Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Quật Khởi

Chương 3-3: Sóng ngầm mãnh liệt tại giang gia

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nếu tất cả mọi người biết cậu là hậu bối mà không quan tâm lão gia , như vậy địa vị của cậu tại Giang Gia sẽ tụt dốc, chỉ cần Giang lão gia tử không còn, cậu liền trở thành một đứa con rơi."" A Lê, ngươi cũng quá bất cẩn, sao có thể ngủ vào lúc này?""

Người vừa nói là lão tam của Giang gia.

Giang lão gia có 3 người con trai. Đại nhi tử là phụ thân Giang Yến Lê - Giang Chung Quốc, lão nhị là phụ thân Gian Yến Trân - Giang Chung Đàm, còn lão tam là người vừa nói chuyện - Giang Chung Dân.

Giang Chung Dân năm nay 30 tuổi, tu vi Trúc cơ, thoạt nhìn còn tưởng chỉ mới hai mươi.

Trong ba đứa con trai, phụ thân Giang Yến Lê được Giang lão gia coi trọng nhất.

Tiếp đến là Giang Chung Dân, bây giờ Giang Chung Quốc mất tích, hơn mười năm qua không có tin tức, sợ đã sớm qua đời, ánh mắt của ông tự nhiên đặt ở trên người Giang Chung Dân.

Nghe được lời lão Tam nói, Giang Yến Lê lập tức cúi người xuống, nói:" Xin lỗi tam thúc, là lỗi của ta. Ta ta sơ xuất, không nhận ra gia gia muốn thăng cấp.""

Giang Chung Dân dừng lại, hắn cứ tưởng Giang Yến Lê phải chửi ầm lên.

Bình thường, Giang Yến Lê sẽ không chịu đựng được người khác trác móc mình, khẳng định sẽ chửi ầm lên. Giang Chung Dân thậm chí cũng đã chuẩn bị kỹ càng làm sao để chống trả. Vậy mà bây giờ Giang Yến Lê lại xin lỗi? Hai cha con Giang Yến Trân bên cạnh cũng cảm thấy khó tin.

Khi Giang Chung Đàm định muốn mở miệng, sắc mặt Giang Chung Dân tốt hơn một chút, nói với Giang Yên Lệ:"" Nếu đã như vậy, ngươi còn đứng đó làm gì, còn không mau lại đây?""

" Vâng, tam thúc" Giang Yến Lê đi tới chỗ Giang Chung Dân.

Giang Chung Dân liếc nhìn Giang Yến Lê, sắc mặt hơi hòa hoãn, nói:"" Không có lần sau"

" Ta đã biết, tam thúc. Về sau ta sẽ không như vậy nữa, sẽ quan tâm gia gia nhiều hơn."

" Ngươi biết thì tốt, Giang lão gia thương yêu ngươi nhất, nếu ngươi không quan tâm ông nhiều hơn, ta sẽ không tha cho ngươi."

" Ha hả, đã biết, tam thúc"

Nhìn Giang Yến Lê và Giang Chu Dân trò chuyện với nhau vui vẻ, Giang Chung Đàm đỏ thì mặt tía tai, nhưng lại không có chỗ phát tiết. Bây giờ là thời quết định điểm Giang lão gia thăng tiến.

Chỉ cần đột phá, ông có thể trở thành Cao thủ Kim đan.

Cao thủ Kim đan trong nước chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Nhà họ có thể xuất hiện 1 người, đừng nói là thành phố A, cả nước cũng không dám đối đầu với bọn hắn.

Bởi vậy, Giang lão gia tấn cấp, không thể có bất kì sai sót nào.

Giang Chung Đàm vốn nghĩ như vậy, nhưng hiện tại hắn cảm thấy nếu Giang lão gia vẫn luôn như vậy, chức gia chủ Giang gia sẽ không bao giờ thuộc về hắn.

Đến lúc đó, hắn nên làm gì?

Hiện tại Giang Chung Dân là người duy nhất Giang lão gia coi trọng.

Mà ngược với Giang Chung Đàm, Giang Chung Dân không muốn kế thừa Giang gia, cho nên gia chủ Giang gia vẫn là Giang lão gia.

Điều này làm Giang Chung Đàm vô cùng tức giận, đôi khi còn suy đoán có phải Giang Yến Lê âm thầm nói cái gì đó với Giang lão gia?

Bởi vậy, hắn thường xuyên để nữ nhi Giang Yến Trân bên người Giang Yến Lê tìm hiểu tin tức, đáng tiếc đều vô dụng. Giang lão gia xưa nay cũng không nói những chuyện quan trọng cho Giang Yến Lê.

Bây giờ, Giang Yến Lê đột nhiên đi đến chỗ Giang Chung Dân, nội tâm Giang Chung Đàm có dự cảm không lành.

