Trong xe.
Cao Mạc Đan qua kính chiếu hậu liếc nhìn qua Giang Yến Lê.
Biểu hiện ở phòng hiệu trưởng đã cho hắn một nhận thức mới về Giang Yến Lê.
Trong khoảng thời gian này, Giang yến Lê vẫn luôn học tập chuyện của gia tộc. Cho dù là lễ nghi giao tiếp, thậm chí còn có cả một số đạo giáo với tư cách là một quý tộc, cậu cũng không ngừng mài giũa. Ngày trước cậu chỉ toàn làm việc theo tính tình, bây giờ thì bình tĩnh hơn nhiều.
Không nhìn không biết, vừa nhìn thấy biểu hiện của hắn, liền có thể biết được cậu có dùng một vài kiến thức mà cậu đã được dạy.
Cao Mạc Đan rất vui, yên lặng rời đi tầm mắt, tập trung lái xe.
Giang Yến Lê đang nhắm mắt dưỡng thần, mặc dù có thể đọc qua là không quên, nhưng đọc nhiều sách quá cũng làm cậu đầu choáng mắt hoa.
Hơn nữa sau đó còn có chuyện của hiệu trưởng khiến cậu rất bực mình.
Cao Mạc Đan chọn một giai điệu nhẹ nhàng:" Thiếu gia, có khá hơn chút nào không?"
Giang Yến Lê nhìn Cao Mạc Đan bằng đôi mắt tán thưởng, gật đầu nói:" Ừm."
" Thiếu gia muốn nghỉ ngơi một chút không?"
" Không, đầu óc ta bây giờ rất loạn, không ngủ được. Ngươi có thể nói một ít chuyện khác để phân tán sự chú ý của ta cũng tốt." Giang Yến Lê nói.
" Được, thiếu gia." Cao Mạc Đan nói, sau đó nhả ra một tin tức mà Giang Yến Lê vẫn luôn để ý "Tin tức về kì binh áo trắng mà thiếu gia hỏi ta đã tra được rồi."
Giang Yến Lê nhanh chóng mở mắt. Tất cả mỏi mệt, bực bội nháy mắt đã biến mất, trong đầu chỉ còn lại kì binh áo trắng, cậu vội vàng hỏi: " Tin tức gì?"
" Trong Kì binh áo trắng đã xảy ra một chút truyện. Nhưng rất bí mật, nội bộ cũng chỉ tìm được một ít thông tin. Tin tức tôi tra ra được nói là kì binh áo trắng bị tổn thất thảm trọng, thủ lĩnh cũng bị thương. Còn bị thương cái gì, có nghiêm trọng hay không thì tôi cũng không biết. Bởi vì tất cả kì binh áo trắng đều được chữa trị bên trong bệnh viện quân đội nên không ai biết chuyện gì xảy ra bên trong.
" Bị thương thật sao?" Giang Yến Lê nắm chặt hai tay, hít một hơi thật sâu, ác mộng kia lại một lần nữa lại hiện lên trong đầu cậu." Tư Mặc Hàn thì sao?"
Vốn dĩ cậu đã quên nó, nhưng hiện tại những vụ nổ mạnh che trời lấp đất lại hiện lên trong đầu cậu.
Cậu nghĩ, những chuyện đó thật sự đã xảy ra!
Cao Mạc Đan lắc đầu, " Tin tức của thiếu tướng được bảo mật rất kĩ, không thể điều tra tin tức bên trong."
" Ta biết rồi." Giang Yến Lê hít một hơi sâu, không hỏi thêm nữa.
Kì binh áo trắng không cho ai biết tin tức, lo lắng cũng vô ích.
A Ly cũng không chịu nói cho cậu, xem ra phải tìm cách khác. Nếu có thể đi Đế Đô một chuyến thì càng tốt, nhưng thứ cần học bây giờ quá nhiều, không thể bỏ chuyện trong nhà để đi Đế Đô hỏi thăm tin tức được.
Về đến nhà, Giang Yến Lê phải giải quyết chồng chất việc của hôm nay.
Cao Mạc Đan lựa một ít tài liệu cần Giang Yến Lê xác nhận, viết ra trọng điểm để Giang Yến Lê được nhẹ nhàng hơn một chút.
