Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Thư Chi Pháo Hôi Quật Khởi

Chương 41: Bản lĩnh của Cao Mạc Đan (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở một bên khác, mặc dù Cao Mạc Đan nghĩ Kì binh áo trắng sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng Giang Yến Lê vẫn luôn lo lắng. Vì chuyện này, mỗi khi Giang Yến Lê làm chuyện gì đó, đều sẽ xuất hiện sai lầm nhỏ.Bây giờ những sai lầm đó không gây ra chuyện gì quá lớn, nhưng không thể tiếp tục như thế.

Vì muốn thiếu gia yên tâm làm việc, Cao Mạc Đan quyết tâm đi điều tra.

Cũng đâu ai biết sẽ có chuyện gì phát sinh ngoài ý muốn đâu?

Hiện tại thiếu gia cần phải học rất nhiều khóa học, đặc biệt người thừa kế càng phải học tập tàn khốc hơn, không thể phân tâm quá nhiều.

Thân là quản gia của thiếu gia, nhất định phải khiến thiếu gia chuyên tâm học tập, chứ không phải phân tâm vào những chuyện khác.

Cao Mạc Đan về phòng mình, đăng nhập vào hệ thống mạng của học viện Đế Đô.

Hệ thống mạng của học viện tu chân Đế Đô luôn có một con đường đặc biệt để tiến vào, mà học viện Tu Chân Đế Đô vô cùng nghiêm ngặt. Bên trong bao gồm thông tin về thế giới tu chân và cả người thường của mọi miền đất nước, tính chân thật và tính thực tế cao đến 78%.

Không phải học sinh của học viện Tu Chân Đế Đô, sẽ không được vào mạng lưới của học viện nếu không được cho phép.

Hơn nữa, vào hệ thống mạng của học viện Tu Chân Đế Đô cũng có thể biết được rất nhiều tin tức, cho dù là Kì binh áo trắng, có đôi khi cũng sẽ bại lộ hành tung trên hệ thống mạng của học viện. Ở học viện Tu Chân Đế Đô có rất nhiều học sinh thiên tài trẻ tuổi, nhiệt huyết sôi trào, gan lớn đào móc tin tức của Kì binh áo trắng, lấy chuyện đó làm tự hào. Tuy làm vậy rất không có đạo đức, việc vạch trần hành tung của Kì binh áo trắng sẽ khiến họ lâm vào khốn cảnh. Nhưng Kì binh áo trắng quá thần kì, căn bản không sợ người khác bại lộ hành tung.

Cao Mạc Đan dùng thân phận của mình đăng nhập vào hệ thống mạng của học viện, lại không nghĩ đến màn hình máy tính lại biến thành một mảng đen, bốn chữ to như đâm vào đôi mắt đỏ của hắn: Không đủ quyền hạn.

" Tại sao lại như vậy?" Cao Mạc Đan trừng mắt nhìn, không thể tin được.

Mặc dù hắn đã rời học viện tu chân Đế Đô, nhưng cũng không làm chuyện gì trái với quy định, tại sao lại như vậy?

Hiệu trưởng từng nói với hắn, chỉ cần hắn không truy cứu, trừ bỏ không nhập học, vẫn sẽ giữ lại quyền lợi của hắn khi là học sinh.

Nhưng hiện tại, quyền tiến vào hệ thống mạng của học viện của hắn đã bị tước đoạt!

Không phải một hay hai quyền, mà là tất cả!

Ngay cả tài khoản của hắn cũng bị xóa bỏ!

Cao Mạc Đan cảm thấy khó chịu, cực kì ủy khuất và phẫn nộ.

Nhưng hắn thật nhanh đã bình tĩnh trở lại, việc này chắc chắn có người cố ý làm, cũng chỉ có người nọ mới có năng lực làm thay đổi ý nghĩ của hiệu trưởng thôi.

