Chương 49: Anh Trai "trời Lạnh Rồi, Vương Gia Phá Sản Thôi"

Vương Hành hẳn là đã xảy ra chuyện.

Cho anh một trăm lá gan anh cũng không dám trực tiếp cúp điện thoại, thậm chí ngay cả những cuộc điện thoại mà không quan trọng cũng sẽ không dám tùy ý gọi tới vì sợ quấy rầy công việc của cô, hơn nữa chỉ kịp nói ra nửa chữ kia hẳn là đang cầu cứu cô.

Vương Hành chính là một tên ăn chơi hoành hành ngang ngược.

Tuy rằng anh có điểm mấu chốt sẽ không coi thường mạng người, nhưng chuyện dùng bạo lực (bình thường đều chỉ là đánh một trận để hết giận, tình huống gãy tay gãy chân cơ bản rất ít) dạy dỗ người ta một trận, hoặc là ỷ thế hϊếp người (bắt những kẻ không có mắt tìm anh phiền toái phải quỳ xuống gọi ba ba hoặc dùng ngôn ngữ thăm hỏi tổ tông mười tám đời của đối phương cũng không ít lần đã làm qua.

Người căm ghét muốn âm thầm chụp bao tải đánh anh một trận có không ít.

Hận muốn anh chết cũng có.

Đao Tỉ bây giờ không chắc những người bắt Vương Hành rốt cuộc là muốn chụp bao tải anh, hay là những người ngoan độc muốn anh phải chết hơn nữa có năng lực động thủ. Đánh một trận trút giận và trả thù đến chết hai cái khả năng có lẽ là xác suất 99:1.

"Chậc."

Nhưng cô vẫn không thể đi đánh cuộc vào xác suất lớn.

Nếu tình huống nghiêm trọng thì sao?

Đao Tỉ gọi cho bộ phận truyền thông của công ty.

Boss gọi.

Bên kia rất nhanh liền kết nối, ngữ khí ân cần hỏi: "Boss, có việc gì cần chỉ...?"

Đao Tỉ không có thời gian nói nhảm trực tiếp ngắt lời hạ lệnh: "Kiểm tra cho tôi xem quảng cáo xXxx này, vị trí đặt quảng cáo ở địa điểm nào có màn hình LED ngoài trời, một điều quan trọng là gần đó có cái siêu thị lớn."



Cô phỏng đoán Vương Hành trong lúc đang gọi điện thoại thì bị đánh rơi di động, sau tiếng kêu ngắn ngủi, Đao Tỉ nghe được tiếng điện thoại rơi xuống đất, tiếp theo liền truyền đến tiếng ma sát lăn lộn trên mặt đất sau khi thân thể rơi xuống đất, lại cách hơn mười giây sau điện thoại cúp máy, lúc bị cúp máy, cô còn nghe được tiếng giẫm đạp, còn có nửa tiếng kêu rên dồn dập của Vương Hành.

Căn cứ vào tiếng ồn qua điện thoại lúc ấy.

Có tiếng xe cộ, tiếng người, âm thanh của cửa hàng nên có thể phán đoán là ở trên đường phố đông đúc. Mặt khác mơ hồ còn truyền đến một giọng trẻ con đang hô một câu quảng cáo, và giọng một số đứa bé chắc là khi nhìn thấy màn hình quảng cáo lặp đi lặp lại vang lên cũng bắt đầu đọc theo. Ngoài ra cô còn nghe được nửa câu khuyến mãi của siêu thị.

Từng có một thế giới nhiệm vụ cô có ba là một thám tử tư.

Đao Tỉ muốn thử những điều mới mẻ cũng như kế thừa sự nghiệp của ống ấy, nên ở thế giới kia cô đã quen với việc thời điểm nào cũng sẽ để ý đến hoàn cảnh xung quanh, sau đó ghi chép và phân tính manh mối và tình báo từ những chi tiết nhỏ, làm nghề này lâu rồi cũng dần dần bị ảnh hưởng biến thành bệnh nghề nghiệp.

Vì vậy.

Lúc này mới có thể trong thời gian ngắn đã phán đoán ra được nhiều manh mối như vậy.

Gần đây bộ phận truyền thông của công ty cũng đang tìm kiếm để xin các vị trí quảng cáo, nên cũng có một chút hiểu biết về các loại quảng cáo được phân phối khác. Cái quảng cáo mà Đao Tỉ yêu cầu điều tra này có công ty đằng sau ra sức tuyên truyền rất lớn, nên rất nhanh toàn bộ thông tin về địa điểm đặt quảng cáo đều được điều tra rõ ràng.

Đao Tỉ lúc này lại muốn tìm thêm một ít tình báo khác.

Ngay lập tức cô lại gọi điện thoại cho giám đốc xưởng đồ chơi của Vương Hành hỏi thăm manh mối khác.

Vương Hành sau khi biết Đao Tỉ muốn hủy hoại Vương thị liền cảm giác có chút nguy cơ, điều này đại biểu cho máy ATM của anh rất nhanh sẽ không còn tiền nữa. Vì thế, suy nghĩ cho nửa đời sau có thể tiếp tục hưởng lạc mà gần đây anh đã tích cực làm việc rất nhiều, ít nhất hiện tại sẽ hỏi qua một ít chính sự về việc kinh doanh của xưởng đồ chơi. Chỉ có điều để cho anh ngay lập tức là có thể thuần thục phụ trách quản lý cũng là việc không thực tế, bởi vì xưởng đồ chơi từ ban đầu là Đao Tỉ lập ra nên hiện tại nó cũng trực thuộc dưới công ty của Đao Tỉ, vì vậy cô tạm thời cho anh đảm nhận chức vị giám đốc phụ trách, đợi về sau anh có đủ khả năng thì sẽ giao toàn quyền cho anh.

Bên quản lý nhanh chóng trả lời: "Hôm nay tôi không nhìn thấy bóng dáng của Vương tổng, nhưng hôm qua trước khi đi Vương tổng có nói hôm nay muốn đi trinh sát tình hình đối thủ một chút, nên có khả năng là đi đến địa điểm bán hàng của công ty đồ chơi nào đó để dò xét hay không?"

Xưởng đồ chơi của bọn họ chỉ đi theo con đường hàng xa xỉ, mà đủ để trở thành đối thủ của bọn họ thì chắc chắn cũng là cùng loại cửa hàng kinh doanh cao cấp.