Chương 33: - Anh Trai "trời Lạnh Rồi, Vương Gia Phá Sản Thôi"

Mọi người vây xem sắc mặt thay đổi, có vài người ngay tại chỗ liền cúi đầu lấy điện thoại di động xóa đi, có vài người sợ tới mức sắc mặt tim gan phát run, tuy rằng không có động tác, nhưng nội tâm cũng đã vứt đi ý nghĩ muốn đăng lên trang bạn bè lôi kéo chú ý.

Đao Tỉ nhìn Long Hào:"Đừng cản trở giao thông.”

Long Hào bị một loạt đảo ngược và cuối cùng thắng lợi làm cho nội tâm kích động không thôi. Cuối cùng anh ta cũng cảm nhận được tâm tình của Vương Hành muốn em gái dẫn theo anh ta trang bức dẫn anh ta bay.

Khom lưng nói: "YES, nữ vương bệ hạ! Mời lên xe.”

Đao Tỉ như không có việc gì nói: "Trở về đem bốn chữ [Kính già yêu trẻ] viết một nghìn lần sau đó giao cho tôi, không cho gian lận, bằng không tháng này không cho phép anh sờ vào xe đua.”

Tình người trong xã hội rất phức tạp.

Người khác muốn hãm hại anh ta, Long Hào ngăn cản hành vi của kẻ có âm mưu xấu xa cũng không sai. Nhưng rốt cuộc tất cả bọn họ đều sống trong xã hội tràn ngập dư luận và đạo đức này, muốn sống một cách tự do cần phải tuân thủ một số quy tắc ngầm.

Lúc ấy anh ta có thể dùng tay nhẹ nhàng đẩy bác gái ăn vạ ra, cũng có thể lựa chọn dùng thân thể ngăn cản, hoặc là trơ mắt nhìn, dù sao đối phương cũng không dám thật sự tìm đến cái chết.

Nhưng anh ta trực tiếp dùng chân đạp ngã.

Phải, cũng có sai.

Khi cô làm vua thời phong kiến cũng không có biện pháp chỉ làm theo ý mình, huống chi Long Hào chỉ là một trong của vô số chúng sinh.

Nghe vậy Long Hào thiếu chút nữa đυ.ng vào trên cây!

Đao Tỉ lạnh lùng: "Không hài lòng sao?”

Nếu cùng là đồng đội nhìn Đao Tỉ trang bức đó là một loại hưởng thụ, nhưng khi là người bị nhắm vào thì rất khó chịu.

Long Hào run gan: "Không, tôi viết.”

* Lần này thành công đi tới điểm đến.

Đao Tỉ vừa bước chân vào phòng, Vương Hành liền trông mong tiến lại gần, đắc ý ân cần: "Nhĩ Ngọc, chuyện em dặn dò anh đều làm xong toàn bộ~”

Vẻ mặt đều viết muốn được khen ngợi.

Đao Tỉ ở bên trong dạo một vòng, quả thật đều bố trí tốt dựa theo yêu cầu của cô.



Ngoan ngoãn nghe lời còn giải quyết tốt công việc quả thật đáng khen ngợi.

Cô sờ sờ đầu tóc Vương Hành, khen ngợi nói: "Làm không tệ, sau này có thể yên tâm giao cho anh những chuyện khó khăn hơn một chút.”

Vương Hành: "...”

Không, không.

Anh cố gắng làm việc như vậy là vì để cho em gái lúc chơi đùa dẫn theo anh trang bức dẫn theo anh bay, không phải là vì biểu hiện năng lực làm việc sau đó nhận thêm nhiệm vụ càng khó khăn!

Vẻ mặt của Vương Hành đều viết trên mặt.

Đao Tỉ đương nhiên cũng có thể nhìn ra được nhiệt tình của anh trong nháy mắt rơi xuống đáy cốc, Vương Hành ở một mức độ nào đó mà nói vẫn còn là tính tình của một đứa trẻ, muốn thay đổi hứng thú của đứa trẻ còn có một phương thức khác: phần thưởng.

Cô lấy ra một cái gì đó từ túi của mình.

Nói:"Đặc biệt thiết kế riêng cho anh.”

Vương Hành vừa ngạc nhiên vừa tò mò:"Đây là đồ chơi?”

