Chương 37: Tự cho là đúng

"Vì sao? Từ trước tới nay chúng ta vẫn rất tốt, tại sao bây giờ lại từ hôn? Chẳng lẽ..."

Bởi vì Giang gia có tu sĩ kim đan, nên chướng mắt hắn, muốn đi kết thân ở Đế Đô?

Nghĩ đến lời Giang Yến Trân nói, Tôn Bắc Thần không tin.

Nhưng bây giờ nhìn thấy thái độ kiên quyết của Giang Yến Lê, hắn lại có chút hoài nghi.

Giang Yến Lê có ý muốn kết hôn với thiên chi kiêu tử* ở Đế Đô, Tôn Bắc Thần không khỏi nắm chặt hai tay, rung động trong nháy mắt kia cũng biến mất vô tung vô ảnh.

*Thiên chi kiêu tử: Con cưng: Đứa con được cha mẹ cưng chiều quá sinh kiêu. Đứa con cưng của ông trời. Vốn ý chỉ tộc người Hồ hùng mạnh ở phương Bắc, sau lại chỉ đứa con do được cha mẹ cưng chiều quá mà sinh hư.

Rung động vừa rồi chắc chắn là ảo giác.

Giang Yến Lê là một người thích leo lên chỗ quyền quý, tính tình thì lại nóng nảy.

Hừ, cậu ta rất nhanh sẽ biết, trừ bỏ Tôn Bắc Thần hắn, không ai có thể chịu đựng được Giang Yến Lê!

Sắc mặt Tôn Bắc Thần đổi tới đổi lui, lúc đầu là khẩn trương, tiếp đến là nhẹ nhàng thở ra, có thể thấy sau khi Giang Yến Lê nói, Tôn Bắc Thần bắt đầu tức giận và xem thường Giang Yến Lê.

Quả nhiên cậu thích bám vào vào kẻ quyền quý, có các công tử Đế Đô cao hơn, làm sao còn có thể để ý đến hắn nữa?

Giang Yến Lê thấy sắc mặt Tôn Bắc Thần bách biến, nhìn không hiểu ý tứ của hắn, cũng không muốn hiểu. Nói: "Tôn Bắc Thần, ngươi đã làm cái gì, chẳng lẽ bản thân ngươi còn không biết sao?"

"Cái gì?"

"Chẳng lẽ ngươi đã quên, lúc trước ngươi nghĩ gì về ta? Còn bài xích cuộc hôn nhân này như thế nào? Cũng may chúng ta chưa kết hôn, bây giờ quay đầu vẫn còn kịp, về phần ngươi làm cái gì trong lòng ngươi tự rõ ràng. Ta cũng không muốn làm quá mức để ngươi mất mặt. Dù sao chúng ta cũng đã bên nhau nhiều năm rồi, không phải sao?"

" Vậy rốt cục ta đã làm sai chuyện gì?"

Tôn Bắc Thần im lặng nhìn Giang Yến Lê.

Bởi vì từ trước đến giờ Giang Yến Lê vẫn luôn thuận theo hắn, cho nên hắn đã quên mất Giang Yến Lê cũng có tình cảm.

Khi Giang Yến Lê nổi giận, chỉ cần hắn dỗ một chút, Giang Yến Lê sẽ quay đầu. Cho nên đã tạo cho hắn một nhận thức, chỉ cần để Giang Yến Lê thỏa mãn những chuyện này, hắn không cảm thấy mình làm sai chỗ nào.

Giang Yến Lê châm chọc cười một tiếng, cậu không phải không nghĩ đến cho Tôn Bắc Thần mặt mũi, nhưng Tôn Bắc Thần từ đầu đến cuối không biết được sai lầm của mình.

Nếu cậu không chiếm lấy thân thể này thì thôi, nhưng đã chiếm rồi thì không thể để Tôn Bắc Thần tiếp tục chà đạp mình được, cậu cũng không phải cái bánh ai bóp cũng được." Ta từ hôn cũng đã thận trọng suy nghĩ qua, ta cảm thấy ở cùng với ngươi sẽ không hạnh phúc! Cao quản gia, cho hắn nhìn đi, để cho hắn hết hi vọng."

" Vâng, thiếu gia."

