Chương 32: Tranh chấp trước cửa

Cao Mạc Đan nhìn đám người ồn ào xung quanh một cách bình tĩnh, cũng không sợ hãi.Một nụ cười chuyên nghiệp xuất hiện trên khuôn mặt hắn, nó còn che giấu đi tất cả sự lo lắng và bất an của hắn.

Nếu đã rời xa Đế Đô, làm quản gia của Giang gia.

Vậy từ giờ trở đi, mọi chuyện phải được bắt đầu lại từ đầu.

Hắn có thể vượt qua khảo nghiệm của Giang Yến Lê, chỉ cần Giang Yến Lê tin tưởng hắn!

" Các vị, chủ nhân ta đã bế quan, không tiện gặp khách. Hôm nay Giang gia không tiếp khách, xin các vị mời về cho."

Thật ra hắn cũng không biết quản gia cần phải làm cái gì, nhưng dựa theo kinh nghiệm trước đây, Giang gia hiện tại không thích hợp chiêu đãi những người này.

Khi Giang Yến Lê nói, hắn đã xác định những điều này.

" Ngươi là ai? Chủ nhân Giang gia, Giang lão gia đâu?"

" Lão gia đang bế quan."

" Ý nói là, bây giờ Giang gia không có chủ nhân đúng không!"

" Hiện tại chủ nhân là thiếu gia."

" Hừ, để một tiểu tử quản gia, Giang lão gia cũng thật sa đọa. Hắn còn là một học sinh chưa tốt nghiệp, có thể làm được cái gì? Nghe nói hắn đã trốn học vài ngày, người như vậy có thể quản được một gia tộc lớn sao? Ngươi còn chưa mọc lông lá đâu, ai trên tay ta cũng hữu dụng hơn!"

Cao Mạc Đan lạnh lùng nói:" Vị khách này có gì bất mãn, khi nào gia chủ xuất quan hãy cho ông ấy biết. Ở trước cửa Giang gia nghị luận, cho dù đúng hay sai, cũng không nên ở lại nơi này. Người đâu... ném hắn ra ngoài!"

Lúc này, mấy người âm thầm bảo hộ Giang Yến Lê nhìn qua Giang Yến Lê.

Giang Yến Lê có thể nghe rõ lời nói của Cao Mạc Đan.

Cậu nhận được ánh mắt của đám vệ sĩ, khẽ gật đầu để họ ra ngoài.

Những người này nhìn thấy Giang lão gia đã bế quan, nghĩ nơi này không có ai quản?

Xem cậu là trẻ vị thành niên, Cao Mạc Đan là người mới, cho nên mới dám làm càn như vậy.

Tuy nhiên, Giang Yến Lê cũng biết Cao Mạc Đan không thể lùi bước, nhất định phải đuổi bọn họ đi. Nhưng thực lực của Cao Mạc Đan quá thấp, cho nên việc sa thải này tùy theo việc hắn có thể chống đỡ được hay không.

Biết nên làm như thế nào, chỉ tiếc hắn không có đủ thực lực.

Giang Yến Lê có thể cung cấp thực lực* này hay không, còn phải dựa vào sự tín nhiệm của cậu đối với Cao Mạc Đan.

* thực lực này ám chỉ những vệ sĩ/ hộ vệ mạnh mẽ ở Giang gia.

Bây giờ, Giang Yến Lê đã cho hắn một cơ hội.

Chỉ cần không ảnh hưởng quá lớn, cậu sẽ nguyện ý làm chuyện này cho Cao Mạc Đan.

Trong phút chốc, bốn - năm vị tu sĩ trúc cơ xuất hiện ở trước mặt tu sĩ vừa kêu gào kia.

Khi thấy thế thì gã dừng lại, có một cỗ khí thế cường đại bao trùm lấy gã, khiến gã sợ hãi lùi về sau.

Nhưng vô dụng, tu sĩ kia đã bị nhóm bảo tiêu khiêng đi rồi.

Cao Mạc Đan nhẹ nhàng thở ra, Giang Yến Lê tín nhiệm hắn, điều này làm hắn thêm tự tin hơn.

" Các vị còn nghi vấn gì nữa không?"

Moi người thấy kết cục của tu sĩ kia, không dám ồn ào nữa, nhưng vẫn có người khó chịu nói:" Ngươi là quản gia."

" Đúng vậy, ta là quản gia của thiếu gia,Cao Mạc Đan."

" Cao quản gia, đây là thái độ đãi khách của Giang gia."

" Khách của Giang gia, Giang gia sẽ tự mình tiếp đãi, còn những người không mời mà tới còn gào mình là "khách", Giang gia chiêu đãi không nổi."

" Ngươi..."

Tu sĩ kia chỉ vào Cao Mạc Đan, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.

Lúc này, Cao Mạc Đan nói:" Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ không tiễn các vị, gặp lại. À, đúng rồi, nếu ai không đi, chúng tôi chỉ có thể dùng phương thức đặc biệt chiêu đãi các vị."

Tay Cao Mạc đan chỉ về phía vị tu sĩ bị ném ra ngoài, vẫn còn đang nằm bất tỉnh trên mặt đất.

Mọi người nhìn vào, bây giờ làm sao còn không hiểu phương thức đãi khách này là gì?