Một ít việc lặt vặt trong nhà đều do cậu giải quyết, Giang Yến Lê thật ra cũng rất nhẹ nhàng, bởi vậy trong 2 tiếng cậu đã giải quyết xong đống việc.
Cao Mạc Đan luôn đi theo bên người Giang Yến Lê, khi Giang Yến Lê làm việc, hắn sẽ đi ra ngoài. Chờ Giang Yến Lê ra ngoài, hắn lập tức hỏi:" Thiếu gia, đã khuya rồi, ngài có muốn dùng một ít điểm tâm hay không?"
" Bữa khuya?" Giang Yến Lê dừng lại, nói:" Không cần. Đúng rồi, ngươi đi thu thập một số linh thảo, linh dược và hạt giống linh thảo đi, đặc biệt là một vài loại linh thảo, linh dược hoặc hạt giống quý hiếm. Ta muốn càng nhiều càng tốt!"
Bất kể là linh thảo hay linh dược, Giang Yến Lê đều muốn!
Cậu đã xem qua sách, cũng biết Tư Mặc Hàn bởi vì không có dược liệu nên mới chậm trễ trị liệu.
Nếu đối thủ của Tư Mặc Hàn luôn muốn bọn họ bị thương, vậy cậu sẽ cung cấp dược liệu cho Tư Mặc Hàn, dược liệu nào cũng phải cung cấp!
Chỉ cần có thể giúp được!
Cao Mạc Đan bất ngờ nhìn Giang Yến Lê, nhưng cũng không cảm thấy có gì sai cả, gật đầu nói:" Vâng."
Dược liệu, linh thảo, hạt giống? Tuy ở thành phố A có rất ít, nhưng bên Đế Đô lại có rất nhiều.
Cao Mạc Đan cảm thấy có chút bất đắc dĩ, hắn vốn nghĩ không cần liên hệ lại với Đế Đô, nhưng hiện giờ lại phải liên hệ với người ở Đế Đô không ngừng.
" Sao vậy?" Thấy Cao Mạc Đan thở dài, Giang Yến Lê mở miệng hỏi: "Nếu có cái gì khó khăn thì cứ nói với ta, chỉ cần làm hết sức là được. Thu thập được cái gì thì thu thập, nếu không được, ta cũng không cưỡng cầu." Cậu sẽ ở trong không gian bồi dưỡng một ít linh thảo chỉ là cậu muốn toàn diện hơn, cho nên muốn dùng lực lượng bên mình thu thập hạt giống, sau đó gửi qua Đế Đô, không thể bỏ qua thời gian trị liệu tốt nhất của Tư Mặc Hàn được. Tuy không biết thời gian trị liệu tốt nhất là gì, nhưng việc cần làm lúc này của cậu là liên hệ với cấp trên Tư Mặc Hàn.
" Ta đã biết, thưa thiếu gia." Cao Mạc Đan gật đầu.
Sau khi ăn cơm tối, Giang Yến Lê đi vào linh điền, nhìn những trồi non trụi lủi, cuối cùng cầm lấy một vài cọng linh thảo rồi lặng lẽ rời đi.
Sau khi trở lại phòng, Giang yến Lê lập tức tiến vào trong không gian.
" A Ly, ngươi ra đây, ta có chuyện muốn nói với ngươi."
A Ly không nghe được, nhưng ngũ cảm của hắn vẫn rất nhạy, có thể thông qua hướng gió, cảm nhận được vị trí của Giang Yến Lê.
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể xuất hiện ngay trước mặt Giang Yến Lê.
Giang Yến Lê nhìn A Ly đột ngột xuất hiện, hoảng sợ, " Ta còn tưởng ngươi không nghe thấy, không đến được. A Ly, nghe ta nói, ta có một chuyện rất cần ngươi hỗ trợ! Tư Mặc Hàn bị thương, rất nghiêm trọng, phía trên đã phong tỏa tin tức, thậm chí còn không cho Tư Mặc Hàn linh thảo để trị thương, chỗ ta đã chuẩn bị được một ít linh thảo rồi, ngươi nói xem nên làm thế nào để mang qua ?"