Cao Mạc Đan lấy ra một túi văn kiện, đặt lên bàn, đẩy cho Tôn Bắc Thần, nói:" Tôn thiếu gia, mời xem qua."

Âm thanh của Cao Mạc Đan thật nhẹ, một chút cảm giác đều không có.

Tôn Bắc Thần nghi ngờ nhận lấy túi văn kiện, sau đó mở túi văn kiện ra. Sau khi nhìn thoáng qua, hắn trong nháy mắt đã kinh hãi, sắc mặt trắng bệch, thậm chí còn không nói được đầy đủ.

Tôn Bắc Thần trừng lớn hai mắt nhìn tư liệu, lại nhìn Giang Yến Lê, nói:" Này, cái này là..."

Chỉ thấy tất cả bên trong đều là hành động "vĩ đại" mà Tôn Bắc Thần làm cho Tô Triệt.

Có Tôn Bắc Thần giúp Tô Triệt trộm tiền.

Cũng có Tôn Bắc Thần giúp Tô Triệt mở cửa.

Còn có Tôn Bắc Thần đỡ Tô Triệt, ánh mắt giống như một người nam nhân đang yêu đương cuồng nhiệt....

Mặc dù Tôn Bắc Thần cho rằng mình đã âm thầm làm nhiều chuyện, sẽ không có người phát hiện, nhưng chuyện hắn vụиɠ ŧяộʍ giúp đỡ vẫn bị Giang lão gia phát hiện. Điều khiến Giang Yến Lê không thể chịu được chính là, khi Tôn Bắc Thần biết Giang Yến Lê có ân oán với Tô Triệt, nhưng vẫn không màng thân phận giúp Tô Triệt, chẳng khác nào quay lại tát cho cậu một cái thật mạnh.Nếu cậu không từ hôn, chắc hắn sẽ hướng luôn ra bên ngoài mất.

Giang lão gia để Tần Phong đi điều tra Tôn Bắc Thần, nhưng cái gì cũng không tra được.

Mà những tư liệu này là do Tư Mặc Hàn trước khi đi đưa cho cậu.

Tôn Bắc Thần càng xem càng thêm kinh hãi.

Ngay cả ngày hôm đó ở trong công viên, hắn trộm quan sát Tô Triệt cũng bị chụp, đây rốt cục là thủ đoạn điều tra gì vậy? Kì binh áo trắng!

Chỉ có Kì binh áo trắng mới có thể làm được điều này!

Giang gia quả nhiên đã bám vào Kì binh áo trắng ở Đế Đô rồi, cho nên họ mới chướng mắt Tôn gia.

" Hiểu vì sao rồi chứ?" Giang Yến Lê cười nói:" Tôn Bắc Thần, ngươi biết không? Những chuyện này ta đã sớm biết, nhưng ngươi nghĩ vì sao bây giờ ta mới từ hôn?"

Khuôn mặt Tôn Bắc Thần tái nhợt, ngẩng đầu nhìn Giang Yến Lê, Giang Yến Lê có phần tâm cơ này từ khi nào?

Hắn rất tức giận, muốn nói cái gì đó," Ngươi điều tra ta?"

Hắn biết Giang Yến Lê đang điều tra hắn, nhưng không nghĩ đến Giang Yến Lê có thể điều tra rõ ràng như vậy.

Không, cái này là do Kì binh áo trắng giúp cậu điều tra, chính bởi vì Kì binh áo trắng, cho nên... Giang Yến Lê mới từ hôn! Tất cả đều do Kì binh áo trắng!

" Ngươi không phải đã biết sao?" Giang Yến Lê cũng không sợ hãi, hiện tại cậu có thể hoành hành ngang ngược khắp thành phố A, không cần e ngại bất kì ai, kể cả Tôn Bắc Thần. Cho dù hắn là nam chủ cũng không quan trọng. Giang Yến Lê không hề lo lắng, mở miện nói:" Hôn nhân của chúng ta, ta biết ngươi là bị ép buộc, liên hôn là vì Tôn gia. Bảy năm qua ta không quan tâm, cũng luôn biết ngươi không thích ta. Nhưng ta vẫn luôn nỗ lực, học nhường ngươi, lắng nghe tất cả ý kiến của ngươi, nhìn sắc mặt ngươi làm việc, dốc hết khả năng giúp đỡ ngươi, giúp đỡ Tôn gia các ngươi. Nhưng cuối cùng....ta phát hiện, không thích vẫn là không thích, cho dù ta làm như thế nào, ngươi cũng vĩnh viễn không động tâm. Thậm chí biết rõ ta và Tô Triệt có ân oán, ngươi vẫn chọn giúp đỡ Tô Triệt, nên ta hối hận rồi. Bây giờ ta từ hôn, không phải giống như ý muốn của ngươi sao?"