Cao Mạc Đan nhắm hai mắt lại, hắn không thể vì chuyện này mà tức giận. Rời đi học viện tu chân, quyền hạn cũng bị sửa lại, dù đây chính là quyền hạn hắn dựa vào bản lĩnh của mình để đạt được, nhưng cũng không thể tiếp tục sử dụng. Nhưng thế thì dã sao? Hắn sẽ không chịu thua!

Cao Mạc Đan tiếp tục sử dụng những tri thức đen ở hệ thống mạng của trường, hai tay lạch cạch bấm máy tính, tốc tộ nhanh như biến thành ảo ảnh, phảng phất như có rất nhiều đôi tay đang gõ một đống dữ liệu dày đặc.

May mắn máy tính của Giang gia có cấu hình cao, nếu không phản ứng của máy tính sẽ không theo kịp tốc độ tay của Cao Mạc Đan.

Cao Mạc Đan đã từng phá hủy rất nhiều máy tính thông thường bằng cách này.

Là Giang lão gia đã mua cho hắn một cái máy tính có cấu hình cao, để hắn thích làm gì thì làm.

Bây giờ, hắn cũng có một chiếc máy tính như vậy!

Tốc độ của Cao Mạc Đan rất nhanh, trong mắt chỉ phản chiếu ra một đống kí tự, nhưng những gì hắn nhìn thấy phảng phất lại không phải kí tự, mà là một hình ảnh được bao phủ từ một chuỗi kí tự.

Hắn đang từng bước hoàn thành cái bức tranh này.

" Chết tiệt, học viện thế mà lại khởi động hệ thống phòng ngự tối cao nhất, họ luôn đề phòng mình sao?" Cao Mạc Đan không biết nên cười hay nên khóc, mặc dù hắn có thể giải hệ thống phòng ngự, nhưng như vậy sẽ làm tiêu tốn rất nhiều thời gian." Được rồi, ta không tin không ai biết tin tức về Kì binh áo trắng."

Hắn không phải không nghĩ tới đột nhập vào hệ thống của Kì binh áo trắng, nhưng muốn đột nhập vào hệ thống mạng của học viện cũng phải mất mấy ngày, cứ cái dạng này hắn cũng không thể đột nhập vào hệ thống mạng của kì binh áo trắng, vì vậy Cao Mạc Đan sẽ không ở đây tốn thời gian.

Cao Mạc Đan tự hỏi xem ở Đế Đô có người nào biết nhiều tin tức nhất, cũng không khiến hắn bị người khác phát hiện. Trong đầu đột nhiên xuất hiện khuôn mặt lạnh lùng ấy, hắn bỗng nhiên dừng lại đôi tay.

" Không được! Không thể là hắn!"

Mặc dù không can tâm, nhưng hắn cũng có nguyên tắc của riêng mình.

" Chúng ta về sau đừng liên hệ nữa. Ta sẽ nhớ kĩ câu nói này! Trịnh Nghị, ta mặc kệ ngươi vì sao lại làm như vậy, nhưng ta nhất định sẽ không thỏa hiệp!"

Bởi vì tên đó mà hắn bị đánh tụt về luyện khí tầng bốn!

Thời điểm hắn vào học viện Tu Chân của Đế Đô cũng mới là tu sĩ luyện khí tầng bốn!

Hốc mắt Cao Mạc Đan phiếm hồng, nhìn những kí tự trên máy tính, đem nước mắt bức trở về. Hắn không thể khóc, không có ai nhìn hắn ủy khuất, không có ai nào đồng cảm với hắn, càng không có ai đau lòng cho hắn. Cho nên hắn cần phải mạnh mẽ hơn!

Hít một hơi sâu, Cao Mạc Đan đổi cách làm khác, chuẩn bị gọi cho một người khác.

Kí tự biến hóa càng nhanh, từng đợt ảo ảnh nhảy múa điên cuồng trên bàn phím .

Cuối cùng, các kí tự biến thành một hình ảnh.