A Ly chăm chú nhìn Giang Yến Lê, như đang đánh giá lời nói của cậu có bao nhiêu phần chân thật.
Giang Yến Lê cũng không biết nên nói với A Ly chuyện này như thế nào.
" Đây là sự thật, ta không có nói dối, ta có bảo người điều tra qua, kì binh áo trắng bị thương rất nặng, không thể không có linh thảo."
Mỗi người bên trong kì binh áo trắng đều có thực lực rất mạnh, thiếu một người cũng rất khó bổ sung.
Một là vì bồi dưỡng thực lực kì binh áo trắng rất khó khăn, thứ hai là vì áp lực rất lớn, có rất ít người chỉ có thể ở trong kì binh áo trắng 1 tháng, mà người ở lại, độ trung thành chưa chắc đã đủ, qua nhiều tầng sàng lọc, những người cuối cùng ở lại, mới có thể vào trận doanh của kì binh áo trắng.
Chính vì vậy, kì binh áo trắng chọn lọc vô cùng nghiêm khắc, thà thiếu chứ không ẩu.
Hiện giờ kì binh áo trắng có rất nhiều người bị thương, thế lực đối địch còn cố ý khống chế tài nguyên, cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì tiếp theo? Giang Yến Lê không giống như đang nói dối, nhưng cậu dường như quên mất chuyện gì đó, Tư Mặc Hàn có thể cảm nhận tất cả mọi chuyện ở đây. Cho dù hiện tại anh không tiến vào, nhưng thần thức vẫn lưu lại trong này, cho nên bọn họ có làm cái gì, anh ấy đều có thể cảm nhận được hết. Nhưng hình như Giang Yến Lê đã quên mất chuyện này, là vì quá lo lắng cho thiếu tướng sao?
Thiếu tướng chưa từng lên tiếng, có nghĩa là anh đã có kế hoạch, nhưng Giang Yến Lê không biết.
Không hiểu sao, A Ly cảm thấy trong lòng có chút ấm áp.
Nhưng điều này cũng cho thấy Giang Yến Lê quá mềm lòng và không có đủ bình tĩnh.
Cần phải hảo hảo huấn luyện lại!
" A Ly, ngươi có đang nghe ta nói không, có liên hệ được với bọn họ hay không, hoặc đem dược liệu đến Đế Đô cho Tư Mặc Hàn có được hay không?"
A Ly chỉ vào tay Giang Yến Lê, lại chỉ chỉ vào nó thêm lần nữa.
" Ý ngươi là, Tư Mặc Hàn kêu ngươi ở lại đây bảo vệ ta, ngươi không thể rời đi?"
A Ly gật đầu.
" Nhưng hiện tại Tư Mặc Hàn đang gặp nguy hiểm!"
A Ly lắc đầu.
" Ngươi chỉ cần rời đi một lúc thôi, ta sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm, yên tâm, ta sẽ bảo vệ tốt bản thân. Hơn nữa, bên cạnh ta cũng có rất nhiều người do gia gia phái đến bảo hộ, bọn họ đều âm thầm bảo vệ ta."
A Ly vẫn lắc đầu.
" Ta thật sự có thể bảo vệ chính mình, chuyện quan trọng bây giờ là khi nào có thể mang dược liệu qua?"
A Ly đứng ở một bên, không nói gì. Cho dù Giang Yến Lê nói gì, hắn vẫn xem như không nghe thấy.
Bất kể Giang Yến Lê có nói gì, nói Tư Mặc Hàn đang gặp nguy hiểm như thế nào, A Ly vẫn im lặng, bất động như núi.
Cậu không có cách nào, A Ly căn bản không tin cậu!
A Ly vì an ủi Giang Yến Lê, còn nướng cho cậu một con thỏ.
Giang Yến Lê buồn bực nói:" Ta ăn không vào, ngươi cứ từ từ ăn đi!"
Dứt lời, Giang Yến Lê rời khỏi không gian.
A Ly cầm thịt nướng, cắn một ngụm, đột nhiên cảm thấy không còn mùi vị, ăn một miếng đã không muốn ăn nữa.