" Không phải!" Tôn Bắc Thần hô lớn:" A Lê, ngươi nghe ta nói, đây không phải sự thật! Trong lòng ta, chỉ có...."

Tôn Bắc Thần nói đến đây, làm thế nào cũng không nói tiếp được.

Hắn luống cuống, nhưng cũng không thể lừa gạt bản thân, trong lòng chỉ có Giang Yến Lê được!

Hắn rõ ràng rất chán ghét Giang Yến Lê, dù từng mềm lòng vài lần, nhưng cũng chưa tới mức thích cậu.

" Nói tiếp đi, tại sao không nói nữa?" Giang Yến Lê châm chọc cười:" Ngươi không phải muốn nói, trong lòng ngươi có ta đấy chứ! Làm ơn đi Tôn Bắc Thần, trong lòng ngươi có ta hay không, chẳng lẽ chính ngươi còn không rõ ràng sao? Ngươi xem, chính ngươi còn không thể lừa gạt bản thân, làm sao có thể gạt được ta? Mặc kệ trước kia ngươi vì cái gì mà đáp ứng hôn sự này, nhưng hiện tại, ta không muốn! Dừng ở đây thôi, những chuyện ngươi làm có lỗi với ta cứ để qua đi, đấy chỉ là tình cảm đơn phương của ta, coi như mắt mù trả giá đại giới đi!"

Tôn Bắc Thần cầm tư liệu trong tay, muốn nói gì đó nhưng không thể nói ra khỏi miệng.Hắn cũng không nghĩ tới, Giang Yến Lê lại có quyết tâm từ hôn mạnh như vậy.

Những thứ này không giống như suy nghĩ trong đầu hắn.

Thấy Tôn Bắc Thần vẫn chưa hoàn hồn, Giang Yến Lê cũng không để ý đến hắn.

Cậu nói với Cao Mạc Đan:" Cao quản gia, chúng ta đi!"

" Vâng, thiếu gia."

Cao Mạc Đan nhìn thoáng qua Giang Yến Lê, không nghĩ đến Giang Yến Lê trước đây từng thích Tôn Bắc Thần.

Anh cho rằng tư liệu bị nhầm, nhưng nhìn bộ dáng Giang Yến Lê, xem ra mọi thứ là thật.

Bất quá bây giờ Giang Yến Lê đã tỉnh táo lại, đồng thời cắt đứt quan hệ, có vẻ như anh cũng nên nghĩ về vấn đề của chính mình, không nên cứ dính mãi vào quá khứ.

Cao Mạc Đan cùng Giang Yến Lê rời đi, Tôn Bắc Thần cầm tư liệu, không biết bản thân nên làm gì. Hắn giễu cợt cười một tiếng, những chuyện này hắn tự nhận mình đã che dấu tốt, nhưng vẫn bị điều tra rõ ràng.

Thậm chí có rất nhiều lần, Giang Yến Lê ở sau lưng hắn, nhưng vẫn chưa từng phát hiện.

Nếu không phải trên ảnh chụp xuất hiện Giang Yến Lê ở sau lưng nhìn trộm thân ảnh hắn, đến giờ hắn vẫn không tin Giang Yến Lê vẫn luôn nhường nhịn hắn.

Thì ra ngay từ đầu Giang Yến Lê đã biết hắn giúp đỡ Tô Triệt.

Chỉ là cậu vẫn luôn tin tưởng hắn, không vạch trần hành vi của hắn.

Nhưng sự kiện cuối cùng đã khiến cậu thất vọng hoàn toàn.

Chuyện này chính là: Hắn chuẩn bị đem Tô Triệt vào ủy ban làm trợ thủ của trợ lý hắn.