Trên màn hình xuất hiện một căn phòng lộng lẫy, mặt trời đã ngả về tây, chiếu ra cái bóng của một thiếu niên mảnh mai như tiên. Người kia quay lưng về phía màn hình máy tính, cầm một ly rượu đỏ, chậm rãi lắc lư.

Người đó đang ngắm cảnh đẹp dưới đất, từ màn hình máy tính nhìn sang, có thể cảm nhận được nét tinh mĩ độc đáo của căn phòng tỏa ra sự mị hoặc.

Người đó chăm chú nhìn, giống như tất cả vẫn rất yên bình.

Đúng lúc này, một thông báo màu đỏ vang lên, anh dừng lại, quay người lại, một khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện trước màn hình.

Nhìn về hướng phát ra âm thanh - máy tính của mình không biết khi nào đã mở ra. Người có khuôn mặt xinh đẹp nhíu mày một chút: " Cao Mạc Đan?"

Anh không thể tin được, sau đó đột nhiên cười nói:" Thật là ngoài ý muốn, ta không nghĩ ngươi lại tìm ta vào hoàn cảnh thế này."

Sắc mặt Cao Mạc Đan vẫn bình tĩnh, nói:" Ta muốn tìm ngươi để điều tra một thứ."

Đối phương cười lạnh, nói:" Ngươi dựa vào cái gì để ta giúp ngươi?"

" Ngươi muốn biết Trịnh Nghị thích gì không?"

Thanh niên không nói gì, nhưng không bao lâu, âm thanh lại lần nữa truyền đến:" Nói đi, ngươi muốn điều tra cái gì?"

Cao Mạc Đan nhíu mày, không biết có phải do hắn ảo giác hay không, hắn cảm thấy đối phương không hứng thú lắm.

Nhưng hắn vẫn nói ra mục đích của chính mình: "Kì binh áo trắng"

" Kì binh áo trắng?"

" Ngươi có quan hệ gì với kì binh áo trắng?"

Cao Mạc Đan gật đầu, nói:" Đúng, ta muốn biết động tĩnh của Kì binh áo trắng."

" Ta muốn gia nhập, không được sao?"

" Gia nhập?" Khuôn mặt tuấn tú của màn hình bên kia đột nhiên ngưng trọng, sao đó liền bật cười:" Ha ha ha, Cao Mạc Đan, ngươi không nói đùa chứ? Chỉ với ngươi mà cũng muốn gia nhập Kì binh áo trắng? Ngươi không biết sau khi ngươi bị thương, tu vi suy giảm, rất khó có thể tăng lên Trúc cơ sao? Đan điền của ngươi đã bị phế, coi như là gượng ép tu luyện, cũng chỉ có thể đến luyện khí tầng chín mà thôi, muốn lên trúc cơ, nằm mơ đi!"

Cao Mạc Đan nắm chặt hai tay, sắc mặt trở nên lạnh lùng.

Hắn vẫn để mình giữ vững tỉnh táo, hít một hơi sâu, nói:" Xem ra, ngươi cũng không muốn biết tư liều của Trịnh Nghị, dù sao Đế Đô cũng không phải chỉ có một người, ta cũng có thể đi tìm những người khác điều tra!"

" Hừ, ngươi muốn tư liệu gì về Kì binh áo trắng? Ta cho ngươi biết, nếu cần điều tra quá sâu, cho dù ngươi cho ta tất cả tư liệu của Trịnh Nghị, ta cũng không giúp được ngươi."

" Đừng lo lắng, ta sẽ không làm ngươi khó xử như vậy. Ta chỉ muốn biết gần đây Kì binh áo trăng xảy ra chuyện gì?"

Thiếu niên nghĩ nghĩ, cuối cùng nói:" Ngươi chờ, ta sẽ trả lời cho ngươi sau."

Cao Mạc Đan nhìn người thanh niên đứng dậy, thở dài nhẹ nhõm.

