Chương 16 Xem Phim

Editer : camuoii

“Kỷ học trưởng, anh như thế nào biết được Hoàn Sanh có bệnh tim?”

Sự tình ngày hôm qua phát sinh quá đột nhiên, Bạch Niệm đến bây giờ mới phản ứng lại.

Đỗ Hoàn Sanh rõ ràng cùng mình quen cũng tương đối sớm, cậu cũng không biết Đỗ Hoàn Sanh có bệnh tim, Kỷ học trưởng là làm sao mà biết được.

Kỷ Hoài An giọng nói như cũ thanh triệt, không hề bị trời nóng mà ảnh hưởng: “Tôi trước kia đã từng nhìn thấy người khác tái phát bệnh tim.”

Thì ra là như thế này.

“Hoàn Sanh vẫn luôn rất hoạt bát, một chút cũng không giống người mắc bệnh tim.” Bạch Niệm lo lắng nói, nghĩ đến Đỗ Hoàn Sanh ngày hôm qua ở trước mặt cậu té xỉu bây giờ nghĩ đến vẫn còn sợ.

Kỷ Hoài An hơi hơi ngẩng đầu, hầu kết lăn lăn: “Đúng vậy.”

Đỗ Hoàn Sanh chính là người đáng yêu nhất trên thế giới, trên người cậu tựa như có rất nhiều rất nhiều năng lượng, chỉ cần lại gần cậu một chút liền sẽ bị năng lượng vui vẻ của cậu lây nhiễm.

“Kỷ học trưởng, Bạch Niệm!”

Nơi xa xa có người nhìn bọn họ gọi to, cách một lớp khí nóng Kỷ Hoài An vẫn có thể thấy gương mặt tươi cười sáng lạng của cậu.

Cặp mắt kia thật là đẹp mắt, rất sáng, như một viên đá quý chất lượng.

Kỷ Hoài An từ bóng râm đi ra bước một bước lớn.

Bạch Niệm phải chạy mới miễn cưỡng đuổi kịp anh.

“Hoàn Sanh.” Kỷ Hoài An đứng đối diện cậu.

“Kỷ học trưởng, đây là chị của tôi, chị ấy là người của công chúng, không có phương tiện tháo kính râm và khẩu trang, anh đừng để ý.”

Đỗ nguyên ngải kéo tay em trai, cũng cùng bọn họ chào hỏi.

Bốn người cùng đi vào trong, khí lạnh bên trong tức khắc phả lên người, nóng lạnh luân phiên, Đỗ Hoàn Sanh nhịn không được rùng mình một cái.

Cậu duỗi tay sờ sờ cánh tay, trên người liền rơi xuống chiếc áo sơmi.

Kỷ Hoài An cởϊ áσ sơmi bên ngoài ra, bên trong còn ăn mặc một cái áo ngắn tay.

“Cảm ơn Kỷ học trưởng!”

Cậu đem đem áo mặc vào, lôi kéo Bạch Niệm đi đến chỗ lấy vé.

“Kỷ tiên sinh, cảm ơn cậu ngày hôm qua đưa em trai tôi tới bệnh viện.” Đỗ nguyên ngải nhìn anh cảm ơn .

Kỷ Hoài An gật đầu: “Không cần khách sáo.”

Tầm mắt Đỗ nguyên ngải dừng trên người Đỗ Hoàn Sanh cách đó không xa.

Bởi vì có bệnh, cậu vẫn luôn nhìn không rắn chắc, cổ tay cổ chân lộ ở bên ngoài đều mảnh khảnh tinh tế.

Yếu ớt đến mức phảng phất nhéo một cái liền vỡ làm đôi.

Nhưng trên người cậu lại có sức sống mạnh mẽ, trên mặt lúc nào cũng tươi cười.

Đỗ nguyên ngải cười khổ nói: “Buổi sáng hôm nay tôi còn cười nó, còn trẻ mà cười nhiều như vậy sao này già sẽ có nhiều nếp nhăn.”

Đỗ nguyên ngải nhớ tới bộ dáng cợt nhả của em trai——

Cậu nghe thấy tỷ tỷ mình nói giỡn, ha ha ha cười rộ lên, quay đầu cười hì hì nói: “Em chính là người thích cười mà.”

Kỷ Hoài An khóe môi cũng nhẹ nhàng cong một chút, tầm mắt dừng ở trên người cậu, mang theo một chút chua sót không dễ phát hiện.

“Bệnh của nó, hy vọng cậu có thể bảo mật.”

Kỷ Hoài An hồi phục: “Tôi sẽ không nói với ai.”

Anh biết hào môn ở Kinh Đô tranh đấu có bao nhiêu huyết tinh, Đỗ Hoàn Sanh là đầu quả tim của người Đỗ Gia, nếu như bị người khác phát hiện cậu bị bệnh, chỉ sợ sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái.

“Hoàn Sanh đối với cậu không hề có tâm đề phòng, nhưng cũng không dám làm bạn, nó hôm nay gọi cậu cùng với cậu bạn kia đi cùng, tôi còn rất kinh ngạc.”

Khi đang nói chuyện, Đỗ Hoàn Sanh đã lấy xong vé, đứng ở quầy mua bắp rang quay đầu lại lộ ra nụ cười trong sáng.

Thật nhanh, Bạch Niệm cùng cậu một người ôm một thùng bắp rang và bốn ly Coca đi tới.

Đỗ nguyên ngải không ăn bắp rang, chỉ cầm một ly Coca.

Kiểm vé xong đi vào, Đỗ Hoàn Sanh tiến lên một bước ngồi giữa Bạch Niệm và Kỷ Hoài An, đem một thùng bắp rang đưa cho Bạch Niệm.