Hắn luôn cảm thấy Giang Yến Lê có chút kì lạ.

" Đại ca, ngươi làm sao vậy? Có chuyện gì đã xảy ra? Giang Yến Trân cũng cảm thấy Giang Yên Lê khác thường.

Giang Yến Lê lắc đầu, "Không có gì, ta chỉ hơi lo lắng cho gia gia."

Giang Yến Trân đi tới, kéo tay áo của Giang Yến Lê, nhỏ giọng nói: "Đại ca, gia gia lợi hại như vậy, khẳng định không có chuyện gì, ngươi không cần lo lắng."

"Ừ, ta hiện tại rất khó chịu, đừng nói chuyện, ta không muốn nói chuyện ngươi."

Đôi mắt Giang Yến Trân đỏ lên:"" Đại ca, có phải ta làm sai chuyện gì không?"

Giang Yến Lê nói:" Ngươi tự biết thì tốt rồi, đừng nghĩ ta không biết trong căn hầm của ngươi có cái gì."

Đây đương nhiên là từ kịch bản trong sách biết được.

Giang Yến Trân là một người thích Tôn Bắc Thần. Lúc đầu, Tôn Bắc Thần còn nghĩ nàng là một người đáng thương. Cho nên sau khi Giang gia hủy diệt, để lại cho nàng một mạng, thậm chí còn cho nàng vào sống cùng mình, cũng vì thế nên Tô Triệt và Tôn Bắc Thần nảy sinh ra không ít mâu thuẫn. Nhưng cuối cùng, người thắng vẫn là Tô Triệt.

Tô Triệt điều tra, phát hiện Giang Yến Trân chỉ đang giả vờ.

Nàng thường xuyên ra vào căn nhà trước đó, Tô Triệt tìm thấy được môt căn hầm tối.

Bên trong căn hầm có rất nhiều ảnh chụp của Giang Yến Lê và Tôn Bắc Thần.

Ảnh chụp của Giang Yến Lê, không bị xé nát thì được thì bị đổ chu sa lên ảnh, trông giống như máu.

Có một vài tấm ảnh chụp chung của Tôn Bắc Thần và Tô Triệt, đầu của Tô Tiệt bị cắt đi, thay vào đó là đầu của Giang Yến Trân.

Trên vách tường bên trái, tràn ngập những câu thơ biểu đạt yêu thương của nàng với Tôn Bắc Thần, bên phải đều là những lời nguyền rủa tình địch của nàng, có thể nói là vô cùng biếи ŧɦái.

Giang Yến Lê dám nói vì đây là bí mật mà Giang Yến Trân không dám tiết lộ.

Nàng có chút biếи ŧɦái, nhưng không dám biểu hiện ra bên ngoài, cho dù bị Tôn Bắc Thần phát hiện, nàng cũng liều chết cũng không nhận.

" Ngươi nói cái gì?" Giang Yến Trân nghe được lời nói của Giang Yến Lê, khí tức trên người cũng dần thay đổi, trở nên u ám, thậm chí có phần căng thẳng và sợ hãi.

Thay đổi như vậy làm Giang Chung Dân khẽ nhíu mày.

Hắn đang định hỏi, đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia sáng trắng hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người.

Bầu trời vốn dĩ là màu đen nhưng bây giờ lại được chiếu sáng bởi một tia sáng trắng.

Một hình ảnh màu trắng, lơ lửng trên bầu trời đen của thành phố A, đó là một phi thuyền (con tàu vũ trụ/ tàu bay) được điều khiển bằng Linh lực.

Phi hạm rất lớn, nó có thể chứa cả trăm người bên trong.

Phi thuyền này bỗng nhiên dừng lại ở trên không Giang Gia, hai cánh được thu lại, lộ ra khoang điều khiển.

Bên trong khoang thuyền phi thuyền, một nam tử trung niên mang bộ quân phục màu trắng, mắt trái của anh ta bị ngăn cách bởi một vết sẹo nhỏ. Lúc này, hắn đối mặt với phía sau của một nam nhân đang dựa vào ghế sofa, cung kính nói: "Thiếu tướng, chính là chỗ này. Phía trước có người muốn đột phá kim đan, lôi vân lăn lộn, không thích hợp đi về phía trước, chúng ta có nên đi dường vòng? Nhưng rất xa."

"Ừm. Đừng đi đường vòng."

"Vậy chúng ta. . ."

"Hạ xuống!"

"Tuân mệnh!"

*Cá Chết: Giang Chung Đàm thì nói độ kim đan, ông thuộc hạ lại bảo độ kiếp, rồi mình chẳng biết là độ kiếp hay kim đan, nhưng độ kiếp thì lại thành thần luôn rồi nên mình chọn là độ kim đan nhé
« Chương TrướcChương Tiếp »