gây phiền toái.
Ngay ngày từ hội sở về ngày hôm sau tiền lương đã được chuyển vào tài khoản cậu.
Cậu cho rằng náo loạn như vậy, đừng nói tiền lương, chỉ sợ cậu còn phải bồi thường tổn thất, nhưng hết thảy mọi chuyện cư nhiên đều không sảy ra.
Ngay cả ngày thường ở trong lớp mọi người đối với cậu thái độ không tốt bây giờ tất cả đều bắt đầu tươi cười với cậu, tan học cậu còn tìm một công việc bán thời gian với mức lương cao tương đối dễ dàng.
Hết thảy mọi việc đều quá mức thuận lợi, giống như là, có người ở sau lưng giúp cậu.
Biết cậu ở trường bị khi dễ, biết cậu thiếu tiền, cho nên, an bài hết thảy.
Bạch Niệm cảm kích mà nhìn người ngồi đối diện đang chống cằm phát ngốc Đỗ Hoàn Sanh, trong lòng hơi hơi động.
Đỗ Hoàn Sanh không biết Bạch Niệm đã đem sự yêu thích từ Yến Tiêu đổi thành mình.
Cả buổi trưa, Đỗ Hoàn Sanh vẫn luôn ở cùng Bạch Niệm nói xấu Yến Tiêu nói đến cậu miệng khô lưỡi khô.
Một buổi học sáng sớm dù Đỗ Hoàn Sanh là người tràn đầy sức sống cũng đã cạn kiệt
Vào nhà liền ngã đầu ngủ, mấy ngày kế tiếp, Đỗ Hoàn Sanh mỗi ngày đúng giờ đi đi học.
Tan học có rảnh liền đi tìm Bạch Niệm, tiếp tục “Tẩy não” cậu.
Trong lúc này, cậu cùng Kỷ Hoài An gặp hai lần, hơn nữa còn cùng nhau ăn cơm.
Thông qua nói chuyện phiếm, Đỗ Hoàn Sanh biết, Kỷ Hoài An hiện tại đã mở một cái công ty, còn đang ở giai đoạn bắt đầu.
Lúc xem tiểu thuyết Đỗ Hoàn Sanh liền biết anh là người ưu tú, Kỷ Hoài An tốt nghiệp cao trung đã bắt đầu đầu tư cổ phiếu còn lời không ít tiền.
Anh về sau sẽ càng ngày càng ưu tú.
Ngày cuối học kỳ Đỗ Hoàn Sanh cùng Bạch Niệm hẹn nhau đi ăn.
Tiệm cà phê, Bạch Niệm ngồi ở trên ghế chờ Đỗ Hoàn Sanh.
Trong khoảng thời gian này lời đồn về cậu đã biến mất đáng kể, hơn nữa làm việc ở quán cà phê tiền lương và trích phần trăm đều rất cao, áp lực kinh tế của cậu cũng đỡ hơn lúc trước rất nhiều.
Thoạt nhìn người so với lúc trước tươi sáng hơn một ít.
Mấy ngày nay phá lệ nóng hơn, Đỗ Hoàn Sanh lúc đến liền nhìn thấy Bạch Niệm vậy mà mặc quần đùi cùng với áo sơmi cotton tay ngắn.
Từ lúc quen cậu tới nay, đối phương ăn mặc vẫn luôn xám xịt, cố tình cậu lại có một gương mặt mỹ mạo hơn người, giống loại minh châu phủ bụi trần.
Quần áo cùng giày đều đã tẩy đến trắng bệch, cứ mặc đi mặc lại.
Hôm nay ăn mặc tuy rằng cũng không có nhiều đặc biệt, nhưng mặc ở trên người Bạch Niệm tổng thể cảm thấy thật hài hòa.
Chỉ là thay đổi bộ quần áo, Bạch Niệm như thay thành người khác.
Đã hoàn toàn nhìn không ra người lúc trước yếu đuối tự ti kia.
“Bạch Niệm.” Đỗ Hoàn Sanh kêu cậu.
Bạch Niệm vừa mới từ chối một người muốn thêm weixin cậu, lúc nhìn thấy Đỗ Hoàn Sanh đôi mắt liền cong cong, chạy chậm tới.
Hoàn Sanh.”
Nhà hàng là do Đỗ Hoàn Sanh đã tính từ trước, nơi này là do Đỗ Viễn trí đề cử cho cậu.
Là một nơi có giới trẻ đặc biệt thích đến, nghe nói có rất nhiều minh tinh đến đây ăn.
Bạch Niệm gần đây đầu óc không còn căng thẳng, lúc gọi món liền chủ động nói: “Hôm nay tôi mời cậu đừng khách khí.”
Đỗ Hoàn Sanh tay cầm menu liền cứng lại, nghe cậu nói như vậy, liền hỏi: “Cậu có phải hay không có chuyện gì không nói cho tôi biết?”
Bàn tay Bạch Niệm nắm chặt lại, cậu vẫn thành thật nói: “Tôi biết là cậu vẫn luôn không muốn tôi cùng Yến Tiêu có dính líu, chính là......”