Phản ứng đầu tiên trong đầu anh vẫn là đồ chơi, bên ngoài có hình chữ nhật, xoay một vòng thì tìm được trên một mặt nào đó có một khe hở bốn chiều. Anh thăm dò ấn xuống, hình hộp chữ nhật trong tay đột nhiên nổ tung.

Không.

Phải nói là nứt ra lại tổ hợp.

Vương Hành mở to hai mắt, lập tức kinh ngạc vui mừng nhìn cuối cùng lắp ráp ra robot cao cao trong tay. Anh hưng phấn nhìn chằm chằm Đao Tỉ:"Cái này... !!!" Há miệng lại có chút kích động nói không nên lời ý anh muốn biểu đạt.

Cuối cùng chỉ nói một câu: "Cool!”

Đừng nhìn Vương Hành bây giờ đã 25 tuổi, trong cuộc sống ngoại trừ hưởng thụ, anh thích nhất là thu thập những thứ có cảm giác khoa học kỹ thuật này. Đao Tỉ đưa cho anh món đồ chơi robot cao lớn này trực tiếp đâm trúng điểm G, hiện tại để cho anh lên núi đao xuống biển lửa anh đều vui lòng.

Đao Tỉ nhân cơ hội này đưa ra:"Nếu anh biểu hiện tốt, em sẽ mở cho anh một xưởng đồ chơi.”

Từng có một kiếp cô là chủ sở hữu của một nhà máy sản xuất đồ chơi.

Trong trí nhớ thế giới này cũng không có nhiều món đồ chơi mới lạ.



Về phần Đao Tỉ vì sao không trực tiếp lựa chọn bắt đầu làm giàu từ đồ chơi, chẳng những thành phẩm đặc sắc còn có thể gợi lên sự nhiệt tình của Vương Hành, nguyên nhân cũng bởi vì nhiệm vụ. Thông qua một vài lần thí nghiệm cho ra kết quả có thể rút ra, thay thế nguyên thân sống một cách xuất sắc cho điểm cao nhất cũng chỉ là A. Nếu hoàn thành được nguyện vọng của nguyên thân, còn có thể nhận được điểm che giấu.

Khi tiếp nhận thân thể, Đao Tỉ sẽ phải một lần trải nghiệm nguyện vọng cuối cùng của nguyên thân.

Vương Nhĩ Ngọc vì yêu thành hận.

Cô muốn ở các phương diện toàn bộ nghiền ép nam nữ chính.

Cho nên Đao Tỉ mới bắt đầu từ trí tuệ nhân tạo mà nam chính muốn làm nhất.

Nói thêm một chuyện khác, cho dù cô có dẫn đầu trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo cũng sẽ không cản trở được sự phát triển của nam chính. Dù sao nam nữ chính cũng là con cưng của thế giới này.

Bọn họ trời sinh có nhiều buff, cũng chính là cái gọi là hào quang nhân vật chính.

Ví dụ: té ngã luôn có thể nhanh chóng đứng dậy, miễn là nghiêm túc nỗ lực trả giá thì trăm phần trăm sẽ được nhận lại thành quả, mỗi thời điểm gặp khó khăn đều sẽ gặp được các loại quý nhân đưa tay ra giúp đỡ, cơ hội và cơ duyên thành công xuất hiện.

Đi theo so sánh hơn thua với bọn họ sẽ chỉ tức hộc máu.

Đao Tỉ cũng chỉ muốn chiếm lấy tiên cơ làm mẹ đỡ đầu về phương diện trí tuệ nhân tạo.

Kẻ tới sau dù có làm xuất sắc đến đâu.

Thì cũng không bao giờ có thể lấn át được vinh quang của người đầu tiên.

Coi như là nghiền ép theo cách khác.

Đao Tỉ nói:"Trong tay anh chính là bản xạ thủ, cùng bộ còn có mười một cái.”

Vương Hành:"! ! !”

Anh có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, phải tìm đủ bộ sưu tập, là loại người không tìm đủ sẽ khó chịu chết.

Đao Tỉ mỉm cười: "Ngoan ngoãn nghe lời, mới có thể có.”

Vương Hành: "...”

Cảm giác có thứ gì đó bóp chặt phía sau cổ.jpg