Không phải Giang Yến Lê đề cao chức vị này, đơn giản chỉ là vì đây là trợ thủ của trợ lý Tôn Bắc Thần, nhưng cuối cùng lại bị Tô Triệt giành trước một bước. Kể từ đó, Giang Yến Lê làm sao có thể không để ý đến Tô Triệt? Vì hắn nên Giang Yến Lê mới nhằm vào Tô Triệt sao?

Tôn Bắc Thần mềm lưng dựa vào ghế, nhìn trần nhà, không biết đang suy nghĩ cái gì?

Lúc này, có một âm thanh vui vẻ truyền đến.

" Tôn học trưởng, đúng là ngươi rồi, vừa nãy ta còn tưởng mình nhìn nhầm cơ."

Tôn Bắc Thần nghe tiếng nhìn lại, một thân ảnh uyển chuyển xuất hiện trước mặt hắn.

" Yến Trân học muội?"

Người đến không phải ai khác, chính là Giang Yến Trân.

Hôm nay Giang Yến Trân cùng bạn học tới chỗ này ăn cơm, từ khi gia gia tấn cấp Kim đan, khách đến Giang gia nhiều như trẩy hội. Mặc dù Giang gia và Giang Chung Đàm không chung một nhà, thế lực khắp nơi vẫn lôi kéo nhau đến cầu hòa.

Giang Yến Trân cũng như vậy, trong trường có không ít người lấy lòng nàng.

Dù sao hôm nay cũng đang phiền chán, nên cô muốn đi chơi một chút.

Không nghĩ đến sẽ nhìn thấy Giang Yến Lê ở cửa nhà hàng Hoàng Lâu, nàng không biết có chuyện gì, nên ẩn vào một bên, không dám nhìn Giang Yến Lê. Một lúc sau, cô trộm nhìn về phía nhà ăn, quả nhiên nhìn thấy Tôn Bắc Thần, bên người Tôn Bắc Thần không có ai, cô liền đi vào.

" Tôn học trưởng, ngươi ăn cơm ở đây sao?"

Giang Yến Lê không đề cập đến chuyện của Giang Yến Lê. Hiện tại nơi này yên tĩnh không người, làm cô cảm thấy như đang hẹn hò với Tôn Bắc Thần, cho nên nàng không thể để người khác phá hư không khí.

Mà Tôn Bắc Thần nhìn Giang Yến Trân, theo bản năng hỏi:" Yến Trân học muội, ngươi có biết Tô triệt không?"

Giang Yến Trân dừng lại, ngơ ngác nhìn Tôn Bắc Thần.

Cô đương nhiên biết!

Thậm chí còn biết Tôn Bắc Thần rất thưởng thức người này!

Đây là điều cô không làm được!

"Ta..."

" Yến Trân, ngươi nói sự thật cho ta, có phải ngươi nói với A Lê cái gì đúng không?"

Tôn Bắc Thần ôn nhu mở miệng.

Giang Yến Trân cắn môi, nhìn Tôn Bắc Thần, có chút trốn tránh, cô không muốn để Tôn Bắc Thần biết mình là một người cuồng nhìn lén, cả ngày lẫn đêm sưu tầm bí mật của Tôn Bắc Thần. Nếu không phải sợ Tôn Bắc Thần phát hiện, cô còn muốn theo dõi, đi vào nhà hắn chụp mấy rương ảnh thật đẹp.

Bây giờ cô có rất nhiều ảnh chụp của Tôn Bắc Thần, nhưng cô vẫn muốn ảnh nude* của của Tôn Bắc Thần, chỉ là không dám chụp.

* ảnh nude: ảnh khỏa thân, lõa thể.

" Tôn học trưởng, ta....."

" Đừng sợ, ngươi cứ nói ra, ta sẽ không trách ngươi."

Giang Yến Trân hít một hơi thật sâu, nói:" Ta đương nhiên biết hắn, hơn nữa học trưởng còn có vẻ thích người này, còn âm thầm trợ giúp hắn. Ta ghét hắn, cho nên ở trước mặt ca ca nói vài câu. Ca ca là hôn phu của học trưởng, ra mặt là tốt nhất. Nếu Tô Triệt mà biết thân phận của ca ca thì sẽ biết khó mà lui. Nhưng ta đâu biết, người này không chịu biết khó mà lui, ngược lại còn để Tôn học trưởng nhìn bằng con mắt khác?"