Giang Yến Lê không biết chuyện này, thời điểm cậu trở về phòng, không có tâm tình tu luyện, không có tâm tình đọc sách, cũng không có tâm tình xem phim, thậm chí cũng không có tâm tình đi ngủ.
Ban ngày Cao Mạc Đan nói cậu không đủ bình tĩnh, hiện tại biết Tư Mặc Hàn gặp chuyện, cậu lại càng không bình tĩnh.
Ngay lúc cậu cảm thấy bản thân mình không đủ bình tĩnh, không đủ chín chắc thì điện thoại lại vang lên.
Giang Yến Lê vừa nhìn thấy đã tỉnh táo, cả người giống như tràn đầy sức sống, lập tức nghe điện thoại, nói: " Alo,Tư Mặc Hàn!"
"Là ta"
Giọng nói của Tư Mặc Hàn như có ma lực vậy, khiến tâm tình bất ổn của cậu cuối cùng cũng bình tĩnh lại. " Tiểu gia hỏa, nghe nói ngươi vẫn luôn tìm ta?"
Tuy đã cảm nhận mọi thứ của Giang Yến Lê từ thần thức, nhưng Tư Mặc Hàn vẫn giả vờ như không biết.
" Đúng vậy, nghe nói ngươi bị thương, không có chuyện gì đi? Chân ngươi...."
" Không có gì trở ngại, ngươi không cần lo lắng, về phần dược liệu ta đã nghe nói, ta cũng đã có kế hoạch. Mặt khác, ta muốn ngươi giúp một chuyện."
" Chuyện gì ?" Giang Yến Lê bình tĩnh nói:" Thiếu tướng, nài cứ nói đi, chỉ cần giúp được, ta nhất định sẽ giúp!"
" Tiểu tử ngốc, ngươi không sợ ta sẽ bán ngươi đi sao?" Tư Mặc Hàn cười khẽ một tiếng, ngữ khí nhẹ nhàng, dường như chưa từng bị thương.
Nhưng Giang Yến Lê đã xem qua cốt truyện, biết Tư Mặc Hàn bị thương rất nặng, cho nên chuyện Tư mặc Hàn nhờ, nhất định phải nỗ lực hoàn thành.
" Không sợ!" Giang Yến Lê nói.
Thân phận của cậu và thân phận của Tư Mặc Hàn, đã định sẵn Tư Mặc Hàn sẽ không bán cậu, chứ đừng nói đến bán cậu.
Tư Mặc Hàn nghe cậu trả lời không chút do dự, dừng lại một chút.
Anh khẽ cười mọt tiếng, cư nhiên lại bị cảm động bởi thiếu niên nhỏ bé này.
" Được rồi, đến lúc đó cậu sẽ biết. Đừng tìm ta, ta bây giờ không tiện, có việc sẽ tìm ngươi. Vậy mọi chuyện cứ như thế trước đã." Giọng của Tư Mặc Hàn theo bản năng trở nên mềm mại và ôn nhu hơn, cười cười tắt điện thoại.
Nghe được tiếng tút tút vang lên từ di động, Giang yến Lê cảm thấy hơi buồn bực, Tư Mặc Hàn còn chưa nói cho cậu làm chuyện gì đâu?
Ngoài dược liệu, còn cái gì nữa không?
Giang Yến Lê thật sự không hiểu!
" Cái tên hỗn đản này, không chịu nói rõ một chút, bây giờ ta phải làm sao giúp hắn?"
Giang Yến Lê nằm trên giường, nhìn điện thoại, muốn gọi lại, nhưng ngay sau đó cậu đã phát hiện nó đã biến thành một tài khoản trống.
Chưa gì đã biến thành tài khoản trống nhanh như vậy, có cần phải cần phải cẩn thận đến thế không?
Nghĩ nghĩ, Giang Yến Lê từ bỏ ý định gọi lại cho Tư Mặc Hàn, tuy rất muốn biết, nhưng cậu cũng không muốn Tư Mặc Hàn lâm vào khốn cảnh.
Bây giờ đã xác nhận an toàn của Tư mặc Hàn, thế là đủ rồi!