Đỗ Hoàn Sanh nhắm mắt.
Cậu liền biết.
Bạch Niệm không có khả năng vô duyên vô cớ thay đổi như vậy, hai người đã sảy ra sự kiện gì.
Cậu cùng Bạch Niệm không phải cùng chuyên ngành, Yến Tiêu đương nhiên là có rất nhiều cơ hội đi tìm Bạch Niệm.
Mỗi lần gặp mặt, Đỗ Hoàn Sanh đều đặc biệt trịnh trọng nói cho cậu, kêu cậu đừng tới gần Yến Tiêu.
Ngàn phòng vạn phòng, vẫn là phòng không được.
Đỗ Hoàn Sanh đem tay cứng nhắc buông xuống, nhíu mày: “Lúc trước chuyện đưa nước cho hắn, còn có sự tình ở hội sở cậu đều đã quên sao, có cần tôi lại nhắc một lần lại cho cậu nhớ không?”
Bạch Niệm cắn môi, không dám nhìn Đỗ Hoàn Sanh.
“Hắn ở trước mặt tất cả mọi người trào phúng cậu, lúc cậu gặp nguy hiểm lại ra điều kiện muốn áp chế cậu muốn cậu làʍ t̠ìиɦ nhân cho hắn tất cả cậu đã quên rồi à?
Bạch Niệm, cùng một người kết giao phải xem điểm tốt của họ là gì, người cậu cứ như vậy thích hắn sẽ không có kết cục tốt.”
Bị Đỗ Hoàn Sanh nhắc nhở như vậy, Bạch Niệm sắc mặt nháy mắt liền thay đổi.
Đúng vậy, rõ ràng lúc trước Yến Tiêu đối với cậu rất xấu, chính mình vì cái gì mà không ghi thù?
Vì cái gì chính mình mỗi lần thấy Yến Tiêu, đối phương nói nói mấy câu, chính mình liền không hề quan tâm mà tha thứ cho hắn?
“Cũng là trước hai ngày tôi mới biết được, tiền lương ngày đó ở hội sở là hắn lĩnh về cho tôi, công việc hiện tại cũng là do hắn ở sau lưng giúp đỡ, hắn còn......”
Cậu nhìn Đỗ Hoàn Sanh, nói chuyện thanh âm càng ngày càng nhỏ, “Hắn còn xóa hết mấy cái tin đồn không hay về tôi, chủ động viết bài xin lỗi tôi ở diễn đàn trường.”
Ở buổi tối hội sở ngày đó sau này, Yến Tiêu biết Bạch Niệm người này ăn mềm không ăn cứng, cưỡng chế yêu kia áp dụng không được trên người cậu.
Nhưng hắn Yến Tiêu là người như thế nào, mười mấy tuổi đã có vài mối tình, am hiểu nhất là khiến người khác siêu lòng mà yêu hắn.
Bạch Niệm từ nhỏ gia đình nghèo khổ hoàn cảnh sinh hoạt khó khăn, cả nhà đều dựa vào cậu có rất ít người giúp đỡ cậu.
Ở trường bị xa lánh khi dễ, ở vũng bùn liều mạng giãy giụa.
Đến khi người khác cho một chút quan tâm, liền gấp không chờ nổi đem cả trái tim ra đối đãi với người ta.
Rốt cuộc, trừ bỏ thiệt tình chính mình cái gì cũng không có.
Đỗ Hoàn Sanh cũng không trách cậu, chỉ hận cái cốt truyện chết tiệt này.
Cậu biết, Bạch Niệm sẽ bởi vì tham luyến chút ấm áp đối phương cho cậu mà lựa chọn cùng hắn ở bên nhau.
Yến Tiêu sẽ không công khai mối quan hệ của bọn họ, chỉ đem cậu đùa giỡn, mà ngay từ ban đầu đoạn tình cảm này đều là dối trá, khiến Bạch Niệm càng lún càng sâu.
Thẳng đến khi bạch nguyệt quang của Yến Tiêu từ nước ngoài trở về, Bạch Niệm sẽ bị Yến Tiêu một chân đá văng ra.
Nghĩ vậy, Đỗ Hoàn Sanh nhìn về phía cậu, mang theo ánh mắt không biết phải làm sao giúp cậu.
Cho dù có là người xuyên qua như cậu cũng không thể thay đổi được, cốt truyện chính vẫn là sẽ không thay đổi.
Bộ dáng hiện tại của Bạch Niệm, rõ ràng đã bắt đầu đối Yến Tiêu có hảo cảm.
“Nếu tôi nói với cậu, cậu cùng hắn ở bên nhau, cậu sẽ chết rất thảm, cậu tin không?”
Người đối diện lộ ra vẻ mặt nghiêm túc mà trước giờ Bạch Niên chưa từng thấy, lưng của Bạch Niên lập tức tê dại không hiểu vì sao.
“Tôi, tôi tin cậu, Hoàn Sanh, tôi sẽ không ở bên cậu ta.”