“Tôi và Kỷ học trưởng một thùng, thùng cậu giải quyết.”

Bạch Niệm ôm bắp rang bảo đảm chính mình nhất định sẽ không lãng phí, tất cả đều ăn hết.

Kỷ Hoài An làm bộ không nhìn thấy đáy mắt giảo hoạt của Đỗ Hoàn Sanh thuận theo sắp xép của cậu.

Đỗ Hoàn Sanh nhìn hai người bị ngăn cách.

Nghĩ thầm mình cũng quá thông minh, như vậy hai người liền không có cơ hội tiếp xúc, Kỷ Hoài An đối với Bạch Niệm cũng không có thời điểm động tâm.

Đỗ Hoàn Sanh từ trước đến nay không có gì kiên nhẫn, cố tình chị cậu đóng là phim văn nghệ, cậu đã ngáp rất nhiều lần, thiếu chút nữa là ngủ gục.

Cậu đã nhắm mắt không biết bao nhiêu lần, gương mặt đột nhiên bị thứ gì đó lạnh băng đυ.ng vào.

Đỗ Hoàn Sanh nháy mắt bừng tỉnh, nương theo ánh sáng từ màn hình thấy rõ người chọc cậu là Kỷ Hoài An.

Đối phương đột nhiên tiết sát mặt lại, trong bóng tối bốn mắt nhìn nhau, tim cậu tăng tốc đập, vội vàng đem mặt hướng chỗ khác.

Kỷ Hoài An dùng âm thanh chỉ có cậu nghe thấy nói bên tai cậu: “Bên trong này điều hòa mở rất thấp, ngủ sẽ cảm mạo.”

Giọng nói anh rất thấp, mang theo âm lượng từ tính khác so ngày thường.

Đỗ Hoàn Sanh cảm thấy chính mình cảm nhận được cả hơi thở của xung quanh, hiện tại thân thể tựa như lửa thiêu đốt nóng bừng.

Tim đạp như muốn nhảy lên cuốn họng.

Cậu cầm lấy Coca hút từng nhụm từng ngụm lớn, nước lạnh như băng từng đợt từng đợt nện vào lòng cậu

Thời gian còn lại, Đỗ Hoàn Sanh không còn chút xíu buồn ngủ nào, một thân ngồi thẳng tắp.

Chẳng qua, cậu sẽ trộm liếc nhìn Kỷ Hoài An một cái, nương theo ánh sáng mỏng manh ở trong lòng tinh tế miêu tả hình dáng anh.

Sợ bị bắt gặp, cậu vội vàng nhìn chỗ khác, sau đó lại bất động thanh sắc dịch ánh mắt sang.

Xem xong phim, Bạch Niệm ôm bắp rang nói: “ chị của Hoàn Sanh diễn thật tốt.”

Đỗ nguyên ngải bị cái xưng hộ này chọc cười “ Cậu là bạn của Hoàn Sanh thì liền giống nó kêu chị là được rồi đừng có khách khí như vậy.”

Bạch Niệm ngượng ngùng mà hô một tiếng: “ Chị Nguyên ngải.”

Đỗ Hoàn Sanh hơi thất thần, ngẩng đầu đem Kỷ Hoài An từ đầu đến chân quét một lần.

Làm nam 8 có thiết lập hoàn mỹ nhất, Kỷ Hoài An thân cao chân dài, bả vai rộng lớn hữu lực.

Cánh tay......

Đỗ Hoàn Sanh chợt nhớ tới, ngày hôm qua hình như là Kỷ Hoài An ôm cậu tới bệnh viện.

......

Vui mừng một giây lúc sau, cậu bắt đầu tiếc nuối.

Được Kỷ Hoài An ôm trong ngực, đây chính một trải nghiệm rất hiếm có, một khoảng khắc khó có được đó, cậu thế mà không có bất cứ ấn tượng nào.

Bọn họ tách nhau ra ở cửa rạp chiếu phim, Bạch Niệm vẫn như cũ được Kỷ Hoài An tiện đường đưa về trường.

Nhìn bọn họ hai bóng dáng cùng nhau rời đi, Đỗ Hoàn Sanh cổ họng như là bị thứ gì chặn lại.

Cậu xuyên qua đến bây giờ đã thay đổi rất nhiều cốt truyện, sẽ có hiệu ứng cách bướm.

Hướng phát triển hiện tại cậu không khống chế được, cũng không còn giống trong tiểu thuyết, thái độ Kỷ Hoài An đối với Bạch Niệm cũng giống như những học đệ khác.

Cốt truyện ở hội sở, Bạch Niệm bị Yến Tiêu mang đi cưỡng chế cùng hắn xảy ra một đêm tình.

Kỷ Hoài An nhận được điện thoại Bạch Niệm thời điểm chạy tới nơi còn cùng Yến Tiêu đánh một trận.

Yến Tiêu từ nhỏ đã học đánh quyền, Kỷ Hoài An đánh không lại, cuối cùng bị đánh đến xương sườn đều bị gãy.

Hiện tại tất cả đều không có sảy ra.

Đỗ Hoàn Sanh yên lặng nghỉ, chính mình hẳn là nên vui vẻ.

Bạch Niệm không cùng tên cặn bã kia ở bên nhau, Kỷ Hoài An cũng không có bị thương.

Chính là......

Kỷ Hoài An hiện tại đối với Bạch Niệm, tựa hồ vẫn là thực chiếu cố.

Anh có thể hay không, có khả năng, vẫn là cùng với cốt truyện giống nhau không thể tự kềm chế mà yêu Bạch Niệm.

Đã không còn Yến Tiêu cản trở, anh sẽ cùng Bạch Niệm ở bên nhau sao?