Một nụ cười gượng gạo xuất hiện trên gương mặt hắn.

Không nghĩ tới, có một ngày hắn phải rơi xuống tình huống như vậy, hơn nữa còn cùng với người hắn ghét nhất giao dịch. Người đã từng là kẻ thù, đúng hơn là tình địch.... Nhưng hôm nay hắn đã phải cầu xin người này, đây không phải là chuyện đáng mừng.

Thanh niên ngồi trở về.

" À, đúng rồi, ngươi đừng vội tắt máy tính."

Thanh niên cười cười, mị hoặc lan tràn, nói:" Chắc ngươi còn không biết Trịnh Nghị đã cùng ta liên hôn, là cách ba ngày sau khi ngươi rời Đế Đô. Bọn ta sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn, trở thành bạn lữ, đến lúc đó ta sẽ mời ngươi đến uống rượu mừng. Về phần ngươi và Trịnh Nghị đã từng bên nhau.... Đừng lo lắng, ta không quan tâm đến quá khứ của anh ấy đâu, về sau anh ấy sẽ chỉ đối tốt với mình ta, ngươi không chúc phúc bọn ta sao?"

" Chẳng qua, hôm nay ngươi muốn lấy tin tức của anh ấy làm giao dịch với ta, xem ra ngươi cũng không chung tình như trong truyền thuyết a. Như vậy ta liền an tâm rồi, về sau ta sẽ đối tốt với anh ấy, ngươi cứ yên tâm, chỉ cần ngươi không quấy rầy bọn ta, ta cũng sẽ không xuống tay với ngươi. Ta và anh ấy cũng sẽ có cuộc sống thật tốt."

Cao Mạc Đan không nói lời nào.

Bây giờ tâm tình hắn không được ổn định.

Hắn trực tiếp tắt đi màn hình.

Cao Mạc Đan dường như không thể tin được chuyện trước mắt.

Nhìn màn hình đen nhánh, dường như chưa có chuyện gì xảu ra.

" Trịnh Nghị muốn kết hôn? Đối tượng là..... anh ta?"

" Ta thua rồi." Cả người Cao Mạc Đan giống như bị xì hơi, cái mũi chua sót, đôi mắt phiến hồng." Đã triệt để thua rồi."

Dù đã sớm biết bọn hắn không có khả năng, nhưng không nghĩ tới, hắn mới rời đi mấy ngày? Bọn họ đã đính hôn!" Quả nhiên không nên ôm chờ mong." Cao Mạc Đan lau nước mắt.

Khi nhìn thấy Giang Yến Lê và Tôn Bắc Thần, hắn đã rõ ràng mình và Trịnh Nghị đã chênh lệch như thế nào, nhưng vẫn ôm một tia chờ mong, nhưng hiện giờ.... cái gì cũng không còn nữa.

Cao Mạc Đan thu hồi máy tính, nỗ lực không làm chính mình thương tâm, không để người khác phát hiện ra mình không đúng.

Hắn hiện tại là quản gia của Giang Yến Lê, về sau cũng chỉ có thể là quản gia của Giang Yến Lê!

Những chuyện khác không cần để trong lòng.

Chuyện của kì binh áo trắng chưa điều tra ra, thời điểm Cao Mạc Đan gặp Giang Yến Lê, cậu vẫn khẩn trương như cũ, không có cách nào bình tĩnh lại được. Hắn nói:"Thiếu gia, chuyện của kì binh áo trắng trong thời gian ngắn ta vẫn chưa điều tra ra được. Không bằng người đi nhìn học viện một chút, có thể thả lỏng tâm tình."

" Học viện." Giang Yến Lê dừng lại:" Ngươi nhắc ta mới nhớ, hình như lâu lắm rồi ta vẫn chưa đi học viện."

" Thiếu gia có tính toán gì không?"

" Vậy đi xem học viện đi."
« Chương TrướcChương Tiếp »